Chương 110
Chương 110Chương 110
Không, chúng bắt đầu đặt ý định vào tất cả các gia đình trên núi.
Mục tiêu đầu tiên của bọn họ là các hộ gia đình lớn ở thôn bên cạnh.
Nhưng mấy lần đầu đều thất thủ, đầu tiên là nhìn trúng một nhà địa chủ cách đó ba mươi dặm, kết quả ban đêm đi cướp, mới biết được trong nhà người ta còn nuôi mấy công nhân lâu năm lợi hại, cũng có mấy cái kho gỗ, lương thực bọn họ không cướp được không nói, còn mất đi vài huynh đệ, mất cả bốn cái kho gỗ.
Nhà thứ hai mà họ nhìn trúng cũng thất bại, có lẽ trong khoảng thời gian này tin đồn lan truyền, các gia đình giàu có đều có phòng bị, các bức tường đều được xây cao, là những miếng thịt khó nhai.
Đội trường Hồng lo lắng, muốn hạ thấp mục tiêu, cướp những ngôi làng nhỏ xung quanh, lấp đầy bụng trước rồi nói sau.
Trận cướp này, vừa hay quen được Vương Toàn Hữu ở trong huyện thành.
Vương Toàn Hữu này, trên tay cũng không sạch sẽ, không biết có bao nhiêu cô gái đã bị anh ta đưa vào trong nơi không sạch sẽ kia.
Chẳng qua trước nay người này thỏ không ăn cỏ bên tổ, bình thường ở nhà sẽ không làm mấy trò này, đều là những người trên đường chạy nạn từ Hà Đông, nhưng năm nay cuộc sống thật sự không dễ dàng gì, có không ít người chạy nạn từ Hà Đông trong nửa năm nay, Vương Toàn Hữu mới làm đến trong thôn... Hắn biết Vương Toàn Hữu, Vương Toàn Hữu cũng biết hắn, cả hai nói chuyện vài ba câu là đã hiểu ý nhau.
Đội trưởng Hồng muốn thông qua Toàn Hữu tìm thêm mấy 'con dê béo', Toàn Hữu cũng muốn ngoài chị họ của anh ta thì còn có thể thông qua đội trưởng Hồng, để đến khi hắn có bắt được vài con dê béo thì cũng chia tí phần cho anh ta, với thế đạo hiện nay, nếu ngươi không gan dạ vậy thì chỉ có thể chờ chết!
Đội trưởng Hồng thông qua Toàn Hữu, biết được sự giàu có của thôn Tiểu Cao, gia đình đó còn ở khá biệt lập, là một con cừu béo thượng hạng, nhưng kết quả là một đêm mất đi hai người anh em, trong lúc chạy trốn lại mất thêm một người, tổn thất nặng nề.
Đội trưởng Hồng đã thất bại nhiều hắn kết luận, không có việc gì thì trước tiên phải đứng vững đã, rồi từ từ tìm cơ hội.
Đội mười ba của họ bây giờ giống như hổ xuống đồng bằng, đây chính là khoảng thời gian khó khăn vì vậy nếu làm việc lớn, thì phải dùng cái đầu, không có sức lức đánh trực diện thì phải phái người đi thăm dò nhà của các con dê béo trước. Những huynh đệ của bọn họ ở đây, vốn tiếng xấu cả một phương, trên tay dính máu, nên vẻ ngoài chắc chắn sẽ chẳng thể nào hiền lành được. Dù cho lúc đầu có vẻ lịch sự nhã nhặn thì đi theo đội trưởng Hồng đánh cướp một khoảng thời gian cũng sẽ bị cái ác từ trong lòng sinh ra mà trở nên hung dữ, cho nên hắn nhờ Toàn Hữu tìm cho hắn mấy đứa nhóc thông minh, nhìn thành thật, tay chân nhanh nhẹn, làm người do thám cho bọn họ, vậy thì sẽ có ích hơn.
Nhị Đản và Song Quý, được họ huấn luyện trong nhiều ngày, cảm thấy dạy mấy đứa trẻ này ngoan rồi thì dẫn chúng ra ngoài làm việc.
Chưa nói gì khác nhưng biện pháp này của đội trưởng Hồng, thật đúng là có tác dụng.
Nhị Đản là bề ngoài nghe lời của họ, kêu đâu đánh đó, nhưng trong lòng luôn muốn tìm lúc thích hợp để chạy trốn. Nhưng Song Quý thì lại giống như bị lầm đường lạc lối, vừa nghe nói đi cướp bóc nhà địa chủ phú hộ kia, hai mắt tỏa sáng, lại nghe những tên thổ phỉ sau khi uống rượu khoe khoang trước kia ăn thịt uống rượu thỏa thuê, đeo đai vàng đai bạc, cậu ta quả thực là hâm mộ đến chảy nước miếng.
Hai đứa trẻ được bọn họ thả ra ngoài để thăm dò tình hình, cải trang thành những đứa trẻ chạy nạn đến nhà giàu xin ăn, đau khổ năn nỉ xin người nhận mình vào nhà...
Người nhà đó mềm lòng, cho mấy cậu ăn cơm còn tìm chỗ ở cho hai người, vốn theo kế hoạch thì lúc nửa đêm bọn họ sẽ lén mở cửa cho đội trưởng Hồng.