Chương 109
Chương 109Chương 109
Vương Toàn đã giao hai cậu cho ông ta, sau này hai cậu phải nghe theo lời ông ta nếu không thì sẽ biết tay ông ta!
Song Quý và Nhị Đản đó giờ chưa từng gặp qua chuyện như vậy, lập tức nói bọn họ muốn gặp Vương Toàn Hữu, đại hán kia cười ha hả nói Vương Toàn Hữu đã sớm quay về rồi!
Song Quý và Nhị Đản hai người muốn xông ra ngoài, kết quả là bị đại hán kêu người bắt lại đánh cho một trận. Cả hai đều bị dọa sợ không dám chạy nữa, ông ta kêu làm gì thì hai người làm đó.
Sau một hai ngày, hai người mới biết, hóa ra những người đàn ông ở đây đều là cướp, nghe đại hán say xỉn khoe khoang, bọn họ là đội mười ba nổi tiếng của huyện Thấm Thành. Cho dù trong thành phố hay ở ngoại ô thì danh tiếng của bọn họ đều rất vang dội, không biết có bao nhiêu nhà giàu có đã bị cướp bóc, còn những nhà bình thường tiện tay cưỡng đoạt thì còn nhiều vô số kể.
Đại hán cầm đầu họ Hồng, cũng không biết là người ở đâu, hắn cao lớn vạm vỡ, trên tay dính không ít máu, chỉ cần đứng một chỗ không cần hắn mở miệng đều có thể cảm thấy sát khí, đội mười ba này của bọn họ nghe nói có mười ba kho gỗ, bốn năm mươi người huynh đệ với bản lĩnh cao cường.
Đội mười ba mới được thành lập từ đầu năm nay, đầu tiên là bọn họ cướp bóc, sau đấy còn gây ra mấy vụ đại án trong nội thành, ăn thịt uống rượu, đếm vàng chia bạc, bọn họ sống rất thoải mái, nhưng kẻ ác cũng Sợ ác quỷ, cuộc sống tốt thường không kéo. dài.
Quan phủ trước kia ở đầu huyện thành chỉ là bù nhìn. Ngoài việc thu tiền cưỡng đoạt khống chế dân chúng thì việc gì cũng không thèm quan tâm, đội mười ba của bọn chúng thậm chí còn có đám côn đồ thổ phỉ khác, chỉ cần cho đủ tiền hối lộ thì bọn quan phủ sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt. Nhưng mùa hè này, quỷ binh Nam Đảo kia đánh từ phía nam tới, chiếm lấy huyện Thấm Thành và một vài cây súng gỗ của quan binh, lời đồn đi xa, đội mười ba nghe thế có ý định gia nhập, nhưng bọn họ đều là đám đàn ông kệch cỡm thô lỗ, được xưng là hung thần ác bá, nhưng đứng trước mặt quỷ binh Nam Đảo được trang bị vũ khí hạng nặng như pháo xe tăng, thì ngay đánh rắm bọn họ cũng không dám. Nên việc làm một tên Hán gian dẫn đường cũng không tới phiên bọn họ, bởi vậy bọn họ đã chật vật chạy ra khỏi thành, ngay cả bao nhiêu vàng bạc đoạt được trước kia cũng không mang theo.
Những người lính của quỷ binh Nam Đảo chiếm huyện thành, đầu tiên là cố định vị thế rồi bắt đầu đem nhưng thứ đáng giá và hữu dụng chất lên xe lửa, một chuyến tàu rồi lại một chuyến tàu vận chuyển về phía nam, sau đó còn mang đến một chiếc tàu thủy vận chuyển đến nội địa đảo phía nam, đợi đến lúc xong xuôi rảnh rang thì bọn chúng bắt đầu càn quét mấy chỗ lân cận.
Đội mười ba uy phong lẫm liệt, giống như chó có tang, chạy trốn khỏi thị trấn, từ vùng ngoại ô đến núi, người dân trên núi có thể đều bị bọn họ giết hết rồi.
Khi đội mười ba đến ngôi thôn nhỏ này, thì thôn này cũng chỉ có bảy tám hộ gia đình cũng không nhà ai có súng, huống chỉ còn là bị tấn công đột ngột? Bảy tám hộ gia đình này bị cướp sạch, có mấy nhà còn chết, còn lại cũng không dám ở nữa, đều kéo phụ nữ và con cái đi trốn ở nơi khác.
Đội trưởng Hồng thấy quỷ binh Nam Đảo trong nhất thời không tới được nơi này, cùng thuộc hạ chiếm được thôn này, xem như là hang ổ. Người của đội mười ba, khi thái bình thì cũng không phải là người tốt, vì có người đứng đắn nào làm những chuyện như này? Lúc chạy trốn vàng bạc mang theo không ít, nhưng lương thực rất ít, chiếm được thôn này, bảy tám hộ gia đình ở đây đều nghèo, lương thực cũng chỉ tầm nửa năm, chẳng qua là miễn cưỡng sống, những người thô kệch này đã quen với rượu thịt sao có thể ăn được?