[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 150

Chương 150 Chương 150Chương 150

Ban đầu Phong Hỏa đài có một bức tường đá cao ít nhất ba bốn mét, nhưng bây giờ những tảng đá khổng lồ nặng hàng trăm cân đã bị phá bỏ, bức tường ấy cao nhất cũng chỉ hai mét thôi!

Hai người sợ hãi, nhìn thấy bụi cây xung quanh tháp đèn hiệu đã được dọn sạch, còn có rất nhiều hố lớn được đào ra, lập tức choáng váng, lao như bay xuống núi tìm trưởng thôn báo cáo.

Tin tức lan ra, cho dù là nhiều gia đình vừa chạy nạn về, nhà nhà có tang, gia sản bị hư hỏng nặng còn đang uất ức, vẫn có hơn chục người đi theo lão trưởng thôn lên đỉnh Phượng Hoàng Phong Hỏa đài, nhìn thấy dáng vẻ gồ ghề lồi lõm của nó đều tặc lưỡi kinh ngạc.

"Là thật! Truyền thuyết tổ tiên chúng ta để lại là có thật! Trên Phong Hỏa đài của chúng ta quả thực có một bảo vật. Đám quỷ binh tới thôn chúng ta, chắc chắn là vì lấy bảo vật này!"

"Đỉnh Phượng Hoàng bị quỷ binh đào lên! Bọn chúng chiếm chỗ của chúng ta một tháng mới rời đi, nhất định là tìm được món bảo vật kia rồi!"

Rất nhiều người khi nghĩ đến đây đều cảm thấy đau lòng, nếu sớm biết trên tháp đèn hiệu trên đỉnh Phượng Hoàng thực sự có bảo vật, người dân thôn Cốc Đôi tự mình đào lên không phải sẽ tốt hơn sao?

"Lũ quỷ binh Nam Đảo chó mái! Ngay cả người dân thôn ta cũng không biết trên đỉnh Phượng Hoàng có bảo vật, bọn họ làm sao mà biết được?"

"Còn làm sao nữa! Trong thôn chúng ta không phải không có loại người ăn cây táo rào cây sung!" Tất cả mọi người có mặt lập tức nghĩ tới Toàn Hữu, đồng thời cũng nghĩ đến chuyện anh ta bày mưu dẫn bọn thổ phỉ tới phá hoại thôn Tiểu Cao.

Dựa vào nhân phẩm của bọn họ, chắc chắn có thể làm ra loại chuyện này!

Nhưng sao người này lại có năng lực liên hệ được với người Nam Đảo?

"A? Vương Toàn Hữu đó, còn có thể cấu kết với người Nam Đảo sao?"

Người vừa lên tiếng trong lòng chợt lạnh đi, Vương Toàn Hữu không chỉ cấu kết với bọn thổ phỉ, mà nếu anh ta còn có thể thông đồng với người Nam Đảo, vậy chẳng phải những người từng đắc tội với Vương Toàn Hữu đều sẽ gặp đại họa sao?

Những người khác ở đây cũng không ngốc, bọn họ đều nghĩ đến điều này, có người ngập ngừng nói: "Nhưng Vương Toàn Hữu cũng là người của thôn chúng ta, anh ta không thể tàn ác như vậy, dẫn người Nam Đảo đến hại chúng ta, đúng không?"

"Anh ta đã có thể dẫn thổ phỉ tới, thì có thể dẫn cả người Nam Đảo!"

"Này! Lỡ như Vương Toàn Hữu quay lại lần nữa thì sao?"

Những người lúc trước đến Tây Vương Trang tìm Vương Toàn Hữu tính sổ, anh ta cũng nằm trong số đó.

Ở trong núi gần một tháng, Vương Lão Mậu càng ngày càng đen, gầy đi, trông như một ông lão rúm ró, túi đựng thuốc lá bằng đồng đã thất lạc đâu đó, trên túi thắt lưng dắt một chiếc liềm, ông ta sờ sờ vào chiếc liềm trên eo, đen mặt nói: "Quay lại thì quay lại, nên thế nào thì thế đó!"

Dân làng cũng không phải ngu ngốc, nếu như Vương Toàn Hữu dẫn theo người Nam Đảo tới, chẳng lẽ bọn họ không biết chạy trốn sao? Còn nếu như không, Vương Lão Mậu nheo mắt lại.

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, bây giờ không dám đụng đến anh ta, thì ghi nợ để đó, sớm muộn sẽ có một ngày sau tính toán cho bằng sạch!

Tin tức quỷ binh đến đào bảo vật trên đỉnh Phượng Hoàng đã truyền đến hầu hết thôn dân sau khi bọn họ xuống núi.

Có người mắng quỷ binh bỉ ổi, có người hối hận vì chỉ coi truyền thuyết là chuyện vớ vẩn, mà không đi tìm kho báu, có người thầm vui mừng vì quỷ binh lấy được bảo vật rồi rời đi, có lẽ bọn chúng sẽ không quay lại nữa.

Lý Như và ba đứa con về nhà, đồ đạc trong nhà đổ nát, hòm xiểng bị lật úp, chăn màn gối đệm và quần áo không kịp mang đi bị vứt bừa bãi bên ngoài, chăn có lẽ đã bị sử dụng, bên trên có rất nhiều vết bẩn, quần áo cũng cuộn thành một cục, trông như miếng giẻ rách.
Bình Luận (0)
Comment