[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 164

Chương 164 Chương 164Chương 164

Xuyên Trụ dùng ánh mắt đếm năm đầu ngón tay trái: "Lai lịch em không tính ra, nhưng người này chắc chắn biết võ, chị nhìn cơ thể của anh ta đi. Chị hai, chị có nhớ lão Cao và Cao Hữu Võ chứ? Hai người này trời sinh đã có thể chất luyện võ, trong hơn mười thôn chúng ta, họ cũng thuộc hạng nhất hạng nhì, nhưng so với Dương Lão Cửu này, vậy thì vẫn là không sánh bằng."

Nếu là người bình thường, bị trúng đạn còn lăn xuống từ trên chỗ cao như vậy, còn có thể sống chắc?

Nói không chừng là đã từng đi lính.

Hiện nay thế đạo loạn lạc, có thổ phỉ, cũng có quân phiệt chia phe phái, những năm trước các phe chiến đấu hỗn loạn, một ngày thay đổi ba lần, có thổ phỉ thế lực lớn bị quan phủ chiêu hàng ban tước làm quan chính thức, có quan chức không muốn nghe hiệu lệnh vuốt mặt, những lính quèn ở dưới đáy, hôm nay là chi đội ngũ này, ngày mai bị đánh bại hoặc là bị thu nạp thành đội ngũ khác, trên chiến trường cũng có người chuồn mất, nói tóm lại là loạn vô cùng, nói không chừng Dương Lão Cửu này đã trải qua như vậy.

"Chị hai, chiến tranh loạn lạc thế này, anh rể em chết sớm, những năm này chị sống cũng không dễ dàng..." ebookshop.vn - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !

Xuyên Trụ đột nhiên chuyển chủ đề, Lý Như nghe vậy thì trực tiếp ngẩn ra.

"Aạ"

"Lúc trước chỉ cho là nuôi một đứa con, lớn rồi có thể để chị dưỡng lão, đáng tiếc, không phải con ruột của mình, cũng không thể dựa vào được, có thể đợi Tiểu Lan trưởng thành rồi kén rể ngược lại là cũng được, Đại lâm trông có vẻ như là một người nhân nghĩa, nhưng tuổi còn quá nhỏ, phải đợi đến lúc bọn chúng trưởng thành, kết hôn, trở thành người trong gia đình, ít nhất cũng phải mất năm năm nữa! Lúc trước chị dâu nói muốn chị ở cùng với chị dâu đã chết ở nhà mẹ đẻ của chị ấy, anh cả cảm thấy tốt, nhưng em thật sự là thấy không hợp, người không thông minh thì không nói, gương mặt kia vừa nhìn đã thấy không may mắn rồi, nào có xứng với chị được chứ?"

"Là mấy người đàn ông không có vợ trong làng này, chị đều đã từng suy xét rồi, không có ai phù hợp!”

Không phải có tật xấu như thế này, thì là khuyết điểm như thế khác, anh ấy còn xem thường, chị hai của anh ấy có thể vừa ý được sao?

Lý Như nghe đến sững sờ, Xuyên Trụ này, là muốn giới thiệu người đàn ông đã có vợ cho mình sao?

"Hai ngày trước, lão Mậu chú ấy còn nói riêng với em, mẹ của Tiểu Kiển hàng xóm cạnh nhà chị chết rồi, con gái trong nhà anh ta là Đại Hòa, trong nhà chị cũng không có đàn ông, Tiểu Lan lại chơi đùa với Tiểu Kiển khá tốt, có thể hòa hợp, không phải vừa đúng lúc sao?"

Da đầu Lý Như lập tức tê dại.

Cô biết câu chuyện bên trong, từ khi con nuôi của lão tổ tông Lý Mai bỏ trốn, sau khi truyền tới tin tức mất mạng, không còn hy vọng gì nữa, không chịu được áp lực khi trong nhà không có người đàn ông, cho nên lại tái giá.

Lần gả thứ hai cũng là họ Vương, coi như là anh em trong dòng họ của người đàn ông, vợ chết rồi, chỉ còn một đứa con gái, tuổi tác ngang ngửa với Tiểu Lan.

Chính là Tiểu Kiển nhà anh ta!

Thật ra Lý Như cũng không có ấn tượng gì xấu đối với cha của Tiểu Kiển, dường như là một người đàn ông trung niên thật thà chất phác.

Nhưng Lý Như chuyển kiếp thành lão tổ tông tuyệt đối không thể nào kết hôn thêm lần nữa.

Trước tiên không nói đến việc lúc đầu lão tổ tông có tự mình tình nguyện tái giá hay không, nói đến kết quả sau khi tái giá này đi...

Đại khái lão tổ tông cũng là một người mệnh cứng, sau khi kết hôn với cha của Tiểu Kiển được vài năm, cha của Tiểu Kiển cũng bị bệnh chết rồi.

Vốn dĩ tái giá là vì muốn tìm một người đàn ông để dựa vào, nhưng cô không những không được dựa vào, mà còn phải nuôi thêm một đứa con gái là Tiểu Kiển, Lý Như cảm thấy chuyện này thật sự là quá khó khăn.
Bình Luận (0)
Comment