[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 200

Chương 200 Chương 200Chương 200

Hiện giờ tạo mối quan hệ tốt với họ, vậy cũng chính là lót sẵn đường tốt cho con cái. Chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này thì việc gì không đồng ý kia chứ?

Lý Như khi còn nhỏ đã nghe bà ngoại nói qua, nói năm đó có tổ công tác bên ngoài vào thôn, còn có người ngoài tới để buôn bán làm ăn, thường xuyên ở lại nhà cô. Nhà của bà ngoại đương nhiên là nhà của Tiểu Lan và Đại Lâm, bà ngoại Tiểu Lan và ông ngoại Đại Lâm trước đây đều vô cùng nhiệt tình hiếu khách, hành xử vô cùng hào phóng. Vì thế, bất kể người đến là cán bộ xuống thôn để công tác hay là tiểu thương từ ngoái tới buôn bán làm ăn đều rất thích tiếp xúc với nhà bà ngoại, bởi vậy cả nhà bà ngoại trước đây vô cùng có tiếng, còn có mối quan hệ rất tốt với con cháu nữa.

Tiểu Lan và Đại Lâm học ở đâu được nếp sống gia phong này? Còn không phải là từ lão tổ tông này sao?

Lúc này Lý Như còn có thể không tiếp đãi nhiệt tình sao?

Nói khách khí một hồi, sáu người kia chào tạm biệt rồi rời đi, chỉ còn bác sĩ Đỗ ở lại.

Lý Như kêu Miên Hoa tới, để cô nói chuyện với bác sĩ Đỗ, còn mình thì đi qua thu dọn căn phòng nhỏ bên cạnh.

Mấy năm nay, bọn trẻ đều đã lớn, Đại Lâm không còn thích hợp ngủ ở căn phòng nhỏ được cách ra từ phòng chính nữa, vì thế căn phòng nhỏ ở bên cạnh liền được dọn ra cho Đại Lâm ở.

Lý Như tính toán để Đại Lâm tới nhà anh cả Toả Trụ ở tạm với mấy người Tiểu Quang, để cho bác sĩ Đỗ có một căn phòng đơn trống, nếu có bệnh nhân tới cũng tiện xem bệnh. Mấy năm nay thu hoạch được ít, Lý Như tháo chăn ở trong nhà ra giặt một hồi, cũ thì cũ, phía trên còn vá vụn, nhưng lại rất sạch sẽ. Lý Như lấy chiếc chăn trông có vẻ tốt nhất ra đặt lên đầu giường, sau đó lại quét dọn sạch sẽ căn phòng, cái gì nên cất dọn thì cất dọn, lúc này trông sáng sủa lên không ít.

Bác sĩ Đỗ nhìn căn phòng, tỏ ra vô cùng hài lòng, liền ở lại nhà Lý Như.

Lý Như chất chứa chút lòng riêng, mỗi ngày đều tiếp đãi cơm canh đầy đủ, còn để Miên Hoa và Tiểu Lan giúp đỡ bác sĩ Đỗ. Từ ngày hôm sau đã có người trong thôn tới tìm bác sĩ Đỗ để khám bệnh, có lẽ bởi vì bác sĩ Đỗ là nữ nên người tới đa phần đều là phụ nữ.

Ngày đầu tiên là người của thôn Cốc Đôi tới, ngày thứ hai có người của thôn Đông Bình và Tây Vương Trang tới, ngày thứ ba người của thôn Bất Pha, thôn Đông Bình và những thôn nhỏ ở phía Đông cũng biết tới, người tới người lui, sân nhà họ Lý trước nay chưa từng ồn ào náo nhiệt như vậy.

Bên chỗ bác sĩ nam cũng như vậy.

Ngoại trừ hai bác sĩ bọn họ, ba người đội tuyên truyền cùng với hai đồng chí Hứa Kỷ cũng không hề nhàn rỗi, khua chiêng gõ mõ tổ chức buổi biểu diễn lớn trong thôn, còn kéo theo mấy cô gái trẻ nhàn rỗi trong thôn tới cùng biểu diễn, sân khấu biểu diễn đối diện với ngôi miếu đổ nát ngày ngày đều náo nhiệt không ngừng, người của thôn Cốc Đôi đều cảm thấy những ngày tháng này trôi qua thật khác biệt. Còn có rất nhiều người nấu xong cơm đã bưng bát chạy tới chỗ sân khấu biểu diễn, có những đứa trẻ nghịch ngợm còn không chịu ngồi yên ở nhà.

Thôn Cốc Đôi bên này rầm rộ thì khỏi phải nói, nói tới Tây Vương Trang bên kia, từ khi bị thổ phỉ chiếm đoạt, người trong thôn cũng chẳng còn lại bao nhiêu, phần lớn đều tới lánh ở thôn Cốc Đôi cùng thôn Đông Bình, sau đó mùa màng tốt lên mới từ từ dọn trở về.

Nhà của Vương Toàn Hữu ở ngay cửa thôn, có hai cái sân nhỏ chỉnh tề đặt cạnh nhau, khoảnh sân ở phía Tây vốn là của bác cả anh ta, nhưng bác cả anh ta lại không có con, cho nên khi bác trai và bác gái già đỉ, khoảnh sân này thuộc về anh ta. Từ khi chuyện Vương Toàn Hữu bán những đứa trẻ địa phương ra bên ngoài bị lộ ra, Vương Toàn Hữu nhanh chóng chuồn đi mất.
Bình Luận (0)
Comment