[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 201

Chương 201 Chương 201Chương 201

Chỉ để lại một người vợ vừa béo vừa đen và đứa con trai béo ở lại nhà ứng phó, có người nhà nạn nhân nào tới đòi tính sổ, người vợ của Vương Toàn Hữu liền kéo vạt áo ra, liều mạng khóc lóc la lộn trên mặt đất, những người nhà nạn nhân tìm không ra Vương Toàn Hữu, cũng chỉ có thể rời đi.

Lúc quỷ binh Nam Đảo tới, người vợ của Vương Toàn Hữu cũng muốn bỏ chạy thoát thân, nhưng người của thôn Cốc Đôi đều hận Vương Toàn Hữu thấu xương, vợ của Vương Toàn Hữu cũng không dám tới thôn Cốc Đôi, đành mang theo đứa con trai béo tới thôn Đông Bình, lại không ngờ tới thôn Đông Bình cũng bị quỷ binh Nam Đảo quét sạch. Vợ của Vương Toàn Hữu không dễ dàng gì mang theo con trai chạy thoát thân, đứa con trai lại bị doạ cho sợ, ăn không đủ mặc không ấm, cuối cùng mắc bệnh rồi chết. Về sau, vợ của Vương Toàn Hữu một mình trở lại Tây Vương Trang, lúc mùa màng tốt tươi, cô ta tự mình trồng trọt để ăn, sống những ngày tháng không tốt cũng chẳng tồi. Tuy rằng người của Tây Vương Trang hận Vương Toàn Hữu, nhưng cũng sẽ không đặc biệt gây khó dễ cho một quả phụ. Vương Toàn Hữu vẫn luôn không trở lại thôn, có lẽ sớm đã chết theo mấy thổ phỉ ở bên ngoài.

Vợ của Vương Toàn Hữu làm xong cơm, bỗng nhiên nhớ tới còn chưa cho gà ăn, chạy đi cho gà ăn, lúc quay trở lại nhà bếp, đột nhiên nhìn thấy có một cái bóng đen trước kệ bếp, đang vớt đồ trong nồi ra ăn, cô ta sợ hãi tới mức hét lớn.

Bóng đen kia liền bịt lấy miệng vợ Vương Toàn Hữu: "Kêu cái gì? Chồng của cô mà còn không nhận ra à?”

Khóe miệng vợ Vương Toàn Hữu giật giật, liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi trên bếp nấu cơm. Tên chết tiệt này, đắc tội với tất cả mọi người của mấy thôn xung quanh, ngay cả vợ con cũng không thèm quan tâm, chỉ biết xách đít chạy biệt tăm, cô ta còn xem như anh ta đã chết bờ chết bụi rồi, còn đang chuẩn bị nhân lúc mình chưa già thì tái giá, bỗng nhiên tên chết tiệt này lại quay về!

Cô ta nghĩ đến đứa con bị chết một cách đáng thương của mình thì hận Vương Toàn Hữu thấu xương, Vương Toàn Hữu ở trong bếp làm ra tiếng động, cô ta lập tức xoay người kéo tên chết tiệt đó ra, nghĩ chắc do tên này ở bên ngoài cũng chẳng ăn uống được bao nên sức lực cũng yếu, cô ta chiếm thế thượng phong, giáng cho anh ta một bạt tai, dấu tay in hằn trên mặt anh ta.

Cô ta đang đánh đến vô cùng hưng phấn thì thấy tên chết tiệt đó lấy ra một cây súng ngắn, họng súng hướng về đầu cô ta, cô ta quanh năm suốt tháng chỉ ở trong núi nên thứ cô ta biết cũng chỉ là cây súng trường dài, còn cây súng ngắn như này thì cô ta chưa thấy qua bao giờ, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đáng sợ của tên chết tiệt kia thì cô ta rất Sợ.

Vương Toàn Hữu đắc ý, lắc lắc thứ trong tay, để cho cô ta biết điều mà nghe lời, nhanh chóng đi làm cơm cho anh ta! Bằng không anh ta 'bằng' một phát là giải quyết xong bà vợ vừa mập vừa đen này, bản thân còn có thể cưới một người trẻ tuổi xinh đẹp.

Người đàn bà lập tức sợ hãi, vội vàng đi nấu cơm cho Vương Toàn Hữu còn lấy cho anh ta thêm hai muỗng dưa muối.

Cái tên chết tiệt này giống như ba ngày chưa ăn cơm, ăn hết bát này đến bát khác, sắp ăn hết phần cơm cô ta nấu rồi, nhưng bữa cơm này cô ta nấu là định ăn cả ngày lận đói

"Được rồi, rót cho tôi miếng nước! Cái người lười biếng như cô, không thèm đi tới đi lui gì hết!"

Vương Toàn Hữu ăn no, vỗ bụng, nằm lên giường, trừng mắt nhìn người phụ nữ.

Cái bà vợ này vừa lười biếng vừa xấu lại còn mập, thua xa Tiểu Thủy Tiên trong thành, cái cô gái đó thật sự là một yêu tỉnh, chỉ tiếc đám người đội trưởng Hồng cũng chẳng làm nên tích sự gì, một đám tân binh được phái đi tiêu diệt khu đó, người nên chết thì chết, người thì bị bắt, Tiểu Thủy Tiên rơi vào tay bọn tân binh đấy, cũng không biết là chết hay sống?
Bình Luận (0)
Comment