Chương 204
Chương 204Chương 204
Cánh cổng lập tức bị đá văng ra, mấy người đàn ông xông vào.
Người đi vào đầu tiên chính là mấy người của Tây Tương Trang, mấy năm trước, là Vương Toàn Hữu cấu kết với thổ phỉ, cướp nhà bọn họ, khiến cho họ tan cửa nát nhà, khi đó Vương Toàn Hữu có thổ phỉ chống lưng, rồi sau thì bỏ chạy rất xa, bọn họ không thể làm gì anh ta, bây giờ thời thế thay đổi, Vương Toàn Hữu lén lút chạy về, lại có đồng chí Hứa và đồng chí Kỷ ở bên ngoài làm chỗ dựa, còn cần phải sợ tên như anh ta sao?
"Vương Toàn Hữu!"
"Mày trở về đúng lúc lắm!"
Tổng cộng có bốn hoặc năm người xông vào đầu tiên, Vương Toàn Hữu liếc nhìn xung quanh, cười khà khà, giơ súng trong tay lên. "Hừ chỉ có mấy người? Vậy mà cũng dám ở trước mặt Vương Toàn Hữu tao hô to gọi nhỏ, tụi mày nhìn xem trên tay ông đây đang cầm cái gì? Đây là quốc bảo của bọn Nam Đảo đấy, bách phát bách trúng, tụi mày đứa nào muốn thử?"
Tất cả những người đi vào đều là dân làng bình thường, đều giống vợ Vương Toàn Hữu chưa từng thấy qua thứ đồ chơi này, nhưng chưa từng thấy nhưng không có nghĩ chưa từng nghe về nó, mấy người đều có chút ngây ra, đang không biết phải làm thế nào thì nghe phía sau có một tiếng nổ lớn, Vương Toàn Hữu lập tức ngã xuống.
Dân làng sợ hết hồn, đều nhìn về phía sau, nhưng hóa ra là đồng chí Hứa luôn cười mỉm, nói chuyện rất hòa nhã, trong tay cầm một thanh gỗ ngắn giống với thứ trong tay Vương Toàn Hữu, nòng gỗ kia còn bốc khói!
"Mọi người đừng sợ, vừa rồi người này chỉ là đang hù dọa mọi người, ngay cả tư thế anh ta còn làm không đúng kia mà!"
Động tác của Vương Toàn Hữu có thể lừa gạt dân làng chưa từng chạm qua súng thật nhưng không thể qua mặt anh ấy, đầu ngón tay kia của anh ta còn chưa để lên chỗ bóp cò kia kìa!
"Ôi đồng chí Hứa thật lợi hại, trong nháy mắt mà có thể áp chế được tên chó Vương Toàn Hữu!" Lúc trước mọi người còn cho rằng anh ấy là dân thư sinh, trong đầu chỉ có sách vở, đúng là không ngờ, nhìn người không thể bắt hình dong!
"Vương Toàn Hữu cứ như vậy chết rồi sao? Thật quá nhẹ nhàng cho mạng cho của hắn..."
"Ôi, ôi! Chưa chết, chưa chết, ông xem tay chân còn động đậy kìa, chỗ bị trúng là cổ tay!"
Đồng chí Hứa dùng súng tốt quá!
Dân làng đồng loạt xông lên, giữ Vương Toàn Hữu lại, mặc dù anh ta không chết nhưng cũng đã ngất xỉu, tìm dây thừng buộc chặt, khiêng như khiêng lợn, đưa người rời khỏi Tây Vương Trang.
Bọn họ trói anh ta lại rồi đưa đến ngôi miếu đổ nát ở thôn Cốc Đôi, dân làng đến xem kịch còn chưa tan bây giờ vì chuyện này thì có nhiều người tập hợp lại hơn, không chỉ có người của thôn Cốc Đôi, mà còn của Tây Vương Trang, thôn Bất Pha, ngay cả thôn Đông Bình cũng có!
Vương Toàn Hữu bị mọi người đánh đến không thở nổi, thiếu chút nữa là lên Tây Thiên luôn rồi, may mà có đồng chí Hứa mang người đến can ngăn.
"Vương Toàn Hữu cấu kết với thổ phi, gây họa cho bà con, tội của hắn có chết bao nhiêu lần cũng đáng. Nhưng mà huyện chúng ta đang cần bắt những phần tử phản động như này, chúng ta cần phải đưa hắn lên huyện, mở đại hội xét xử thẩm vấn, khiến dân chúng toàn huyện đều biết, bây giờ là xã hội mới, chúng ta cần phải răn đe những thành phần hán gian và kẻ địch, để bọn chúng không dám ăn nói xằng bậy, làm ra nhưng đều không đúng!"
Trước khi bà con ở thôn Cốc Đôi nghe theo lời của đồng chí Hứa là vì trông anh ấy có học thức, còn là người đến từ nơi lớn hơn, thì bây giờ thông qua vụ việc của Vương Toàn Hữu, bà con càng tin tưởng và tôn trọng anh ấy nhiều hơn...
Đồng chí Hứa lợi hại như vậy, thì chắc chắn là chiến sĩ của Tân Đảng, giống như mấy chiến sĩ dũng cảm chiến đấu dùng đạn thật súng thật đánh nhau với bọn thù địch.