[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 66

Chương 66 Chương 66Chương 66

Cô học quản lý du lịch, nếu ban đầu trong bài viết đó nêu rõ ràng là lực lượng lính đánh thuê hay quân đặc chủng gì đó đến thôn Tiểu Cao thì tốt rồi, thổ phỉ đến một tên thì sẽ xé xác một tên, đến cả bọn thì giết cả bọn, nói không chừng còn có thể lãnh đạo hàng chục ngôi làng trong tám trấn này để làm một liên hợp vệ binh, cho dù phía sau là lang sói hay là ma quỷ thì cũng không có gì phải sợ!

Nhưng cô chỉ là một hướng dẫn viên du lịch nhỏ, không thể thắp sáng cái kỹ năng nghịch thiên đó được.

Nghĩ tới nghĩ lui đến đau hết cả đầu nhưng Lý Như cũng không tài nào nghĩ ra được cách có thể giữ lại thôn Tiểu Cao.

Thôn Tiểu Cao là một nơi quá dễ dàng bị kẻ khác tận diệt. Khiến cho bọn họ phải di dời đến thôn Cốc Đôi? Đầu tiên còn chưa nói đến việc phía thôn Cốc Đôi sẽ đồng ý hay là không đồng ý. Họ nói rằng không biết bọn thổ phỉ sẽ đến vào lúc nào, Lý Nhị Mai không thân không thích với nhà lão Cao, liệu có thể thuyết phục được lão già nhà họ Cao đó sao? ebookshop.vn - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !

Thực sự không được, trước tiên phải đi báo một tiếng cho nhà lão Cao biết để cho bọn họ cảnh giác một chút?

Đây là biện pháp tệ nhất rồi, chưa nói đến biện pháp này có thể sẽ không mang lại hiệu quả mà còn rất dễ khiến người ta sinh nghỉ.

Lý Như không muốn phải lỗ mãng như vậy nhưng thực sự bắt buộc phải làm vậy.

Lúc mà Lý Xuyên Trụ tiến vào trong sân, nhìn thấy chị hai của mình đang đứng trước sân thì cau mày nhìn chằm chằm vào chuỗi dây treo dưới mái hiên, không biết là đang suy nghĩ chuyện gì.

“Chị hai!"

Lý Như quay đầu lại, nhìn thấy Xuyên Trụ đang vác một bó củi trên vai.

"Em gánh củi làm gì? Nhà chúng ta không đủ củi nhóm lửa sao?"

Xuyên Trụ đặt bó củi xuống đất, mỉm cười thần bí, lấy từ trong giữa bó củi ra một món đồ có tay cầm bằng gỗ và ống sắt dài, đây chẳng phải là súng Etpigôn sao?

"Bên trong có cất giấu báu vật!"

Hai mắt Lý Như sáng lên, đây thực sự là báu vật!

kể từ lần trước đi Nam Lĩnh gặp phải một con sói thì cô đã nghĩ về nó, tốt hay không tốt thì nó luôn là một loại vũ khí nóng.

Nói thật thì kể từ khi có vũ khí nóng, cái gì mà chênh lệch chiều cao thể lực cũng không còn quá rõ ràng nữa. Chưa thấy ở thời hiện đại có những người phụ nữ đi ra nước ngoài mở cửa hàng rồi dựa vào việc có thứ này trong tay mà giết chết ba tên cướp to lớn đến cướp bóc hay sao?

Lúc đó cô còn cùng Xuyên Trụ đến hỏi thăm, không ngờ nhanh như vậy mà Xuyên Trụ đã lấy được cho cô một cái.

"Tốt quá rồi! Quả là nắng hạn gặp mưa rào! Mau dạy chị cách dùng đi!"

Thứ trong tay Xuyên Trụ cũng là do khi đó anh ấy chế tạo ra từ những vật liệu thừa, vốn dĩ phụ nữ ai cũng tránh xa thứ vũ khí giết người này. Ai biết được chị hai của anh ấy đã nghĩ đến việc trong tương lai thứ này sẽ trở nên hiếm lạ, ngay lập tức anh ấy bớt chút thời gian để làm ra nó, nhưng thuốc súng lại không đủ nên hôm qua anh ấy đã đến thôn Đông Bình, ở thôn Đông Bình anh ấy có một người bạn thân, là người lanh lợi đi đi về về giữa hai tỉnh mỗi năm nên có mọi thứ trong tay. Anh ấy nói cho qua chuyện với cha vợ sau đó tìm đến người bạn này nói một câu, nhà của người bạn ấy khóc loạn cả lên, nghe đâu là do bán tín bán nghỉ với tin tức anh ấy mang đến, nhưng ít ra vẫn còn có hi vọng, thế nên người bạn này cũng rất biết ơn, biết nhà anh ấy có hàng cấm nên ngay lập tức tặng anh ấy một túi thuốc súng, dù sao thứ này cũng không thể ăn không thể uống được mà nhà cậu ta cũng có không ít.

Có thuốc súng rồi, Xuyên Trụ lấy giấy các tông gói thuốc súng thành từng gói nhỏ, giấu cùng với củi rồi mang đến đây.
Bình Luận (0)
Comment