[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 89

Chương 89 Chương 89Chương 89

Toàn Hữu lấy một điếu thuốc, mặc dù không châm lửa nhưng anh ta vẫn làm ra điệu bộ gõ vào lưng ghế hai cái, anh ta ho khan một tiếng rồi mới chậm rãi nói: "Bạn của tôi là chủ của một tiệm cơm, chỉ nói cần hai người học việc. Không giấu gì Nhị Mai, lúc đầu tôi đã quyết định chọn Song Quý, mặc dù đứa nhỏ Song Quý không có duyên phận mẹ con với cô, nhưng bây giờ sống ở thôn của chúng ta cũng không dễ dàng gì, đều là những đứa trẻ chưa bao giờ phạm phải sai lầm gì. Đứa nhỏ đã tới cầu xin tôi, tôi đã mềm lòng mà đồng ý, không phải tôi đã nghĩ tới Nhị Đản của chúng ta là người thứ hai hay sao? Tay nghề nấu ăn của Nhị Đản rất giỏi, khi đó gia đình thằng bé có việc và gửi thằng bé cho cô chú, không phải Nhị Đản muốn trở thành đầu bếp sao? Cậu bé có thể nấu ăn, con trai nấu ăn cũng không kém gì con gái đâu!"

Nhị Đản và cha mẹ của cậu lắng nghe những gì mà Vương Toàn Hữu nói, khuôn mặt tái nhợt của họ đều trở nên rạng rỡ, làm nghề nấu ăn ở thôn Cốc Đôi có ích lợi gì chứ? Cũng không thể kiếm được mấy đồng bạc, nếu như Nhị Đản có thể vào thành phố chính là chuyện tốt cầu còn không được!

Toàn Hữu không nói lời này còn được, khi Lý Như nghe anh ta nói người được chọn còn lại là Song Quý, trong lòng cô thật sự đã dấy lên một trận sóng gió! Tại sao Lý Như lại không có nhiều khoan dung và kiên nhẫn khi Song Quý bỏ đi chứ?

Nếu như là ở thời hiện đại, hành động của Song Quý cùng lắm là bị xem là đang làm loạn mà thôi, nếu như Lý Như là một người dạy học, nói không được thì cô sẽ tận tình khuyên bảo, nền giáo dục tốt đẹp, vẫn có thể dùng cái tâm của mình để dạy dỗ những cậu thiếu niên mới lớn. Nhưng Lý Như cũng không nỗ lực nhiều để xoay chuyển tình thế, cô chỉ có thể cắt đứt mối quan hệ với đứa con nuôi này một cách đơn giản và thô bạo. Đó là bởi vì cô đã biết kết cục của Song Quý.

Song Quý không muốn chịu sự kiểm soát của lão tổ tông, cậu ta đã bỏ nhà đi và trở thành một tên thổ phỉ!

Tất nhiên là bởi vì thực tế Song Quý vẫn còn nhỏ tuổi, cậu ta cũng không có năng lực gì, hầu như khi ở trong băng nhóm của thổ phỉ cũng không có thành tựu gì, sau đó cô lại nghe người ta đồn rằng cậu ta đã chết rồi. Một tên thổ phỉ nhỏ chết, cũng giống như tấm bia đỡ đạn, không có bao nhiêu người quan tâm đến cậu ta, thậm chí là chết ở đâu, bởi vì khi cậu ta chết cũng không có ai biết đến.

Vì vậy mỗi khi người nhà Lý Như nhắc tới đứa con nuôi được bà cố nuôi nâng này thì tất cả mọi người đều cảm thấy tiếc nuối và chán ghét... Chuyện xưa rằng vào thời điểm đó có rất nhiều nhóm, tham gia vào đó có gì không tốt?

Tham gia vào một quân đội mới, sau khi đã chiến đấu vì thế giới xong thì tốt xấu gì cũng là một người lính già đáng kính có phải không?

Cho dù tầm nhìn lúc đó có kém như thế nào đi nữa thì khi gia nhập vào quân đội cũng không phải là không có đường đi, nếu may mắn thì có thể đi cùng với cựu tổng thống đến đảo Hải Đông, nếu không may thì trở thành kẻ đào ngũ và trở về quê hương của mình cũng không phải là không thể sống sót... Nhưng một tên thổ phỉ vô kỷ luật nhất thì chắc chắn sau này sẽ không có tương lai... Mặc dù lúc đó cậu ta may mắn thoát chết nhưng những kẻ đã làm hại đến người dân địa phương, một khi chính quyền mới đã ổn định rồi thì có thể không tính sổ cậu ta chắc?

Đây rõ ràng là một ngõ cụt! Cho nên Lý Như đã vạch ra một ranh giới rõ ràng với Song Quý càng sớm càng tốt.

Thực ra cô rất sợ Song Quý trở thành một tên thổ phỉ, cậu ta sẽ lấy oán báo ơn, cầm đầu cả một băng thổ phỉ đến cướp đoạt nhà mình.
Bình Luận (0)
Comment