Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 111 - Chương 111: Cho Hồng Hạc Ăn

Chương 111: Cho hồng hạc ăn Chương 111: Cho hồng hạc ănChương 111: Cho hồng hạc ăn

Bỗng nhiên , Thiến Thiến hưng phấn hô to, Lâm Phong theo giọng nói của Thiến Thiến nhìn sang, đập vào mắt là một đôi chân thon dài thẳng tắp.

Tất nhiên, thon dài như chiếc đũa, rất cao, cao tới ngang đầu nhỏ của Thiến Thiến.

Trên đầu có màu hồng phấn, màu trắng và hồng phấn đan xen lẫn nhau, vô cùng đẹp đế tao nhã.

Mỏ chim đặc biệt lớn, mí mắt chớp chớp lên xuống, nhìn thấy người cũng không sợ, ngược lại còn nghiêng đầu xin ăn.

Lâm Thiến Thiến vừa sợ lại vừa thích, nhanh chóng dùng đôi chân ngắn ngủn của mình chạy về phía Lâm Phong, thích thú tò mò hỏi: "Ba ba! Đây là con gì vậy? Chúng thật lớn, trông đáng yêu, xinh đẹp quá đi!"

Động vật có thể được nuôi trong công viên, với đôi chân dài và cái đầu màu hồng phấn như này, đương nhiên là chim hồng hạc rồi!

Đây chính là minh tinh nhí của vườn thú!

Lâm Phong mỉm cười, ngồi xổm xuống, chỉ vào chim hồng hạc rồi giới thiệu với Thiến Thiến: "Đây là chim hồng hạc, thường sinh hoạt tại vùng nước nông, ngoài ăn tôm cá nhỏ ra còn thích ăn sâu bọ, rong biển nữa, Thiến Thiến có muốn cho chúng ăn không?”

Cho hồng hạc ăn là hạng mục trải nghiệm dành cho du khách.

Lúc này, có không ít cặp đôi đang trải nghiệm hạng mục này, bỏ 10 nhân dân tệ để mua thức ăn đựng trong cốc nhỏ dùng một lần, sau đó cho hồng hạc ăn.

Thông thường, nếu Lâm Phong đi một mình chắc chắn sẽ không nỡ bỏ ra số tiên này để cho chim ăn.

Dù sao, mười nhân dân tệ có thể mua được hai bàn rau chân vịt, thấy chênh lệch ghê chưa?

Không phải là anh keo kiệt hay gì, mà là không đáng.

Nhưng lúc này đi cùng với Thiến Thiến lại khác.

Bản thân anh rất ít khi dẫn Thiến Thiến đi chơi, mà cô bé cũng ít có cơ hội gân gũi với thiên nhiên.

Lúc này thấy các cặp đôi cho chim hồng hạc ăn lộ ra tiếng cười giòn tan, nhất thời làm cô bé thấy ngứa ngáy khó nhịn!

"Ba ba! Thiến Thiến cũng muốn cho ăn! Nhưng mà ba ba phải đi cùng Thiến Thiến cơ! Nếu không Thiến Thiến sợ lắm!"

Cô gái nhỏ là điển hình của việc dù sợ vẫn muốn thử.

Lâm Phong cũng không có ý định để cô bé đi vào một mình, lập tức gật đầu, tươi cười xoa đầu cô bé, nói: "Được, đi thôi, ba ba dẫn con đi mua đồ ăn."

Hai cha con đi tới quầy nhân viên, bên cạnh có ghi một tấm biển 10 nhân dân tệ một phần.

Lâm Phong mua đồ ăn đưa cho Thiến Thiến, sau đó dẫn Thiến Thiến vào trong vườn chim hồng hạc.

Vườn chim hồng hạc chia ra làm hai nơi, một nơi là bãi cỏ, nơi còn lại là một hồ nước nông bên cạnh còn có một tảng đá vây quanh.

Không ít hồng hạc chạy về phía Lâm Phong và Lâm Thiến Thiến, vươn cái đầu thật dài liếc nhìn Lâm Thiến Thiến.

Nói chính xác hơn là nhìn đồ ăn trong tay cô bé.

Nhất thời Lâm Thiến Thiến rơi vào hoảng sợi

Sắc mặt tái nhợt, quay lại nhìn Lâm Phong. lo lắng hỏi: "Ba ơi, làm sao đây? Bây giờ Thiến Thiến phải làm thế nào? Hồng hạc có cắn người không? Nó sẽ cắn Thiến Thiến sao? Thiến Thiến sợ lắm!" Cô nhóc thật sự lo lắng!

Lúc này, cơ thể bé nhỏ đang run lên vì sợ.

Lâm Phong buồn cười, nhưng ngẫm nghĩ chút là hiểu.

Dù sao, chim hồng hạc trước mắt này là một sinh vật có cùng chiều cao với Thiến Thiến, bản thân anh thấy bình thường, nhưng đối với Thiến Thiến lại là quái vật khổng lồ!

Lâm Phong nở nụ cười, sau đó cúi người xuống, nắm lấy cánh tay nhỏ mũm mĩm của Thiến Thiến, từ từ đưa tới phía trước.

"Thiến Thiến, đừng sợ, chim hồng hạc là bạn tốt, chỉ cần Thiến Thiến đối tốt với chúng nó, chúng nó sẽ không làm hại tới Thiến Thiến, Thiến Thiến hiểu không?”

Lâm Phong đẩy Thiến Thiến đang cầm đồ ăn trong tay tiến tới trước mặt lũ hồng hạc, sau đó nhẹ nhàng nói: "Nhìn kìa, bọn nó muốn thức ăn trong tay Thiến Thiến đó, thấy chưa? Cứ vậy, từ từ tới gần, đừng sợi"

Lâm Phong vừa nói dứt lời, một con hồng hạc lập tức rướn cổ, nhanh chóng mổ vào chiếc cốc dùng một lần trong tay Lâm Thiến Thiến.

Một lượng lớn thức ăn đã bị chim hồng hạc ăn mất.

Có lần đầu tiên, Lâm Thiến Thiến lập tức cảm thấy hưng phấn lại hiếu kỳ!

Thật sự không bị làm sao cải

Chim hồng hạc là đang chơi đùa với bé!

Sau lần thành công đầu tiên, sẽ có lân thứ hai thứ ba.

Lâm Thiến Thiến hiếu kỳ lại hưng phấn mở to mắt, đưa thức ăn trong tay về phía hồng hạc, trong chốc lát, hông hạc vây quanh Thiến Thiến càng lúc càng đông.

Hết con này đến con khác.

Thậm chí còn có hồng hạc trực tiếp vươn đầu về phía Thiến Thiến! Không biết từ lúc nào Lâm Phong đã đứng sang một bên, Lâm Thiến Thiến vừa lo lắng vừa phấn khích, cô bé cẩn thận duỗi cánh tay tí hon của mình ra, sau đó sờ lên đầu chim hồng hạc!

Lúc này, cảm giác bông mềm và trơn trượt truyên đến khiến Thiến Thiến vui vẻ cười toe toétI

"Ba ba! Thiến Thiến sờ được đầu chim rồi nè! Trơn bóng luôn!"

Đồng ngôn vô ky.

Trong vườn hồng hạc, không ít người bị lời này của Lâm Thiến Thiến chọc cười vui vẻI

Thiến Thiến đáng yêu quá.

Cô bé mặc trên người váy hoa màu vàng, chân mang giày thể thao nhỏ, tóc búi kiểu na tra, trên lưng còn đang cõng lấy chén nước.

Làn da trắng nõn, hai má mũm mm, đôi mắt long lanh chớp chớp, tròn xoe như một cặp bảo thạch!

Nhiều người thậm chí còn lôi điện thoại di động ra bắt đầu quay video Thiến Thiến, quay cảnh Thiến Thiến đang tươi cười rạng rỡ cho chim hồng hạc ăn!

Kèm theo là dòng status: "Trời ơi! Ông trời lại muốn gạt tôi đi sinh con gái! Sinh con trai làm gì? Có một cô con gái xinh xắn đáng yêu như này lại chẳng tốt hơn à!"

Sau đó đăng lên Douyin, Weishi, và nhiêu nền tảng khác.

Khi mở video lên, nụ cười của Lâm Thiến Thiến thật sự quá rạng rỡ, quá đáng yêu, khoảnh khắc má bánh bao mũm mĩm quay về phía ống kính cười, trong mắt như chứa cả dải ngân hà, đẹp không tả nổi!

Lượng like tăng vòn vọt, thậm chí còn lọt top xu hướng!

Tất nhiên tất cả những điều này Lâm Phong không hề hay biết.

Con gái anh từ nhỏ đã dễ thương, được rất nhiều người yêu quý, miệng nhỏ lại ngọt, vừa mở miệng đã gọi chú dì ngọt xớt.

Bây giờ có người ghi hình anh cũng không đi tranh luận, bởi dù sao bọn họ cũng không có ác gì.

Rất nhanh Thiến Thiến đã cho hồng hạc ăn hết một chén thức ăn, lúc này cô bé vui vẻ chạy về phía Lâm Phong, làm nũng nói: 'Ba ba, Thiến Thiến còn muốn cho bồ câu ăn! Có được không ạ?"

Cho bồ câu ăn.

Lâm Phong nhìn bãi cỏ bên cạnh vườn hồng hạc, hàng trăm con chim bồ câu đang đậu trên mặt đất.

Thức ăn cho chim bồ câu cũng được bán, mười nhân dân tệ một phần, song số lượng lại nhiều hơn so với thức ăn của chim hồng hạc.

Lâm Phong nở nụ cười, nhéo má nhỏ của Thiến Thiến nói: "Được được được, hôm nay Thiến Thiến muốn gì ba ba đều mya cho, đương nhiên ngoại trừ kem ly, có được không?”

Thiến Thiến cười toe, lộ ra hàm răng trắng nhỏ xíu.

"Ba ba yên tâm, bây giờ Thiến Thiến chưa ăn kem ly! Chờ một tháng nữa là Thiến Thiến có thể ăn! Thiến Thiến nhớ kỹ mài"

Cô bé nháy mắt nói với Lâm Phong: "Ba ba, nhanh khen ngợi Thiến Thiến đi! Thiến Thiến là giỏi nhất có phải không?"
Bình Luận (0)
Comment