Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 113 - Chương 113: Nuôi Koi Lại Chả Sướng Hơn À?

Chương 113: Nuôi koi lại chả sướng hơn à? Chương 113: Nuôi koi lại chả sướng hơn à?Chương 113: Nuôi koi lại chả sướng hơn à?

Lâm Thiến Thiến vừa vào đến nhà đã nhanh chóng chạy đi bật quạt, Lâm Phong vội vàng tắt quạt đi, mở điều hòa lên.

Trước đây không có tiền chỉ có thể để Thiến Thiến ngồi quạt, thế nhưng đúng ra trẻ nhỏ ngồi gió quạt rất dễ bị cảm lạnh.

Cảm nhận được gió mát đột nhiên thổi tới, Lâm Thiến Thiến vì vậy mà lập tức thoải mái!

"Oa! Ba ba, nhà mình mát quá đi!"

Thiến Thiến chớp chớp đôi mắt to, hào hứng reo vui với Lâm Phong.

Lâm Phong bỏ tất cả rau củ mới mua vào bồn rửa, lại đưa cho Thiến Thiến một bát nho đã rửa sạch, để cô bé tự mình ăn, lúc này mới lên tiếng: "Sau này chỉ cần Thiến Thiến thoải mái, ngày nào nhà mình cũng bật điều hòa có được không?”

Lâm Thiến Thiến nghe xong vui không tả được!

"Ba ba tốt quá! Thiến Thiến yêu ba bai"

Cô bé thoải mái ăn nho, xem tivi, còn Lâm Phong rửa tay, chuẩn bị làm bữa tối.

Thực đơn tối nay là cà tím thịt băm, tôm chiên, đậu cô ve xào thịt, cuối cùng là canh trứng cà chua.

Tất cả đều là những món mà Thiến Thiến thích ăn.

Thức ăn đã xong mà bà Hoàng còn chưa về.

Lâm Phong muốn cho Thiến Thiến ăn trước, nhưng cô bé không chịu, bảo là muốn chờ bà Hoàng về ăn cùng.

Lâm Phong cũng không bắt ép, lấy điện thoại di động ra, xem tin nhắn trong Wechat.

Ai da. Không ngờ, vừa mở điện thoại lên, Lâm Phong lập tức bị tin nhắn làm cho sợ hết hồn!

Trong này đều là chấm đỏ nhỏ!

Thật bất ngờ, rất nhiều người nhắn tin cho anh, đại khái tất cả đều ngỏ ý muốn mua cá koi, hỏi Lâm Phong định giá thế nào.

Có rất nhiều tin nhắn, dò hỏi giá, mặc cả giá, đủ các thể loại.

Lâm Phong dừng lại, quyết định đi tìm chủ nhóm hỏi xem hiện tại phải làm thế nào.

Lâm Phong: "Rất nhiều người tới tìm tôi mua cá koi, giờ phải làm sao? Toàn người tôi không biết, không dễ giao dịch lắm..."

Nói lời thật lòng.

Trước Lâm Phong chỉ nghĩ sẽ có người tới hỏi mình mua cá koi, dù sao giới chơi cá koi có rất nhiều người có tiên, thế nhưng Lâm Phong lại không ngờ rằng lại sẽ có nhiều người tới như vậy!

Con nào con nấy đều toàn trăm vạn trở lên!

Bộ giờ lắm người có tiên vậy đó hả?

Chủ nhóm: "... Tiểu tử, là do chất lượng cá koi của cậu quá tốt, có sao nói vậy, tôi là chủ nhóm nhiều năm như vậy, cũng chơi không ít cá koi, thế nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ gặp qua cá koi nào giống của cậu cả, vẻ ngoài đó, hoa văn đó, quả thực quá hoàn mỹ!"

Lúc này, Lâm Phong mới đăm chiêu gật đầu.

Thì ra là như vậy!

Lâm Phong: "Vậy tôi có thể gặp mặt bán cá được không? Chứ buôn bán qua mạng thế này phiền phức quá."

Thực tế anh có mối lo ngại lớn hơn. Nhiều khi lời nói trò chuyện cách một lớp màn hình, lòng người càng khó đoán.

Hơn nữa khi chọn mua bán qua mạng, thời điểm đặt mua rõ ràng là cá koi khỏe mạnh, nhưng đến tay người mua xảy ra vấn đề, ngược lại không biết đến cùng là do ai.

Loại chuyện cãi cọ như này, lúc anh vẫn còn đang làm shipper đã thấy nhiều!

Giao dịch trực tiếp, suy bụng ta ra bụng người, thế mới an toàn được.

Phải mất một lúc chủ nhóm mới nhắn tin lại.

"Đương nhiên là có thể rồi! Chúng tôi có một chợ mua bán cá koi ngâm, nằm trên đường vành đai ba ngoại ô Thượng Hải, vị trí cụ thể tôi sẽ gửi riêng cho cậu, cậu vào trong nhóm nói thẳng một câu là được."

Chợ mua bán cá koi ngâm?

Lâm Phong chưa bao giờ nghe tới nơi này!

Nhắc tới mới nhớ, anh cũng chỉ là tay mơi

Lâm Phong: "Được, cám ơn! Vậy để tôi vào trong nhóm nói một câu!"

Lâm Phong nhắn tin với chủ nhóm xong, thoát ra, nhắn tin vào trong nhóm.

"Ba giờ chiều mai, tôi sẽ bán cá koi tại chợ, hoan nghênh mọi người tới chọn mua."

Lâm Phong nhắn tin xong, đóng nhóm Wechat lại.

Rốt cuộc, thực sự có quá nhiều tin nhắn, đã vậy lại còn trực tiếp từ chính Aite.

Quả nhiên, sau khi Lâm Phong gửi tin nhắn xong, người trong nhóm chat lập tức sôi trào!

"Đệch! Người này thật có tiên! Trực tiếp mang ra chợ bán luôn! Đây đúng kiểu giắt tiền sau lưng luôn rồi! Chà chài Lợi hại lợi hại! Vu hồ khởi phi !"

"Không được, cười chết mất thôi! Đây là bán cái gì? Bán cải trắng sao? Ô ô, phải mual Ngày mai nói thế nào cũng phải nhanh chân đến sớm, biết đâu có thể mua rẻ được thì sao?"

"Này, làm ơn để lại cho tôi một con! Để tôi mặc cả chút! Kiếm bạn gái làm gì, yêu đương làm cái gì! Nuôi cá koi lại chả sướng hơn à?”

Lâm Phong vừa đặt điện thoại xuống được hai phút thì bà nội Hoàng về.

Chỉ là hôm nay tâm tình của bà nội Hoàng rất tốt, trong tay còn cầm thêm mấy đóa hoa.

Là hoa tiện tay hái bên đường, thế nhưng dường như bà nội Hoàng lại có vẻ rất thích, vừa về tới nhà, đã hôn Lâm Thiến Thiến, rồi nhờ vả: "Thiến Thiến ngoan, mau lấy cho bà nội ít nước, để bà cắm hoa nào!"

Lâm Thiến Thiến nghe lời gật đầu, chạy thình thịch vào trong nhà bếp, xin Lâm Phong một cái chén, đổ nước vào, sau đó chạy ra ngoài đưa chén nước cho bà nội Hoàng.

Đặt mấy đóa hoa vào trong chén nướng xong, bà nội Hoàng vui vẻ vỗ vỗ tay, nói với Lâm Phong: "Tiểu Phong à, xin lỗi nhé, hôm nay viện dưỡng lão có hoạt động nên bà vê muộn, cháu và Thiến Thiến có chờ bà về ăn cơm không? Không cần chời"

Lúc này bà nội Hoàng mới phát hiện cơm nước trên bàn còn nguyên chưa hề động tới, lập tức cảm thấy áy náy đau lòng!

"Ôi! Sao lại chờ bà về ăn, nhất định là khiến Thiến Thiến của bà đói meo rồi, đều do bà nội!"

Bà nội Hoàng đau lòng, vội vàng bế Thiến Thiến đi ăn cơm.

"Không sao đâu bà nội Hoàng! Thiến Thiến ăn nho rồi, không đói đâu ạI"

Cô bé nghiêm túc nói, không ngờ vừa nói xong bụng kêu lên rột rột.

Lâm Thiến Thiến đỏ bừng cả mặt! Cô bé mắc cỡ che mặt, không dám nhìn bà nội Hoàng và Lâm Phong!

Ai dai

Cô bé vừa mới bảo không đói xong!

Xấu hổ quá xấu hổ quái

Bà nội Hoàng và Lâm Phong nở nụ cười!

Cô nhóc này!

"Nào nào nào, đi ăn cơm thôi, cơm nước nguội hết rồi!"

Lâm Phong bắt chuyện, gọi bà nội Hoàng và Thiến Thiến ra ăn cơm.

Thật sự Thiến Thiến đói lắm rồi.

Chơi trong sở thú cả buổi chiều, chạy tới chạy lui suốt, cô nhóc còn nhỏ, tuy đã uống nước linh tuyên giúp cải thiện thể chất, còn giúp tiêu trừ uể oải, thế nhưng bây giờ không có việc gì làm, cái bụng bắt đầu kháng nghị!

Thiến Thiến luôn chỉ ăn một chén cơm nhỏ, hôm nay phá lệ ăn hai bát cơm lớn!

Lâm Phong bất đắc dĩ nở nụ cười.

Quả nhiên là hoạt động mới giúp tiêu hóa nhanh được!

"Con ăn no rồi! Thiến Thiến đi tắm đây!"

Cô bé vui vẻ nói rồi nhảy xuống đất.

Lâm Phong tìm đồ ngủ đưa cho Lâm Thiến Thiến, sau đó bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.

Bà nội Hoàng cũng bảo Lâm Phong vào phòng nghỉ ngơi, quả thực hôm nay bà có hơi quá.
Bình Luận (0)
Comment