Chương 115: Mua bể cá
Chương 115: Mua bể cáChương 115: Mua bể cá
Đó là một cảm giác hạnh phúc khó tả.
Sáng sớm ngày hôm sau. Lâm Phong dậy sớm để làm bữa sáng cho Thiến Thiến và bà Hoàng.
Mấy ngày nay anh đều bận rộn, hôm qua Thiến Thiến mới xuất viện nên hôm nay anh làm mấy món thanh đạm.
Lâm Phong quyết định nấu cháo rau.
Cô bé và bà Hoàng đều rất thích ăn.
Dù sao hiện tại rau trong không gian đã lớn, ăn một chén cháu rau chân vịt, sau đó xào một ít cải thìa dầu hào, tuyệt đối ngon.
Khi cháo bắt đầu sôi ùng ục thì Lâm Thiến Thiến mới tỉnh dậy.
Chơi cả ngày hôm qua mệt quá, bây giờ ngủ một giấc ngon lành, khi tỉnh dậy bé lại cảm thấy lười biếng.
Cô bé tự mình rửa mặt sạch sẽ trong nhà vệ sinh rồi mới đi ra.
Thấy Lâm Phong bận rộn trong phòng bếp, hai mắt của Lâm Thiến Thiến lập tức sáng lên!
"Ba baI Ba đang nấu món gì ngon thế? Thơm lắm ạ?"
Cô bé chạy chân trần tới, chớp chớp đôi mắt to đen láy nhìn khói nghi ngút trong bếp mà thèm chảy nước miếng!
Lâm Phong mỉm cười sờ sờ mũi bé: "Mèo nhỏ tham ăn, đi gọi bà Hoàng đến ăn sáng nào, lát nữa chúng ta còn phải đi học!"
Ngày hôm qua cô bé luôn lẩm bẩm nói muốn đi học, nghe Lâm Phong nói vậy thì cực kỳ vui mừng!
"Bà Hoàng ơi! Ăn cơm bà ơi!" Giọng nói của Lâm Thiến Thiến vang vọng rất tol Bà Hoàng đang nghe kinh kịch ngoài cửa cũng nghe thấy, bà cười tắt đài đi, tỉ mỉ ngắm nhìn mấy bông hoa nhỏ trên bàn cà phê trong phòng khách, rồi vui vẻ tiến về phía hai người.
"Tiểu Phong, trưa nay và tối nay bà không về nhà ăn cơm, trường đại học còn đang tổ chức hoạt động nhóm, bà không có thời gian."
Lâm Phong hiếm khi nhìn thấy bà Hoàng vui vẻ như vậy, trước kia khi còn sống ở chỗ cũ, bà Hoàng mỗi ngày đều ở nhà xem tỉ vi, có khi xem một mình đến ngủ thiếp đi trên sofa.
Không ai tắt ti vi, nó cứ thế chạy suốt đêm đến sáng.
Sự cô đơn đó hoàn toàn không thể chịu đựng được.
Bây giờ thấy bà Hoàng vui vẻ, Lâm Phong và Lâm Thiến Thiến cũng vui vẻ.
"Được ạ! Muộn quá thì nói con một tiếng, con và Thiến Thiến đi đón bà, bà nhất định phải vui vẻ nha!" Lâm Phong mỉm cười nói.
Lâm Thiến Thiến đang ăn cháo rau chân vịt, cũng ngẩng đầu lên chớp đôi mắt đen to tròn, mỉm cười hì hì với bà Hoàng.
"Nếu bà Hoàng mang về cho Thiến Thiến một người ông, Thiến Thiến sẽ càng vui hơn!"
Bà Hoàng mặt đỏ bừng, vội nói với Thiến Thiến: "Thiến Thiến nói cái gì vậy! Mau ăn cơm đi"
Thiến Thiến ăn cháo xong, vội vàng sắp xếp mọi thứ vào chiếc cặp sách nhỏ của mình.
"Ba ba! Thiến Thiến ăn xong rồi! Đến giờ đi học rồi! Ba ba nhanh lên!"
Lâm Phong trả lời lại một tiếng, sau đó nhanh nhẹn rửa chén, nhìn thời gian, vừa kịp.
Anh dẫn Thiến Thiến ra cửa, đưa cô bé đến trường. Từ Mạn Lệ đứng chờ ở cổng trường mẫu giáo như thường lệ, nhìn thấy Lâm Thiến Thiến đi tới, cô nhanh chóng ngồi xổm xuống, ôm Lâm Thiến Thiến vào lòng, quan tâm hỏi: "Thiến Thiến thế nào rồi? Con không sao chứ? Bệnh đã khỏi chưa?"
Lâm Thiến Thiến nghe cô giáo hỏi, bé ưỡn bộ ngực nhỏ của mình lên, vỗ vỗ nhẹ nhàng nói: "Cô Lệ Lệt Sức khỏe của Thiến Thiến rất tốt! Thiến Thiến thích đi nhà trẻ nhất!"
Cô bé nói xong liên nhìn thấy Vũ Vũ đứng từ xa trong đám người, sau đó quay đầu về phía Lâm Phong và Từ Mạn Lệ nói: "Cô Lệ Lệ, ba ba! Thiến Thiến muốn đi chơi với Vũ VũI Tạm biệt!"
Cô bé nói xong thì chạy nhanh vào đội quân nhí của mình!
Một màn như thế khiến Lâm Phong và Từ Mạn Lệ đồng thời bật cười!
Thiến Thiến quá dễ thương!
Từ Mạn Lệ vốn muốn nói điều gì đó, nhưng Lâm Phong đã mỉm cười chào tạm biệt.
Tính cách của anh là thế, không thích thì không quấy rây, càng đừng nói là cho người khác có suy nghĩ gì.
"Tạm biệt cô Lệ Lệ, tôi còn chút việc phải làm nên đi trước nhé."
Lâm Phong mỉm cười nói, không đợi Từ Mạn Lệ có thời gian để nói bất cứ điều gì, anh ấy đã quay người rời đi.
Lên xe, mở WeChat trên điện thoại, xem địa chỉ do chủ nhóm gửi đến.
Lâm Phong đầu tiên im lặng viết nó xuống, sau đó lái xe, mở GPS chạy đến cửa hàng bán dụng cụ đánh bắt cá.
Anh mua vài thứ như thùng chứa nước, nếu không đến chiều sẽ không chứa được hết.
Dù sao cũng hơn hai mươi con cá Koil Lâm Phong chạy xe đến cửa hàng bán dụng cụ đánh bắt cá vừa mới mở cửa.
Thấy Lâm Phong đến sớm như vậy, ông chủ kinh ngạc nói: "Chàng trai trẻ, cậu đến mua đồ sớm vậy? Cậu chuẩn bị đi câu cá à?"
"Ờ ờ, cậu muốn mấy loại dùng vận chuyển cá à? Có nha, chỗ tôi vừa lúc có ba thùng chứa nước cỡ lớn, có thể chứa được mấy chục con cá, cậu xem đi, cậu chọn cái nào?”
Ông chủ nói xong dẫn Lâm Phong đi vào trong cửa hàng.
Vào bên trong Lâm Phong mới phát hiện cửa hàng dụng cụ đánh bắt cá này rất lớn, trên tường treo đủ loại cần câu, phía dưới chỗ treo cần câu để ít mồi câu các loại.
Lâm Phong chỉ nhìn xung quanh một chút, cũng không có nhìn nhiều, đi theo ông chủ vào bên trong cùng.
"Những thùng chứa nước này người mua không nhiều lắm, đều là mấy ông chủ lớn mua dùng cho việc mua bán cá, cậu cứ xem đi, xem được cái nào thì chọn, tôi tính rẻ cho cậu, tặng kèm máy bơm nước luôn!"
Lâm Phong nhìn lướt qua ba thùng chứa nước trước mặt.
Trên cơ bản ba thùng chứa nước này đều có cùng kích thước, nhưng màu sắc thì khác nhau.
Anh suy nghĩ cá Koi của mình cơ bản phụ thuộc vào hoa văn mới có thể bán được, mua bể thủy tinh là tốt nhất.
"Vậy anh có loại trong suốt không? Tốt nhất là bằng thủy tinh, có thể nhìn thấy cá bên trong trông như thế nào ấy?" Lâm Phong hỏi lại ông chủ.
Ông chủ nghe vậy, thì bật cười cười ha haI
"Ai dà ! Anh bạn trẻ, cậu cứ nói thẳng là muốn mua bể cá là được rồi!"
Ông nói: "Có! Tình cờ ở đây tôi có một cái siêu lớn, làm bằng kính cường lực, đảm bảo tốt! Cất trong kho nhiều năm rồi, vừa vặn bán cho cậu! Chứa được rất nhiều cà! Nếu cậu muốn, tôi tặng luôn mô tơ bơm nước cho cậu!"
Ông chủ nói xong liền dẫn Lâm Phong đi vào phía trong cùng của nhà kho, ông kéo ra một khối hình vuông được phủ vằng một miếng nhựa.
Bể cá quả nhiên rất lớn, dường như có thể chất đầy cả cốp xel
Xem ra phải để ghế sau nằm bằng lại rồi!
Lâm Phong lập tức quyết định mua bể cá này!
"Được! Chọn cái này, bao nhiêu tiên vậy?"
Ông chủ sờ sờ đầu, cười ha ha nói: 'Lúc trước tôi nhập hàng là bốn trăm tệ, cậu trả tôi bốn trăm tệ đi! Tôi tặng cậu mô tơ bơm nước, cậu nhất định sẽ kiếm bộn tiên!"
Lâm Phong quét mã thanh toán, sau đó cùng ông chủ nâng bể cá lên xe.
Ghế sau được đặt nằm phẳng, miễn cưỡng có thể chứa được bể cái
Lâm Phong mỉm cười chào ông chủ, rồi lái xe vê nhà.
Đầu tiên Lâm Phong rửa sạch toàn bộ bể cá, sau đó cẩn thận phơi nắng để khử trùng.