Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116: Chợ Giao Dịch Cá Koi Ngâm

Chương 116: Chợ giao dịch cá Koi ngâm Chương 116: Chợ giao dịch cá Koi ngâmChương 116: Chợ giao dịch cá Koi ngâm

Dù sao cá Koi vẫn luôn được nuôi bằng nước suối linh tuyên, bể cá để lâu như vậy, sợ sẽ xảy ra chuyện.

Sau khi làm xong tất cả, Lâm Phong đi xem giống dưa nhỏ anh trồng trên ban công.

Vừa nhìn Lâm Phong lập tức mừng rỡ không thôi!

Ha hai

Dưa nhỏ sinh trưởng chậm hơn trong không gian một chút, không biết từ lúc nào đã cao đến nửa người, dây leo thò ra ngoài ban công leo xuống bên dưới!

Lâm Phong cũng không để ý, anh múc ít nước từ bể bơi tưới lên rễ của chúng, tỉ mỉ quan sát chúng một lúc, cảm thấy rất hài lòng.

Những thứ khác không nói, chỉ cần tốc độ sinh trưởng của hạt giống này, Lâm Phong biết hạt giống ngâm trong nước suối linh tuyền, nhất định sẽ có sự thay đổi!

Buổi chiều anh đi mua phân bón trở về thì đúng là thật!

Lâm Phong đang suy nghĩ thì nhìn thoáng qua thời gian, sau đó chui vào phòng bếp làm cho mình một chén mì.

Thiến Thiến và bà Hoàng không có ở nhà, mình chỉ cần chút thức ăn còn lại của ngày hôm qua là được.

Cơm nước xong thì chú hai gọi điện thoại đến.

"Alo, Tiểu Phong phải không?"

Lâm Phong đáp: "Là con nè chú hai, chuyện lần trước con nói với chú đó, chú nói lại với cô cả chưa ạ? Cô cả nói thế nào vậy chú?"

Chú hai vừa nghe thì bật cười ha ha.

"Đấy đấy, chú, và chú ba với cô cả cảm thấy chuyện này có thể làm được! Hiện tại trong tay chúng ta chỉ có mấy mẫu ruộng mà thôi, năm nay do ảnh hưởng dịch bệnh nên kiếm chẳng được bao nhiêu, chúng ta vốn muốn ra ngoài làm việc! May mà có con, tất cả đều bảo làm theo như con nói!"

"Tiểu Phong à! Cảm ơn con thật nhiều! Con có tiên đó lắm!"

Bên kia điện thoại chú ba và cô cả nhao nhao cười khen ngợi.

Người ở quê là thế.

Có rất ít người thực sự có ý tưởng bắt đầu kinh doanh, về cơ bản là họ muốn kiếm thu nhập ổn định.

Có thể nuôi gia đình, nuôi con, có thể tiết kiệm một chút, đó là trạng thái tốt nhất.

"Được ạ, cứ định như vậy nha, con tính qua khoảng một thời gian nữa con sẽ đưa hạt giống tới, chú, cô cả, và chú ba dọn đất trước, ngày mai con bắt đầu tính tiên cho mọi người, được không ạ?"

Ba người nghe Lâm Phong nói thế thì vô cùng vui vẻ, họ vội vàng đáp lại.

Chú hai ngập ngừng một lúc mới lên tiếng bảo Lâm Phong quan tâm chăm sóc Dao Dao nhiều hơn.

Lâm Phong cũng đồng ý. Nói xong anh tắt điện thoại, nhìn thời gian thì đã hai giờ rồi.

Anh vội vàng thu dọn, anh bỏ hết những con cá Koi trắng con vào tạm trong một cái thùng nhỏ, đổ nước suối linh tuyên vào, không lo bọn chúng bị ngộp chết.

Thật ra là bể cá kia quá lớn, nếu bỏ cá vào thì một mình Lâm Phong khiêng không nổi.

Cho nên đầu tiên anh mang bể cá lên xe trước, sau đó mang thùng đựng cá Koi nhỏ xuống sau.

Anh nhập địa chỉ vào hệ thống định vị, sau đó hệ thống hiện ra tuyến đường có thời gian đi ngắn nhất.

Lâm Phong nhanh chóng khởi động xe, chạy đến địa chỉ đã định.

Sau khoảng bốn mươi phút, Lâm Phong rốt cuộc cũng đến nơi. Đây là một nơi rất bí mật.

Tuy gọi là chợ cá Koi, nhưng nhìn bên ngoài trông như một khu chợ xập xệ, không khác gì chợ rau ở một vùng ngoại ô nhỏ.

Nếu không phải định vị của di động hiển thị rõ ràng là nơi này, Lâm Phong còn tưởng rằng mình đi nhầm chỗ

Anh chụp ảnh gửi vào nhóm, nghi ngờ hỏi: "Không phải chứ, đây là chợ cá Koi à?"

Trong nhóm vốn đang yên tĩnh, khi Lâm Phong gửi tin nhắn đến thì lập tức có một nhóm người bắt đầu điên cuồng trả lời!

"Ôi! Người anh em đến rồi à? Chúng tôi ở đây chờ anh lâu lắm rồi! Anh đứng yên đó, tôi lập tức đưa người đến giúp ngay!"

"Đúng đúng đúng, người anh em tìm được chỗ chưa, chỗ chúng tôi lần đầu tiên đến cũng không sao, lập tức sẽ có người tới đón anh! Yên tâm đi, chúng ta đều là người tốt!"

"Ha ha! Thêm một người mới thật thà! Người anh em đừng bị vẻ ngoài của nơi này lừa gạt! Anh đi vào rồi sẽ biết!"

Một nhóm người nhao nhao trong group.

Lâm Phong đợi một lát, liền thấy cánh cửa sắt lớn bị mở ra, hai người đàn ông mặc áo tay ngắn màu đen, đeo dây chuyền vàng lớn đi ra, trên người đều đeo Hermes.

Lúc này bên ngoài chỉ có một mình Lâm Phong, làm sao có thể nhận sai chứ.

Hai người cười ha ha, đi nhanh đến chỗ Lâm Phong! "Lâm Phong, đúng không?" Một người mỉm cười lên tiếng hỏi.

Lâm Phong gật đầu, nghi ngờ hỏi hai người họ: "Hai anh trong group cá Koi?"

"Đúng đúng đúng, là chúng tôi, tôi đặc biệt từ Tokyo lặn lội tới đây, sáng nay đã chờ ở đây rồi! Chờ anh tới thì dẫn người đến giúp!"

Cả hai người mỉm cười để lộ hàm răng trắng bóng.

Lâm Phong nhìn hai người họ trong đầu hiện ra mấy chữ, dân có tiền, nhà giàu mới nổi.

Anh cũng không lóng ngóng, lập tức dẫn hai người đến chỗ cốp xe của mình: "Tôi mang bể cá tới, hai anh giúp tôi khiêng bể cá vào trước, nếu không sẽ không nhìn thấy hoa văn của cá Koi, các anh lại nói tôi khoác lác."

Hai người nhanh chóng giúp Lâm Phong khiêng bể cá, dáng vẻ như gấp không chờ được nữa.

Trên thực tế, trước những người yêu thích cá Koi thực sự, sức hấp dẫn của một con cá Koi thực sự lớn hơn nhiều so với một nhóm người đẹp!

Ba người đi vào cửa, lập tức có người đóng cửa lại.

Mí mắt của Lâm Phong giật giật.

Làm thế quái nào mà nhìn giống như giao dịch ngầm vậy?

"Đừng trách chúng tôi cẩn thận, rất nhiều người bán cá Koi đều nhập lậu từ nước ngoài lén vận chuyến đến đây, những thứ này nếu nhiều quá, đều là sở thích, ai cũng không muốn trở thành buôn lậu đúng không?"

Người đàn ông bất đắc dĩ nói.

Lâm Phong sửng sốt một chút, lập tức tỏ vẻ hiểu rõ. Hóa ra là vậy!

Khó trách chợ cá Koi này bí ẩn như vậy, có lẽ là vì muốn bảo vệ chợ giao dịch ngầm này.

Lâm Phong hiểu ra, anh ngẩng đầu nhìn xung quanh, chợ được kết nối bởi nhiều nhà kho siêu lớn.

Không phải ngoài trời, tất cả đều được cải tạo từ các nhà kho bỏ hoang.

Lúc này có nhiều người đã bắt đầu bày bán gian hàng của họ.

Nói thật, khi nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt, Lâm Phong ít nhiều bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình.

Người ta nói những người chơi cá Koi đều là những người giàu có, cứ tùy tiện ném vào trăm nghìn hay một triệu, trong nhà nếu không có tiền tỷ ai dám ném tiền như thế chứ?

Nhưng Lâm Phong thật sự không ngờ họ lại giàu có như vậy!

Trước mắt anh lúc này, trên đỉnh nhà kho treo đầy đèn pha lê, thắp sáng từ đầu đến cuối nhà kho, tất cả nhà kho cùng cửa hàng đều đèn đuốc sáng trưng.

Hai bên đường là những bể nước được nối với nhau bằng những con kênh bằng kính trong suốt.

Nó giống như những hành lang trong nước, từng chú cá Koi bơi lội vui vẻ trong đó.

Ở dưới cùng của những hành lang dưới nước này, rất nhiều đèn chiếu sáng cũng được lắp đặt.

Bây giờ đèn đã sáng, đừng nói đến hoa văn, thậm chí từng vảy cá đều được hiển thị đây đủi
Bình Luận (0)
Comment