Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 118 - Chương 118: Có Người Tìm Thiến Thiến Quay Quảng Cáo

Chương 118: Có người tìm Thiến Thiến quay quảng cáo Chương 118: Có người tìm Thiến Thiến quay quảng cáoChương 118: Có người tìm Thiến Thiến quay quảng cáo

Lượn thêm vài vòng cũng không hại gì.

Lâm Phong liếc nhìn thời gian, còn nửa tiếng nữa Thiến Thiến mới tan học.

Lâm Phong thực hiện một thao tác đơn giản.

Anh liếc nhìn hồ sơ tài khoản trên điện thoại di động của mình.

Đã được bán tổng cộng tám lần, cộng cả với cá koi ba màu bán lần trước, đạt tổng số tiền là 1550 vạn tệ!

Ngoài ra, trước đây anh đã mua một con cá koi đực với giá 200. 000 nhân dân tệ.

Trừ đi, anh vẫn còn 1530 vạn tệt

Nhìn tài khoản ngân hàng, trong lòng Lâm Phong cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Số tiên này tương đương với vốn khởi nghiệp Vườn trái cây Phong Thiến mà anh cần rồi.

Lâm Phong cho một con cá koi đực mà anh vừa mua một ít thức ăn cho cá, sau đó nghe thấy tiếng chuông ở trường mẫu giáo Lam Thiên vang lên.

Đã đến giờ tan học của Thiến Thiến.

Lâm Phong vội vàng mở cửa xuống xe.

Các bậc phụ huynh lúc này đồng loạt vây quanh cửa, thò đầu vào nhìn con mình.

Thiến Thiến luôn là đứa bé chạy nhanh nhất, vào lúc cô bé nhìn thấy Lâm Phong từ xa đi về phía mình, đã rất vui mừng, lao về phía Lâm Phong với đôi chân ngắn ngun ngủn của mình!

"Ba bal" Cô bé hét lên ngọt ngào.

Lâm Phong cũng mỉm cười và vẫy tay với Thiến Thiến.

"Ba ba! Thiến Thiến hôm nay rất ngoan ngoãn! Cô giáo Lệ thưởng cho Thiến Thiến một bông hoa nhỏ màu đỏ!"

Trên trán cô gái nhỏ quả nhiên có một đóa hoa màu đỏ tươi, Lâm Phong cười gật đầu, khen ngợi cô con gái.

Lâm Phong cầm cặp sách của Thiến Thiến, và nói với Thiến Thiến,'Con chào tạm biệt cô giáo, rôi chúng ta về nhài"

Thiến Thiến quay lại, chào tạm biệt Từ Mạn Lệ, quàng tay ôm cổ Lâm Phong và vui vẻ đi theo Lâm Phong đến chợ thức ăn.

Trong khi đi mua đồ, Thiến Thiến đột nhiên giật giật góc áo của Lâm Phong và hỏi: "Ba ba, nổi tiếng có nghĩa là gì?"

Lâm Phong đang mua thịt heo, nghe thấy tiểu cô nương hỏi như vậy, liền tò mò hỏi: "Làm sao vậy, Thiến Thiến? Con hỏi điều này làm gì?"

Thiến Thiến chớp mắt, sau đó nghiêng đầu và nghiêm túc nói: "Hôm nay ở trường, một giáo viên từ lớp bên cạnh đến gặp Thiến Thiến và nói rằng Thiến Thiến rất nổi tiếng, nhưng con không biết nổi tiếng nghĩa là gì!"

Lâm Phong sửng sốt.

Anh ta rõ ràng không ngờ rằng sẽ có người đến gặp Thiến Thiến?

Sau nhiều khi cân nhắc, khẳng định là do Douyinl

Lâm Phong mua thịt lợn trước, sau đó ngồi xổm xuống, sờ đầu cô bé và nghiêm túc nói: "Vậy khi người khác tìm đến Thiến Thiến, Thiến Thiến có sợ không?”

Lâm Thiển Thiển suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm túc lắc đầu: "Thiến Thiển không sợ, Thiển Thiển không sợ mọi người."

Lâm Phong rốt cục thở phào nhẹ nhõm. "Thiến Thiến không sợ là tốt rồi, nếu như Thiến Thiến sợ, liên nói cho cô giáo Lệ, biết không nào?"

Thiến Thiến gật đầu nửa hiểu nửa không.

Sau đó, cô bé đi theo Lâm Phong để mua một số cây giống cà tím và cây tiêu, rồi hai cha con quay trở lại xe.

Khi hai cha con về đến nhà, bà Hoàng cũng chưa trở về.

Lâm Phong quyết định chỉ nấu hai, ba món ăn.

Một là thịt xào xả ớt, một là dưa chuột trộn, cuối cùng là canh trứng rong biển.

Tốt nhất là không nên để thừa thức ăn, nếu không nó sẽ không còn tươi vào ngày mai.

Lâm Phong mang thức ăn lên bàn, sau đó nói với Thiến Thiến: "Con đi rửa tay đi rồi ăn cơm nào!"

Nghe thấy lời cha, cô bé vội vàng chạy vào phòng tắm rửa tay, sau đó vui vẻ chạy tới nói: 'Ba bal Thiến Thiến rửa tay sạch sẽ rồi! Thiến Thiến ăn cơm được không? Thiến Thiến ăn xong có thể gọi điện thoại cho dì Khương được không?"

Lâm Phong mỉm cười đáp ứng.

Cô bé vui vẻ đi vào bàn ăn.

Chỉ là ngay thời điểm Lâm Phong đang muốn ăn cơm, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Nhìn lướt qua ID người gọi, điện thoại hiển thị mã vùng là của thành phố Thượng Hải, nhưng đó là cuộc gọi từ một người lạ.

Tuy rằng không biết người này là ai, nhưng Lâm Phong sợ có người quen gọi đến, vội vàng nhấn nút nghe máy.

"Xin chào?”

Lâm Phong thấp giọng nói: "Ai vậy?" Sau khi Lâm Phong hỏi, người đàn ông cười và nói thẳng: "Xin lỗi, anh có phải là Lâm Phong không? Người cha có con gái nổi tiếng trên Douyin?"

Nghe được đối phương vậy mà gọi tên của mình, Lâm Phong giật mình.

"Đúng rồi, tôi là Lâm Phong? Xin hỏi anh là ai?"

Lâm Phong trong đầu cẩn thận suy nghĩ, sau đó người đàn ông cười ha hải

Dường như có một số tiếng ồn ở phía đối diện, và anh không biết họ đang nói về cái gì.

Sau khi âm thanh ríu rít vang lên, Lâm Phong nghe thấy người đàn ông ở phía đối diện kích động nói: "Là như thế này, chúng tôi là Công ty Trách nhiệm hữu hạn Văn hóa truyền thông Tinh Nguyên, công ty chúng tôi nhận ra con gái anh rất có tiêm năng và cũng rất xinh đẹp, nên muốn mời anh và con gái dành chút thời gian tới công ty Tinh Nguyên phỏng vấn và quay chụp quảng cáo, có được không ạ?"

Lâm Phong ngẩn người, sửng sốt một lát.

Anh ấy không ngờ Thiến Thiến lại được công ty truyền thông chú ý.

Phản ứng đầu tiên của Lâm Phong là từ chối, nhưng sau một lúc, anh suy nghĩ về điều đó và quyết định nói với Thiến Thiến và để cô bé tự quyết định.

"Xin chờ một chút, tôi muốn hỏi ý kiến con gái, anh đợi máy nhé?"

Lâm Phong hỏi.

"Vâng! Đúng là phải tôn trọng nguyện vọng của con gái rồi ạ, tôi sẽ chờ máy!"

Bên kia mỉm cười.

Lúc này Lâm Phong mới quay người, hướng Thiến Thiển gọi lớn: "Thiến Thiển, con lại đây!"

Thiến Thiến đang định uống nước, khi nghe thấy Lâm Phong gọi cô bé, cô bé chạy đến bằng chân trần, vui vẻ nói: 'Ba ba muốn Thiến Thiến giúp gì ạ?"

Lâm Phong mỉm cười và hỏi Thiến Thiến: "Chú này gọi điện thoại và nói rằng chú ấy muốn Thiến Thiến tham gia một cuộc phỏng vấn và ghi hình quảng cáo, Thiến Thiến có muốn đi không?”

"Quảng cáo?"

Ở tuổi của Thiến Thiến, cô bé rõ ràng chưa biết nhiều, vì vậy cô ấy bối rối hỏi: "Ba ba, phỏng vấn và ghi hình quảng cáo là gì ạ?"

Lâm Phong sửng sốt.

Anh suy nghĩ một chút, sau đó chỉ vào ngôi sao trong quảng cáo trên ti vi đang đánh răng nói: "Như thế này! Giống như các cô chú này, dùng đồ của nhãn hàng, sau đó xuất hiện trên tỉ vi ! Như thế gọi là quảng cáo đấy con hiểu không?"

Đôi mắt của Thiến Thiến đột nhiên sáng lên!

"Đồng ý, đồng ý! Thiến Thiến muốn đóng quảng cáo! Thiến Thiến muốn lên tỉ vị"

Cô bé vui mừng khôn xiết.

Cô bé vui vẻ vỗ tay, hiển nhiên là rất lạ lãm và tò mò với những việc mà cô bé chưa từng có trải nghiệm!

Nghe vậy, Lâm Phong miễn cưỡng cười, lắc đầu.

Trên thực tế, nếu Thiến Thiến thực sự thích, thì đây cũng chưa chắc là việc không tốt.

Lâm Phong nói vào điện thoại di động: "Chắc anh cũng nghe thấy? Con gái tôi muốn thử đóng quảng cáo một lần, nhưng cháu còn nhỏ và cái gì cũng không hiểu. Tôi có thể dẫn con gái tới công ty. Tuy nhiên nếu cháu không hiểu hoặc không có thiên phú ở phương diện này, tôi sẽ đưa cháu về, anh không cần ôm quá nhiều hi vọng."

Lâm Phong dặn người này trước.

Thiến Thiến ở phương diện này hầu như không biết gì! Đây chỉ là sự tò mò hồn nhiên của một đứa trẻ!

"Ha ha! Anh Lâm đừng lo lắng quá, chúng ta cũng còn trải qua một quá trình phỏng vấn, sẽ từ từ làm quen dần, Công ty chúng tôi cũng vì nhận ra được tiềm năng và khí chất của cô bé cho nên mới điện thoại gọi tới thử hỏi ý kiến anh xem có cơ hội cộng tác với hai cha con không, vậy khi nào hai cha con có thời gian rảnh ạ?
Bình Luận (0)
Comment