Chương 136: Cải bó xôi luộc
Chương 136: Cải bó xôi luộcChương 136: Cải bó xôi luộc
Trần Như Hải nói: "Cậu nói đi, miễn là anh có thể làm được!"
"Đây, chúng ta hãy dùng cải bó xôi này đi, cứ làm theo tuần tự món canh cải thảo luộc mà anh đã làm, nấu ra món canh cải bó xôi, được không?" Lâm Phong nói.
Vẻ mặt của Trân Như Hải đột nhiên trở nên hơi kỳ quái.
Món canh cải thảo chú trong cải thảo!
Cải thảo khá dai, có thể hấp thu tối đa nước canh, món cải thảo luộc vốn là ăn chính là ăn canh, không liên quan gì đến cải thảo.
Bây giờ đổi thành cải bó xôi, không nói có ảnh hưởng đến hương vị hay không, quan trọng là cho dù cậu ta có thay đổi loại rau đi nữa thì có thể tạo ra bao nhiêu khác biệt đây?
Thấy Trần Như Hải nhìn chằm chằm mình kiểu muốn nói lại thôi, Lâm Phong biết trong lòng ông ta nhất định không bằng lòng lắm.
Dù sao là một đầu bếp, trong lòng mỗi người đều có chấp niệm ít nhiều với loại rau này.
Lâm Phong mỉm cười đẩy ông ta một cái, nói: "Anh Trần, tin tưởng em một lần nhét"
Trần Như Hải nửa tin nửa ngờ cầm lấy cải bó xôi trên bàn đi vào bếp.
Chỉ một lúc sau Trân Như Hải đã quay trở lại.
Kỳ thật sáng sớm ông đã nấu xong nước dùng canh cải thảo, bây giờ đi vào bếp chỉ làm một việc thôi.
Luộc cải bó xôi và sau đó cho nước dùng vào.
Trần Như Hải bưng đĩa sứ trắng ra đi tới trước mặt mọi người. Đĩa sứ trắng rất tinh tế, màu men rất đẹp, trên đĩa có nước súp sáng lấp lánh, làm nổi bật lên màu xanh biếc, tươi tắn không gì sánh được, hai màu trắng xanh làm nổi bật nhau đến kinh ngạc!
Trân Như Hải bưng đĩa rau cải bó xôi luộc đến trước mặt Lâm Phong: 'Lâm lão đệ, anh mang món cậu muốn tới đây, sau đó thì sao?"
Lâm Phong cầm lấy đũa gắp rau cho Lâm Thiến Thiến, Minh nha đầu, và Cao Phượng Cầm, sau đó mỉm cười nói với Trân Như Hải: “Anh đừng cho là em bắt nạt anh nhé, ở đây có nhiều trọng tài như vậy!"
Anh nói xong quay đầu nói với ba người kia: "Chị dâu, Thiến Thiến, Minh nha đầu, nếm thử xem là món cải thảo luộc và cải bó xôi luộc, món nào ăn ngon hơn!"
Trần Như Hải cũng sửng sốt.
Ông hiển nhiên không nghĩ tới Lâm Phong muốn so sánh với món cải thảo luộc của mình làm!
Lúc này cho dù bất kỳ ai cũng bị khơi dậy lòng hiếu thắng, ông gắt gao nhìn chăm chú vào mấy người đang ăn, muốn xem kết quả cuối cùng!
Minh nha đầu, Thiến Thiến, và Cao Phượng Cầm gần như cho cải bó xôi vào miệng cùng một lúc.
Đôi mắt của hai cô bé và Cao Phượng Cầm đồng thời sáng lên!
"Món cải bó xôi này ăn ngon quá!" Cao Phượng Cầm kinh ngạc thốt lên.
Bà vội vàng cho những lá rau còn lại vào miệng, lúc này, một loại ngọt ngào mà bà chưa từng nếm qua cùng mùi thơm đặc trưng của cải bó xôi tràn ngập trong miệng, cùng với nước dùng thanh đạm hòa quyện lại với nhau!
Món cải bó xôi luộc này thực sự ngon hơn nhiều so với món cải thảo luộc!
Cao Phượng Cầm ăn xong, nghiêm túc nhìn Trần Như Hải nói: 'Lão Trần, lần này em thật sự ất ấn tượng với món rau cải bó xôi luộc này, nó ngon hơn món cải thảo luộc nhiều!" Bà nói xong, hai cô bé cũng gật đầu, nghiêm túc nhìn Trần Như Hải nói: "Đúng đó, chú Trần, Thiến Thiến vẫn thích ăn cải bó xôi hơn! Cải bó xôi của ba ba cháu ăn ngon nhất!"
Minh nha đầu cũng gật đầu.
"Cải bó xôi ăn ngon hơn cải thảo ạ." Cô bé cũng bỏ phiếu cuối cùng.
Trân Như Hải hoàn toàn kinh ngạc.
Thành thật mà nói, đây là kết quả mà ông không hề nghĩ đến.
Ông vốn cho rằng kết quả bỏ phiếu lần này nhất định sẽ đứng về phía ông, dù sao món cải thảo luộc có thể nói là món kết hợp tốt nhất được truyền từ đời này sang đời khác, làm sao có thể không bằng cải bó xôi được?
Trong lòng ông chấn động, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, ông gắp một miếng rau cho vào trong miệng.
Một loại hương vị chưa từng xuất hiện xông thẳng vào trong khoang miệng, so với dưa hấu ngày đó còn đáng kinh ngạc hơn!
Trân Như Hải sững sời
Ông hầu như không tin có tà thuật, gắp thêm mấy gắp rau vào miệng, sau đó ăn từng ngụm lớn, xác nhận thêm lần nữa là hương vị của cải bó xôi, biểu tình trên mặt ông lúc đầu từ nghi ngờ chuyển thành chấn động, cuối cùng đã thay đổi thành ngạc nhiên mừng rỡi
Tất nhiên ông không ngul
Biết Lâm Phong mang những loại rau này đến, chắc chắn là muốn cho mình xem, khẳng định cậu ta có đủ tự tin đầu tư vào nhà hàng Hải Thanh Hà Yến!
Lúc này đây Trần Như Hải ăn không chỉ là món cải bó xôi luộc mà là hi vọng!
"Lâm lão đệ, những loại rau này là do cậu tự trồng hết à?" Trần Như Hải sốt ruột hỏi. "Ừm, em nghĩ với trình độ và tay nghề của anh đã đạt đến đỉnh cao, một chút khác biệt nhỏ có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong phán đoán, nguyên liệu nấu ăn tươi ngon nhất hẳn là có thể mang đến cảm thụ tốt nhất, vì vậy em muốn cho nhà hàng Hải Thanh Hà Yến một lần nữa huy hoàng trở lại, miễn là chúng ta có những loại rau này, hẳn là không có vấn đề gì." Lâm Phong cười nói.
Trong lòng Trần Như Hải tràn ngập cảm xúc vừa kích động vừa lo lắng, ông dường như không dám tin.
Cuối cùng nói: "Để anh thử lại lần nữa!"
Như để xác nhận rằng cảnh tượng trước mắt là có thật, Trần Như Hải đứng lên lấy tất cả các nguyên liệu nấu ăn Lâm Phong mang đến vào nhà bếp, phân biệt làm thành những món ăn tiêu biểu nhất của nhà hàng Hải Thanh Hà Yến, sau đó mang những món ăn đó ra, cho vợ mình nếm thử!
Bà ấy chính là người theo mình lâu năm nhất!
Cao Phượng Cầm lần lượt nếm thử từng món một, càng nếm càng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng!
"Ông xã à, mỗi món ăn ở đây đều có hương vị em chưa từng nếm qua, cụ thể thế nào em không nói ra được, nhưng rõ ràng là cùng một món ăn như nhau, cùng một cách làm, nhưng so với nhà hàng của chúng ta còn ngon hơn!" Cao Phượng Cầm kinh ngạc nói.
Trân Như Hải đương nhiên không ngốc, lập tức cũng nếm thử, nếm xong trong lòng ông mới nhận ra rằng, mình được cứu rồi.
Nhà hàng Hải Thanh Hà Yến được cứu rồi!
Trong thoáng chốc hốc mắt của ông đỏ lên, Trân Như Hải cắn cắn môi, cuối cùng dùng sức vươn tay, nắm Lâm Phong tay, nghiêm túc nói: 'Lâm lão đệ, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu rất nhiều..."
Lâm Phong xua tay, mỉm cười nói: 'Không cần cảm ơn, em đầu tư là vì kiếm tiên, chúng ta bây giờ bàn chuyện đầu tư nhé?"
"Ai dà ! Được được được, không thành vấn đề, chuyện đầu tư này dễ nói, hiện tại cổ phần của nhà hàng Hải Thanh Hà Yến đều nằm trong tay anh và chị dâu cậu, hơn nữa chúng ta cũng quen biết nhau, vì vậy anh cũng thành thật nói cho em biết."
Trần Như Hải bình tĩnh, tỉ mỉ kể lại tất cả mọi chuyện của nhà hàng Hải Thanh Hà Yến cho Lâm Phong nghe.
"Hiện tại khách sạn đang đi xuống, mỗi ngày thua lỗ khoảng ba mươi nghìn tệ, may mắn mảnh đất này không phải thuê, là chúng tôi mua nó khi đất ở Thượng Hải chưa tăng giá, Không ngờ bây giờ nó có giá như vậy, chị dâu cậu định bán mảnh đất này đi nếu như nhà hàng không chống đỡ nổi, sau đó lấy tiền trả nợ, số tiền còn lại dùng để dưỡng già."