Chương 169: Mua củ sen
Chương 169: Mua củ senChương 169: Mua củ sen
Chương 169: Mua ngó sen.
Con người ngày nay làm việc thực sự không dễ dàng, trước đây lúc mình làm shipper cũng là như thế.
Có thể giúp được ai thì giúp!!
Anh đặt dụng cụ vào cốp xe, rồi lái xe đi đón Thiến Thiến.
Thiến Thiến từ rất xa đã nhìn thấy xe của Lâm Phong, cô bé vui vẻ chuẩn bị tạm biệt cô giáo Lệ Lệ, ai biết phía sau cô giáo Cô giáo Lệ Lệ chợt nắm lấy tay của Thiến Thiến.
"Thiến Thiến!"
Từ Mạn Lệ mở miệng kêu.
Lâm Thiến Thiến đang chuẩn bị chạy đi tìm Lâm Phong, đột nhiên cảm thụ được Từ Mạn Lệ giữ lại mình, cô nhóc sửng sốt, rồi sau đó xoay người, nhìn về phía Từ Mạn Lệ nói: “Cô giáo Lệ Lệ sao vậy ạ?”
Cô nhóc có dung mạo rất đáng yêu.
Lúc này đôi mắt to tròn vo chớp chớp liên tục nhìn mình, Từ Mạn Lệ bỗng nhiên cảm thấy có một chút xấu hổ.
Nàng cảm thấy cứ như trước mặt của cô nhóc, lộ ra suy nghĩ trong tim của mình.
Thật là xấu hổ quá đi à.
Từ Mạn Lệ do dự không quyết, ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Phong đang đi về phía này.
Rõ ràng không phải là người đàn ông quá nổi bật, thế nhưng luôn có thể dễ như trở bàn tay thu hút ánh mắt của mình. Nói chung, Từ Mạn Lệ cũng nói không nên lời người đàn ông này rốt cuộc tốt chỗ nào, thế nhưng nàng lại không thể quên được!
"Thiến Thiến, em có thể hỏi ba ba, anh ấy rốt cuộc nghĩ thế nào về cô giáo Lệ Lệ hay không nha?”
Cuối cùng, Từ Mạn Lệ lấy hết dũng khí nói ra.
Cô nhóc nào biết "nghĩ thế nào”, rốt cuộc là ý gì.
Cô nhóc gật đầu, nói với Từ Mạn Lệ: "Dạ được, ba ba của con rất thích Cô giáo Lệ Lệ, ba ba thường xuyên nói với Thiến Thiến răng cô giáo Lệ Lệ là giáo viên tốt, kêu Thiến Thiến nghe lời cô giáo!"
Lâm Thiến Thiến ỏn a ỏn ẻn nói.
Rồi sau đó có chút nôn nóng nhìn về phía Lâm Phong đang đi tới chỗ mình.
Tiểu nha đầu thật vui vẻ hướng vê Lâm Phong chạy gấp tới, hài lòng hô: "Ba baIl Ba ba tới rồi!"
Thấy dáng vẻ thân thiết của cô bé với Lâm Phong, Từ Mạn Lệ thấy trái tim nóng bừng.
Nàng nhiều lần nghĩ, nhiều lần muốn cũng hoà vào bầu không khí này, cũng muốn có một người đàn ông thực sự thích cô ấy, và một đứa con dễ thương như Thiến Thiến!
Cái ả gọi là Khương Y Thanh, bây giờ không phải vẫn chưa với kết hôn Lâm Phong, không phải sao?
Như vậy... như vậy thì mình nên cố gắng một chút!
Trên xe.
Cô nhóc vừa ăn hoa quả để trong xe, vừa ngâm nga bài hát thiếu nhi.
Thiến Thiến chợt nhớ tới việc mà cô giáo Lệ Lệ vừa nhờ mình, lập tức ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong nói: "Ba ba, ngày hôm nay cô giáo Lệ Lệ thật kỳ quái!" Lâm Phong đang đợi đèn xanh, nghe vậy nghiêng đầu nhìn Thiến Thiến, hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Cô giáo Lệ Lệ nói gì với Thiến Thiến sao?"
"Đúng vậy!"
Lâm Thiến Thiến ăn một quả nho, cẩn thận lột bỏ vỏ nhỏ, rồi sau đó nghiêng đầu nhỏ nói: "Cô giáo Lệ Lệ bảo Thiến Thiến hỏi ba ba, ba cảm thấy cô giáo Lệ Lệ như thế nào."
Cô nhóc chép chép miệng, hồn nhiên không chú ý tới Lâm Phong nhíu mày.
"Cô giáo Lệ Lệ hai ngày nay vẫn luôn không vui, trong lớp cũng cứ thút thít, cô ấy còn luôn thích nhìn Thiến Thiến, nói với Thiến Thiến một vài chuyện rất kỳ quái, cô giáo Lệ Lệ quá kỳ quái."
Cô nhóc nói xong, Lâm Phong lập tức xụ mặt.
Anh không nghĩ tới sự tình sẽ đi đến bước này.
Tâm tư của Từ Mạn Lệ đối với mình, anh vẫn luôn xem như là biết.
Chỉ là anh cũng không muốn tìm ma bảo nữ, lần trước lúc gặp Tần Quế Phân, trong lòng anh cũng hiểu đại khái hoàn cảnh gia đình của Từ Mạn Lệ.
- Giải thích, ma bảo nữ là người phụ nữ quá phụ thuộc vào mẹ của mình, coi mẹ là bạn thân nhất, đến nỗi lớn tuổi vẫn chưa kết hôn, đây là một dạng người mẹ lạm dụng tỉnh thần con gái. Hết giải thích.
Không phải khinh thường, mà là Lâm Phong biết rõ, nếu mình thật muốn có chút gì với Từ Mạn Lệ, người thứ nhất đứng ra chắc chắn chính là cha mẹ của nàng.
Con gái nhỏ giờ đã lớn, hiểu chuyện, rất nhiều chuyện nàng có thể nghe hiểu.
Lâm Phong không muốn con gái bị tổn thương.
"Con hãy nói cho cô giáo Lệ Lệ, cứ nói cô ấy rất tốt, thế nhưng ba ba đã có người mình thích, chính là dì Khương, biết không?" Cô nhóc cái hiểu cái không gật đầu.
Lâm Phong bỗng nhiên ngừng xe lại.
Cái chỗ này vừa hay là một chợ bán thức ăn nho nhỏ.
Thật ra hôm nay Lâm Phong đã đi chợ bán thức ăn, thế nhưng lúc này, một rổ củ sen tươi ngoài chợ rau đã thu hút sự chú ý của anh.
Bây giờ là thời điểm tốt để củ sen tươi xuất hiện trên thị trường.
Lâm Phong còn nhớ khi mình còn bé, chú Uông trong thôn Lý Trại, luôn trông một hồ sen lớn.
Khi mùa hè đến, Lâm Phong sẽ cùng các bạn nhỏ đi đến hồ sen trộm hạt sen, hái hoa sen.
Tới cuối mùa hè đầu mùa thu, cũng chính vào thời điểm này, củ sen đã chín.
Đào củ sen tươi về rửa sạch, cắn một miếng vừa ăn, giòn ngọt rất ngon.
Bây giờ nhìn thấy rổ củ sen tươi, Lâm Phong ngược lại có chút muốn một ngụm rồi.
"Ba ba, chúng ta sẽ đi mua thức ăn sao?"
Lâm Thiến Thiến theo Lâm Phong nhảy xuống xe, đeo cặp sách nhỏ, vui vẻ hỏi.
Lâm Phong cười gật đầu.
"Ừ, Thiến Thiến không phải rất thích ăn Quế Hoa Ngẫu Phiến sao? Tối hôm nay Ba làm ba cho Thiến Thiến."
Con gái rất thích ăn đồ ngọt, trước đó mình từng làm một lần Quế Hoa Ngẫu Phiến cho con gái ăn, sau này con gái vẫn không thể quên được mùi vị đó.
Hiện tại củ sen tươi lại ra thị trường rồi, trong không gian lại có mật ong tươi.
Vừa hay giờ nấu lại.
Cô nhóc đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó con mắt chợt sáng lên! "Thiến Thiến thích ăn Quế Hoa Ngẫu Phiến nhất rồi! Thiến Thiến muốn ăn thật nhiều thật nhiều!"
Lâm Thiến Thiến vui vẻ đến nhảy cẵng lên, kéo lấy tay của Lâm Phong đi về hướng đối diện.
Lâm Phong vội vàng ôm cô con gái nhỏ bé vào trong lòng, sợ đến mức tim đập thình thịch!
"Thiến Thiến phải chú ý xe, biết không? Như vậy quá không an toàn rồi!"
Đem tiểu nha đầu ôm vào trong ngực, đi tới đối diện bán tiên ngó sen địa phương.
"Cái này tiên ngó sen sao vậy bán a?"
Lâm Phong ngồi xổm người xuống, hỏi.
Anh đánh giá lấy củ sen tươi trong giỏ trước mặt, bên trên còn mang theo rất nhiều nước bùn, trông rất tươi ngon, có vẻ cực kỳ giòn.
Cô bé thèm ăn đài sen, Lâm Phong thì câm ba đóa, đưa cho bé.
Lúc này cô bé mới yên lặng ngồi chôm hổm ở một bên ăn.
"6 tệ một cân! Sáng sớm hôm nay mới vừa đào! Còn tươi lắm!"
Bán ngó sen người cười nói.
Lâm Phong nói: 'Bán cho tôi 4 cân!"
Làm hai phần hoa Quế Hoa Mật Ngấu, làm ngó sen kẹp thịt, sau đó phân phân nửa cho Khương Y Thanh mang vê.
Trên thực tế, chuyện mà bà Hoàng nãi nãi nói, mình cũng đã suy tính rất lâu.
Mặc dù bây giờ chuyện kết hôn đích thật là không thể gấp, thế nhưng phải chuẩn bị sẵn sàng trước mới được.
Anh để lại cho đối phương một ấn tượng tốt, như vậy đối với mới có thể yên tâm giao con gái cho mình!
"Được!"
Người bán ngó sen người tìm bốn khúc ngó sen lớn, rồi sau đó bỏ lên trên cân điện tử.
Một khúc ngó sen là 2 cân, ghê thật, chỉ 4 ngó sen như thế, nặng những 8 cân, cộng thêm đài sen giá 10 tệ trong tay của cô nhóc, tổng cộng chính là 58 tệ.
Lâm Phong quét mã QR trả tiền, rồi sau đó mang theo Lâm Thiến Thiến trở lên xe, lái xe về nhà.
Lúc này bà Hoàng đang ở nhà trong xem tỉ vi, nghe tiếng Lâm Phong cùng Lâm Thiến Thiến trở về, lập tức tươi cười đứng lên, đi vê phía Lâm Phong cùng Lâm Thiến Thiến, tiện tay nhận lấy cặp sách của Lâm Thiến Thiến, quan tâm hỏi: "Thiến Thiến ngày hôm nay ở trong trường học có vui hay không?”