Chương 170: Nhà trẻ Hải Vương sao
Chương 170: Nhà trẻ Hải Vương saoChương 170: Nhà trẻ Hải Vương sao
Lâm Thiến Thiến lập tức gật cái đầu nhỏ, cười vui vẻ: "Thiến Thiến hôm nay làm quen với một bạn mới, là Hạo Hạo! Hạo Hạo nói hắn thích Thiến Thiến, còn tặng hoa cho Thiến Thiến nữa đó!"
Lâm Phong đang chuẩn bị nấu cơm lập tức tim đập tay run!
Thích?
Tặng hoa?
Lâm Phong để toàn bộ túi cầm trong tay ở trên mặt đất, rồi sau đó từ phòng bếp đi tới, ngồi xổm xuống, nhìn Thiến Thiến, nhíu mày hỏi: 'Hạo Hạo là ai? Sao lại tặng hoa cho con?”
Cô bé vốn đang mải chơi, kết quả nhìn dáng vẻ Lâm Phong lo lắng như thế, cô bé cũng ngẩn ra.
Nghiêng cái đầu nhỏ, Lâm Thiến Thiến nhìn Lâm Phong nghiêm túc nói: "Chính là Hạo Hạo đó! Bạn nhỏ mới tới hôm nay, cậu ấy ngồi ngay trước mặt của Thiến Thiến, hắn nói thích Thiến Thiến, tặng hoa hoa cho Thiến Thiến, để trong cặp sách của Thiến Thiến đói"
Lâm Thiến Thiến nói xong, Lâm Phong cũng đã trâm mặt, mở cặp của Lâm Thiến Thiến ra.
Quả nhiên, một đóa hoa hồng đỏ tươi xuất hiện ở trước mặt của Lâm Phong.
Lâm Phong nhất thời cảm giác huyệt Thái Dương của mình đột ngột giật mạnh!
Hoa hồng!
Hoa hồng đỏ!
Lần này, Lâm Phong không bình tĩnh nổi, anh không nói được một lời, cầm trong tay hoa hồng lại để trở về, đứng dậy, đầu óc rối bời đi vài vòng ở trong phòng khách cũng không thể tỉnh táo lại.
Rồi sau đó, Lâm Phong đứng ở sân thượng, lấy ra smartphone, gọi cho Khương Y Thanh.
Khương Y Thanh nghe dường như đang ở bên ngoài.
Nhận được điện thoại của Lâm Phong, nhất thời cười nói: "Anh đoán xem bây giờ em đang đâu?”
Lúc này Lâm Phong nào có lòng dạ suy đoán, lập tức nói: "Tới chỗ của anh đi."
Khương Y Thanh sửng sốt, rồi sau đó cười hi hi nói: "Sao anh biết em đang tới nhà anh?”
Giờ trong đầu của Lâm Phong chỉ toàn nghĩ đến nam sinh Hạo Hạo kia!
"Thiến Thiến bị tỏ tình."
Lâm Phong ngừng một chút nói: "Nam sinh kia còn tặng bé hoa hồng."
Lúc này đây, Khương Y Thanh cũng lập tức sững sời
Tỏ tình?
Với cô nhóc Thiến Thiến sao?
"Anh chờ một chút, mười phút nữa em đến liền!"
Nói xong Khương Y Thanh liền cúp điện thoại.
Không biết tại sao, vào lúc này, Lâm Phong cùng Khương Y Thanh đều có cảm giác cải bắp của mình sắp bị heo ăn!
Mười phút sau, Khương Y Thanh tới.
Cô vội vội vàng vàng từ trong thang máy bước vào nhà, vừa vào lập tức đến tìm Thiến Thiến cùng Lâm Phong.
"Thiến Thiến đâu? Thiến Thiến ở nơi nào?"
Cô vội hỏi, kết quả vừa cúi đầu đã nhìn thấy Thiến Thiến ngồi ở cửa chơi đùa cùng bà Hoàng.
Ánh mắt của Khương Y Thanh trong nháy mắt đã bị bông hoa hồng đỏ để trong cặp thu hút!
Quả nhiên!
Lại có người thật sự tặng hoa hồng cho Thiến Thiến!
Khương Y Thanh nhíu mày cực sâu, cô đầu tiên lên tiếng chào Thiến Thiến, rồi sau đó xoay người đi vào bên trong, kết quả là thấy Lâm Phong ngồi xổm trên sân thượng, dường như định lấy thuốc ra hút.
Khương Y Thanh lại càng hoảng sợ, vội chạy tới, nói với Lâm Phong: "Anh làm gì vậy?!"
Lâm Phong nghe tiếng thì lập tức xoay đầu lại, vội vàng nhét thuốc vào bao.
Anh nhíu mày nói: "Nam sinh kia tên Hạo Hạo, nghe Thiến Thiến nói dường như cũng rất thích hắn, hiện tại phải làm thế nào? Thiến Thiến còn nhỏ như vậy."
Lâm Phong sầu chết rồi.
Loại cảm giác này giống như là vốn cùng con gái sống nương tựa lẫn nhau lúc này lại bị người khác nhắm đến, hơn nữa đối phương còn là bạn học!
Một đứa con nít!
Nhỏ như vậy đã biết tặng hoa hồng!
Khương Y Thanh vươn tay, vỗ võ bả vai của Lâm Phong, rồi sau đó hít sâu, nghiêm túc nói: "Giờ em trò chuyện với Thiến Thiến một lúc, anh làm cơm trước, chuyện này chưa chắc đã tệ như anh tưởng tượng được."
Lâm Phong gật đầu, chỉ có thể làm vậy.
Có thể, có lẽ là mình cả nghĩ quá rồi cũng không chừng.
Lâm Phong liên tục tự nhủ như vậy trong lòng, rồi sau đó anh đứng dậy chuẩn bị nấu ăn. Khương Y Thanh thì vẫy tay với Thiến Thiến, cười nói: "Thiến Thiến, tới đây, có thể tán gẫu với dì một lúc hay không?"
Lâm Thiến Thiến vẫn muốn Khương Y Thanh qua đây chơi đùa cùng mình, lúc này nghe Khương Y Thanh gọi mình, lập tức vô cùng vui vẻ, sôi nổi đứng dậy, chạy như bay về phía Khương Y Thanh.
"Dì Khương, Thiến Thiến nhớ dì lắm đó!"
Cô bé lập tức cọ đầu vào người của Khương Y Thanh, gương mặt đầy vẻ không muốn xa rời.
Khương Y Thanh dùng hai tay đặt ở đầu vai của Thiến Thiến, rồi sau đó nghiêm túc nói: "Vừa rồi nghe ba ba nói, trong nhà trẻ có bạn nhỏ tặng hoa cho Thiến Thiến, phải không?"
Thiến Thiến thật sự cảm thấy kỳ quái, không phải chỉ là bạn nhỏ tặng cho mình một đóa hoa sao?
Tại sao ba ba cùng dì đều kỳ quái như thế?
"Đúng ạt”
Thiến Thiến gật đầu, ỏn a ỏn ẻn nói: "Hoa là Hạo Hạo tặng cho Thiến Thiến, hắn nói Thiến Thiến rất xinh đẹp, muốn làm bạn cùng Thiến Thiến."
Khương Y Thanh nghe mà mí mắt giật giật.
Lâm Phong nấu cơm trong bếp lập tức run tay, cắt ngó sen suýt chút nữa cắt hỏng!
"Hạo Hạo có tặng hoa cho bạn nhỏ khác hay không?"
Khương Y Thanh lại hỏi.
Lâm Thiến Thiến nghiêng đầu nhỏ, suy nghĩ một chút, lại nghiêm túc gật đầu.
"Có ạ! Hạo Hạo hôm nay lúc tới mang đến thật nhiều hoa, rất nhiều bạn học nữ trong lớp đều được tặng hoa! Ngay cả cô giáo Lệ Lệ cũng có!" Lâm Thiến Thiến nhấn mạnh mỗi chữ mỗi câu.
Tại phòng bếp, Lâm Phong trong nháy mắt cảm thấy...
Mình sống lại rồi!
"Thế nhưng Hạo Hạo nói, Thiến Thiến xinh đẹp nhất trong nhà trẻ!"
Lâm Thiến Thiến lại vui vẻ nói.
Sau đó, Lâm Phong lại run rẩy, lo lắng lại dâng lên.
Hạo Hạo này là bé trai, sao còn nhỏ như vậy đã biết tán gái?
Nhà trẻ Hải Vương?
Lúc này Khương Y Thanh thật có chút dở khóc dở cười, cô sờ sờ đầu của cô nhóc, rồi sau đó hàn huyên đề tài khác.
Trong bếp, Lâm Phong vừa cảm thấy thoải mái một lúc lại cảm thấy tình hình nghiêm trọng.
Cuối cùng vẫn là Khương Y Thanh đi tới, dở khóc dở cười nói: "Để em nấu cơm cho, anh lấy lại bình tĩnh trước đi, thực ra cũng không phải chuyện gì lớn, chú bé Hạo Hạo từ nước ngoài trở về, quen giáo dục kiểu cởi mở, quả thật cởi mở hơn so với con nít ở chỗ chúng ta, không sao đâu, cùng lắm thì mấy ngày nữa chúng ta đi xem là được."
Khương Y Thanh an ủi.
Lâm Phong gật đầu, anh cảm giác lúc này đầu óc của mình hơi loạn, quả thật cần yên tĩnh một lúc.
Anh dặn dò Khương Y Thanh cách cắt củ sen thành lát, rồi sau đó tìm một cái cớ, về phòng, khóa trái cửa, lắc mình tiến vào không gian.
Trong không gian mờ ảo, hiện lên mùi thơm sạch sẽ đặc hữu của bùn đất, Lâm Phong hít mạnh một hơi, nhất thời cảm giác trái tim này của mình cũng yên tĩnh lại!
Anh nhìn thoáng qua công cụ cắt mật trên mặt đất. Rất ngay ngắn đặt trên mặt đất.
Đợi lát nữa làm Quế Hoa Mật Ngẫu, còn phải dùng đến mật.
Đầu tiên là đốt lá ngải, rồi sau đó để ngả lá ngải ở trước thùng ong.
Kế tiếp, Lâm Phong lại nghiêm túc mặc quần áo bảo hộ, đợi khoảng nửa giờ, lúc này mới đi kiểm tra thùng ong.
Ngưng Huy Đường này không hổ là thương hiệu lớn, ngay cả ngải dùng để xua tan ong mật cũng dùng cực tốt.