Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 171 - Chương 171: Ngẫu Giáp Nhục

Chương 171: Ngẫu giáp nhục Chương 171: Ngẫu giáp nhụcChương 171: Ngẫu giáp nhục

- Giải thích"ngẫu giáp nhục" là "Củ sen nhồi thịt chiên giòn". Hết giải thích.

Lúc Lâm Phong tới, không còn con ong nào.

Anh ngồi xổm xuống, cẩn thận mở tổ ong ra, thấy bên trong kết đầy mật, lập tức nở nụ cười.

Ong mật trong không gian khá năng suất.

Lúc này, mật ong thu hoạch đã được một phân ba thùng!

Anh cầm con dao mới mua cẩn thận gọt mật dọc theo mép thùng.

Tiếp đó làm theo các bước quay mật, loại bỏ, lắng đọng đã được nghe ở Ngưng Huy đường.

Sau khi Lâm Phong thực hiện các bước trên xong, cuối cùng thu được đầy một cốc nhỏ mật ong.

Cầm cốc này tới Ngưng Huy đường.

Bản thân đã đáp ứng với người khác, cũng không thể nuốt lời.

Sau đó, Lâm Phong lấy bát ra đựng đầy một bát mật ong, sắp xếp gọn gàng sạch sẽ mới lắc mình ra khỏi không gian.

Lúc ra cửa nhìn thấy Lâm Thiến Thiến hạnh phúc mỉm cười với mình, trái tim Lâm Phong vừa chua xót lại cảm thấy vui mừng.

Bảo bối anh nâng niu trân trọng bao bọc trong lòng bàn tay, đến cùng cũng đã khôn lớn!

Lâm Phong đi tới nhà bếp, bảo Khương Y Thanh nghỉ ngơi, anh bắt đầu làm ngẫu giáp nhục và quế hoa mật ngẫu.

Cách làm món ngẫu giáp nhục rất đơn giản, đầu tiên là cắt lát củ sen thành hai nhưng không đứt lìa, đương nhiên muốn làm được điều này cần có một mẹo nhỏ. Đó là ngâm với nước muối trước khi cắt.

Bằng cách này, củ sen giòn sẽ trở nên mêm mại hơn một chút.

Tiếp đến, Lâm Phong bỏ thịt heo mới mua ra.

Thịt heo xay sẵn tiện thì tiện thật đấy, nhưng Lâm Phong lại thích thịt tự băm hơn, thịt xay bên ngoài không mịn, cũng như làm mất đi độ dai và thơm vốn có của thịt.

Băm thịt xong, nêm gia vị.

Lâm Phong cho nấm đông cô, hẹ, một chút gừng cùng rượu gia vị.

Chỉ cần từng này là đủ.

Nếu thêm nhiều hơn nữa, sẽ lấn át đi hương vị ban đầu của củ sen.

Củ sen tươi là ngon nhất, vừa giòn vừa ngọt, cắn một miếng thôi mùi thơm của củ sen quyện với mùi thịt tràn ngập trong khoang miệng.

Lâm Phong nhồi thịt vào củ sen xong, lúc này mới bắt đầu chuẩn bị làm lớp bột áo ngoài.

Cách làm bột áo rất đơn giản, trộn bột mì với nước, sau đó thêm trứng để hỗn hợp bột đặc hơn là được.

Lâm Phong làm nóng chảo, đổ dầu lạc vào, từ từ tráng bột lên củ sen đã nhồi thịt, cho vào dầu nóng chiên.

Rán từ từ trên lửa nhỏ để ngẫu giáp nhục được chiên giòn chứ không bị cháy bên ngoài nhưng lại sống bên trong.

Hương thơm bắt đầu lan tỏa, Lâm Thiến Thiến thèm chảy nước miếng, chớp mắt đen láy chạy về phía phòng bếp, thò đầu nhỏ vào trong phòng bếp, bi bô hỏi: "Ba ba, ba làm món ngon gì vậy ạ?”

Cô nhóc này!

Lâm Phong suýt chút nữa bị dáng vẻ dễ thương này của cô nhóc chọc phát cười!

Lúc trước anh đã nói với cô bé là hôm nay làm món ngẫu giáp nhục.

Sao bây giờ vẫn còn hỏi anh đang làm món ngon gì nữal

Rõ ràng là thèm rớt nước miếng rồi chứ gì!

Lâm Phong vừa cười vừa vớt ngẫu giáp nhục trong chảo ra, thấm dầu, cho vào bát inox sạch để bên cạnh.

"À, ba ba đang làm ngẫu giáp nhục."

Lâm Phong cười cười, ngoắc ngoắc tay gọi cô nhóc lại,"Nào, đến đây, cho con một miếng, rồi cho dì Khương của con và bà nội Hoàng mỗi người một miếng."

Lâm Thiến Thiến vui vẻ cười chạy tới, đang chuẩn bị đưa tay ra tới lấy, không nghĩ tới Lâm Phong sững người lại, bất đắc dĩ cười nói: "Không sợ nóng à?”"

"Ba ba, đặt ở đây, đặt ở đây!"

Lâm Phong bỏ vào trong bát ba miếng, sau đó tiếp tục chiên.

Cô bé vui vẻ bưng chiếc bát nhỏ của mình, đi đến trước mặt bà nội Hoàng, cầm tăm cắm vào, khó khăn nâng bát nhỏ lên, nói với bà Hoàng: "Bà ơi, bà ăn miếng củ sen chiên này đi, củ sen ba ba chiên ngon lắm đó ạ!"

Bà Hoàng đang tập giãn người theo ti vi, đột nhiên thấy cháu gái nhỏ ở bên cạnh kéo tay mình, vì vậy bà vội cúi xuống nhìn Lâm Thiến Thiến, nói: "Thật không vậy ta? Thế thì bà nhất định phải thử một miếng mới được!"

Bà nội Hoàng nói xong cúi người, cầm tăm ăn một miếng.

Lớp vỏ ngoài giòn rụm, từng lát củ sen mềm và mọng nước, tiếp đó là hương vị của nấm và thịt.

Hai mắt bà nội Hoàng sáng lên, giơ ngón cái với Lâm Phong.

"Ngon lắm!" Bà gật đầu tán thưởng nói.

Lâm Phong từ trong bếp thò nửa người ra, cười nói: "Ngon thì ăn nhiều một chút, ở đây có rất nhiều! Hôm nay cháu mua nhiều củ sen lắm!"

Bà nội Hoàng cười đáp lại.

Ở đẳng kia, Lâm Thiến Thiến vui vẻ đưa ngẫu giáp nhục trong tay cho Khương Y Thanh, lúc này cô bé mới yên lặng ngồi một góc bắt đầu ăn.

Chiên ngẫu giáp nhục xong, Lâm Phong bắt đầu xào rau.

Làm thêm mấy món đơn giản, Lâm Phong gọi mọi người vào ăn.

Một đĩa ngẫu giáp nhục to đùng trên vàn coi như là món chính, Lâm Thiến Thiến ăn tới no căng cả bụng, sau đó nhảy xuống đất, nói với Lâm Phong: "Ba ba, Thiến Thiến no rồi, Thiến Thiến muốn đi tập vẽ!"

Lâm Phong gật đầu đồng ý.

"Nhớ để mắt xa khỏi vở vẽ! Nếu không sẽ bị cận thị đấy!"

Lâm Phong dặn dò bóng lưng Thiến Thiến.

Lâm Thiến Thiến nhanh chân chạy, cũng không quay đầu lại đáp: "Dạ, vâng!"

Cô bé chạy đến phòng vẽ, đóng cửa lại.

Một bữa này, bà nội Hoàng cũng ăn no.

Bà đã có tuổi, buổi tối căn bản không được ăn quá nhiều, bây giờ ăn xong, chuẩn bị ra ngoài đi dạo.

Trên bàn ăn, chỉ còn lại anh và Khương Y Thanh.

Lâm Phong liếc mắt nhìn Khương Y Thanh, cười hỏi: "Ngẫu giáp nhục không ngon à?”

Khương Y Thanh đang cầm khăn giấy lau miệng, nghe thấy vậy thì ngây người, vội vàng lắc đầu. "Ngon lắm, em ăn hẳn ba cái luôn đó!"

Đối với Khương Y Thanh mà nói, ba cái thực sự là rất nhiều!

Lâm Phong tỏ vẻ không tin làm Khương Y Thanh cuống quýt không thôi.

"Em nói thật mà, nếu không phải sợ mập, em có thể ăn bốn, năm cái:

Thấy cô bày ra dáng vẻ quả quyết như vậy, Lâm Phong không nhịn được mà cười thành tiếng.

Anh đưa tay sờ lên khóe miệng Khương Y Thanh, lau vết dầu cho cô rồi nói: "Anh đã nói rồi, cho dù em có béo thì anh vẫn thích em, sao em cứ muốn giảm cân làm gì vậy?”

Khương Y Thanh đỏ mặt!

Hừi

Ai cần anh thích chứ?

Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Khương Y Thanh vẫn dâng lên một tia vui vẻ.

"Tối nay anh ngâm gạo nếp làm quế hoa mật ngẫu. Ngày mai cầm ít quế hoa mật ngẫu là củ sen nhồi nếp hầm mật ong về, cả ngẫu giáp nhục hôm nay anh cũng để rất nhiều trong tủ, em lấy về chiên lên là được, không ảnh hưởng mùi vị đâu.

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào mắt Khương Y Thanh nói tiếp: 'Mai mang mỗi thứ một ít về, cho ba em nếm thử."

Cho ba em nếm thử...

Khương Y Thanh bất ngờ.

Miệng cô mấp máy, mặt nhất thời đỏ bừng, một lúc sau mới lên tiếng nói: "Sao, sao lại phải cho ông ấy nếm thử?"

Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Khương Y Thanh, Lâm Phong chỉ cảm thấy thật đáng yêu. "Đương nhiên là anh làm cho ba vợ tương lai bồi bổ rồi!" Lâm Phong cười nói. Ba vợ tương lail
Bình Luận (0)
Comment