Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 175 - Chương 175: Vịt Con Nở Ra Rồi

Chương 175: Vịt con nở ra rồi Chương 175: Vịt con nở ra rồiChương 175: Vịt con nở ra rồi

Vào lúc này, trong ruộng thí nghiệm thứ tạo nên sự tương phản rõ rệt với trước đây là khung cảnh trước mắt.

Cánh đồng nhiễm dầu thô đen như mực kia, ban đầu bị ô nhiễm giờ đã mọc lên những mầm non non nớt!

Một mảng lớn xanh mướt bắt đầu trải dọc theo mỏ dầu thô đen ngòm này, như tiếp thêm một chút sức sống cho mảnh dầu thô này, màu xanh biếc tràn ngập, nhìn cực kỳ vui mắt.

Hơn nữa, những cây lúa này đã cao bằng lòng bàn tay, trên cánh đồng màu đen nổi lên màu xanh lá vô cùng chói mắt.

Trái tim vẫn treo lơ lửng của Lâm Phong phút chốc cũng mạnh mẽ buông xuống.

Anh nhìn những cây lúa đang dân dần lớn lên trước mặt, trong lòng anh biết, việc mua năm mẫu ruộng này là đúng rồi.

"Qua một thời gian ngắn là có thể phân mầm rồi."

Viện sĩ Viên Bình mỉm cười nói.

Lâm Phong gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Loại lúa này sinh trưởng nhanh hơn so với những cây lúa khác, ngày mốt có thể tách cây con được rồi, ngày mốt tôi sẽ quay lại."

Viện sĩ Viên Bình vội vàng nói: "Lâm Phong, là như vậy, tôi muốn làm chút giao dịch với cậu, không biết cậu có đồng ý không?”

"Giao dịch?"

Lâm Phong sửng sốt.

Hắn ngược lại không hiểu, trên người mình có gì mà khiến cho viện sĩ Viên Bình này mưu cầu lợi ích chứ?

"Ngài nói thử xem."

Lâm Phong đáp lại.

"Là thế này, tôi đã nghiên cứu cây lúa cả đời, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cây lúa nào lớn nhanh và tốt như vậy, ở trong mảnh đất nhiễm dầu nghiêm trọng như thế mà vẫn có thể phát triển nhanh như vậy, tốt như vậy!"

Viên Bình vô cùng ngạc nhiên cảm khái nói: "Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn hỏi cậu là tôi có thể đem vài cây lúa giống này về làm nghiên cứu hay không, đổi lại tôi sẽ giúp cậu trông nom ruộng thí nghiệm này, mấy việc như làm cỏ, bón phân, tôi đều lo liệu hết giúp cậu, thế nào?"

Viên Bình cười nhìn Lâm Phong, muốn hỏi ý kiến của anh.

Kỳ thực cho dù Viên Bình không nói, anh cũng không có ý định cần nhiều lúa giống như vậy.

Lúc trước khi mua hạt lúa giống, anh đã không tính đến tỷ lệ nảy mâm của hạt giống ngâm trong nước suối linh tuyền, vê cơ bản đều là 100%.

Bây giờ nhìn thấy những cây non dày đặc và tươi tốt, Lâm Phong biết rằng những cây lúa này khẳng định sẽ còn nhiều hơn.

Anh mỉm cười gật đầu, nhìn về phía Viện sĩ Viên Bình nói: "Có thể, thành giao!"

"Được! Cậu đúng là người sảng khoái! Vậy ngày mốt phân tách giống cậu cũng không cần đến đâu, tôi cam đoan sẽ cho cậu thấy kết quả thật tốt!"

Lâm Phong mỉm cười nói cảm ơn.

Sau khi từ trường đại học Nông Nghiệp trở về, thời gian vẫn còn sớm.

Mới mười giờ nấu ăn thì có hơi sớm.

Nếu bây giờ Lâm Phong nấu cơm thì cũng chỉ ăn một mình thôi, nên anh tùy tiện ăn chút gì đó, nửa tiếng sau là có thể giải quyết xong. Anh trở về chủ yếu là muốn lấy tất cả trứng vịt mình vừa mua về ngày hôm qua về ra ướp muối.

Sau khi mua một túi muối lớn, anh đặt nó trên sàn nhà bếp, sau đó Lâm Phong lắc mình tiến vào không gian.

Tuy nhiên, khoảnh khắc anh bước vào không gian, cảnh tượng khiến anh sững SỜ.

Đây là...

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Ba mươi trứng vịt anh mua lúc trước đã biến mất!

Toàn bộ không gian chỉ còn lại vỏ trứng vịt, trong không gian vốn tĩnh mịch kia, đột nhiên có nhiều tiếng kêu chíp chíp chíp!

Những bóng dáng màu vàng nhạt chạy chạy tới chạy lui trên mặt đất, kêu chíp chíp chíp không dứt bên tai, nhìn kỹ lại, những bóng dáng nhỏ bé màu vàng nhạt kia đang vung chân lắc lư chạy, nếu không phải vịt con thì là cái gì?!

Lâm Phong sửng sốt!

Hóa ra không gian này còn có chức năng ấp nở trứng?

Trứng vịt mình mua về, hiện giờ tất cả đều biến thành vịt con?!

Kinh ngạc thật.

Nhưng lúc này đáng sợ nhất chính là hạt giống rau củ mình mua về lúc trước, bây giờ mọc lên cả cánh đồng rau nhỏ, đều bị đám châu chấu nhỏ màu vàng nhạt này phá hỏng hết!

Bọn chúng ăn lá ăn lá, ăn trái cây ăn trái cây.

Bên này gặm một miếng, bên kia gặm một miếng.

Cả không gian trở nên bừa bộn vô cùng. Lâm Phong thật sự dở khóc dở cười, anh vội vàng ra khỏi không gian, chạy đến cửa hàng bán vật dụng kim loại ở dưới lầu, mua một ít dây thép nhỏ và cốt sắt, thêm một ít lưới sắt, bắt đầu vội vàng dựng hàng rào.

Lâm Phong nhanh chóng tiến vào không gian, sau đó buộc hàng rào xuống đất, chỉ chốc lát sau hàng rào đã được dựng xong.

Mặc dù là hàng rào phiên bản đơn giản, không tính là lớn lắm nhưng cũng quá đủ để vây quanh những chú vịt con màu vàng nhạt kia.

Sau cùng anh cố gắng bắt những con vịt con kia, từng con một bỏ trong vào hàng rào.

Không gian quá lớn, ba mươi con vịt cơ hồ là chạy tản ra khắp nơi.

Lâm Phong cùng đám nhóc quỷ này vật lộn trong không gian, đuổi tới đuổi lui hơn nửa giờ mới bắt hết những con vịt con này!

Điều quan trọng nhất là sau khi bắt xong hết đám vịt con, cánh đồng rau trong không gian của anh cũng bị phá hủy hết bảy tám phần!

Quả thực là thảm thương không nỡ nhìn.

"Chíp chíp chíp! Chíp chíp chíp!"

Chỉ là đám vịt con mặc kệ anh thế nào, bây giờ chúng đói bụng liền kêu ¡nh ỏi.

Những cái miệng hồng hào đó cứ thế hướng Lâm Phong kêu to.

Mí mắt Lâm Phong giật giật.

Không thể bỏ đói hết mấy đứa nhóc này đến chết được đâu nhỉ?

Không còn cách nào khác.

Đành nuôi thôi.

Lâm Phong quay đầu nhìn lại cánh đồng rau của mình đã bị phá hủy hết bảy tám phần, anh dở khóc dở cười đi tới, nhổ tất cả những cây rau xanh nhỏ đã bị gặm nhấm. "Được rồi, được rồi, coi như bọn mi được lợi!"

Lâm Phong ném rau củ trong tay ném vào trong hàng rào, rồi lại tìm một cái chậu lớn khác, cầm vào trong không gian, đổ một ít nước suối linh tuyền vào, đặt vào trong hàng rào.

Những chú vịt con kêu chíp chíp chíp ùn ùn về phía đám rau xanh, vươn miệng vàng nhạt, ăn vui vẻ ăn rau xanh, khát nước thì đi uống nước suối linh tuyên, cực kỳ thoải mái vui vẻ.

Hiện tại Lâm Phong vẫn có chút không kịp phản ứng, anh đứng ở bên cạnh hàng rào, nhìn đăm đăm đám nhóc này hồi lâu, mới hoàn hồn lại, phát hiện mình thật sự có thêm ba mươi con vịt con.
Bình Luận (0)
Comment