Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176: Giải Quyết Vấn Đề Con Cái Của Trân Như Hải

Chương 176: Giải quyết vấn đề con cái của Trân Như Hải Chương 176: Giải quyết vấn đề con cái của Trân Như HảiChương 176: Giải quyết vấn đề con cái của Trân Như Hải

Sau khi sắp xếp xong mấy con vịt con, xác nhận chúng nó sẽ không chạy ra ngoài nữa, Lâm Phong mới lách mình ra khỏi không gian.

Hôm nay anh phải đi Hải Thanh Hà Yến một chuyến.

Phải nghĩ biện pháp chữa khỏi cho cơ thể của Trần Như Hải và Cao Phượng Cầm, dù sao đối với chuyện sinh con, sinh càng thì không tốt cho sức khỏe.

Lâm Phong chỉ đơn giản mang theo một thùng nước suối linh tuyền, thêm hai quả dưa hấu lớn, anh lái xe chạy thẳng đến Hải Thanh Hà Yến.

Tại tòa nhà cao nhất của tập đoàn Khương thị.

Khương Thiên Lâu đang làm việc, trên bàn làm việc trước mặt ông có một đống tài liệu khổng lồ, gần như sắp che lấp hết cả người.

Ông nằm viện nửa tháng, việc trong công ty chất đống rất nhiều, hiện tại nhìn thấy đống số liệu hỗn độn này, Khương Thiên Lâu càng thêm tức giận đến nhíu mày!

"Cốc cốc..."

Ngoài cửa bỗng nhiên có tiếng gõ cửa, Khương Thiên Lâu đang xoa xoa ấn đường, nghe thấy âm thanh liền tức giận: "Ai vậy? Không biết hiện tại tôi đang bận à?”

Ngoài cửa, Khương Y Thanh đang cầm hai hộp bảo quản thức ăn sửng sốt.

Trái tim cô ngay lập tức căng thẳng, hơi thở trở nên gấp gáp.

Khương Y Thanh nắm chặt tay, hốc mắt hơi nóng lên, nếu là bình thường cô nhất định sẽ quay người bỏ đi.

Tuy nhiên, vào lúc này nhìn hai hộp củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt trong tay, nghĩ đến đây là món ăn do Lâm Phong cố ý làm cho Khương Thiên Lâu, cô lại không đành lòng.

Cố chịu đựng một chút vậy.

Suy cho cùng nếu mình thật sự muốn ở bên Lâm Phong, thì dù thế nào ông ấy cũng là ba của mình.

Chờ đến khi được ông ấy đồng ý, còn phải lấy được sổ hộ khẩu của mình.

"Là con nè ba."

Khương Y Thanh thấp giọng nói.

Nghe thấy giọng nói của Khương Y Thanh, Khương Thiên Lâu mới chậm công việc lại, trâm giọng nói: "Vào đi!"

Khương Y Thanh bước vào, đặt hai hộp củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt lên bàn.

Khương Thiên Lâu vốn bận rộn đến bây giờ vẫn chưa ăn cơm trưa, nhưng khi nhìn thấy hai hộp củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt, ánh mắt ông hơi khựng lại, không khỏi bị hấp dẫn.

"Đây là cái gì?" Khương Thiên Lâu hỏi.

Khương Y Thanh nhớ tới dáng vẻ của Lâm Phong, trong lòng ấm áp, sau đó cô mở nắp hộp củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt ra, đi vê phía lò vi sóng hâm nóng lại.

Khoảnh khắc lò vi sóng được mở ra, cả căn phòng tràn ngập mùi thơm của thịt và củ senl

Trong đó có mùi thơm thoang thoảng của hoa quế, vị ngọt của mật ong và nhiều hương vị khác trộn lẫn với nhau, cực kỳ hấp dẫn!

Cơn thèm ăn của Khương Thiên Lâu lập tức bị gợi lên!

Mắt ông đột nhiên sáng lên, đặt cây bút trong tay xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt thơm ngào ngạt mà Khương Y Thanh mang đến.

Kỳ lạ thật.

Mùi thơm này, hình như lúc trước mình ăn cháo trắng đã ngửi thấy rồi.

Loại hương vị ngọt ngào tuyệt vời này, cả đời mình cũng không quên được.

Nhưng sau này dù mua ở đâu hay để Hoàng Tố Liên tự mình nấu, thì đều nấu không ra mùi vị đó.

Ông đoán có lẽ là do bị bệnh.

Sau đó trở lại công ty bận rộn công việc nên quên mất chuyện này.

Đến tận bây giờ xuất hiện món củ sen hoa quế và củ sen nhồi thịt này.

Hương vị ngọt ngào kỳ lạ ẩn trong trí nhớ, một lần nữa nhanh như chớp vững vàng chiếm lấy khoang miệng mình!

Hương vị quen thuộc!

Hương vị không thể quên!

"Mang tới đây cho ba nếm thử!"

Khương Thiên Lâu bỗng nhiên mở miệng nói.

Khương Y Thanh sửng sốt, sau đó vội vàng tiến lên, đưa đũa cho Khương Thiên Lâu: "Đây là món bạn con làm, ba nếm thử xem, rất ngon ạ."

Khương Thiên Lâu hiện đang đói bụng đến côn cào, ông nghe vậy vội vàng nhận lấy đũa, gắp một miếng củ sen nhồi thịt bỏ vào miệng.

Trong nháy mắt mùi vị tuyệt vời bao bọc bởi một vị tươi ngọt bùng nổ đánh vào vị giác, đôi mắt của Khương Thiên Lâu sáng lên!

Đúng.

Chính là mùi vị này!

Ông hầu như không có thời gian nói chuyện với Khương Y Thanh, ăn hết miếng này đến miếng khác, hộp củ sen nhồi thịt đã bị ông ăn hết sạch!

Khương Y Thanh ngây ngẩn cả người, sau đó vội vàng nói: "Ba, bây giờ ba chưa thể ăn như vậy, không tốt cho dạ dày!"

Khương Thiên Lâu mới ăn miếng đầu tiên món củ sen hoa quế, vốn dĩ còn muốn nếm thử củ sen hoa quế lần nữa, nhưng mà Khương Y Thanh đỡ trán nói cái gì cũng không chịu nhường!

Sau khi đậy hộp lại đặt bên cạnh lò vi sóng, Khương Y Thanh dặn dò trợ lý nhỏ đang đứng một bên, giúp trông chừng Khương Thiên Lâu, đừng để ông ấy thèm ăn nhiều, dù sao cũng không tốt cho dạ dày.

Làm xong tất cả, Khương Y Thanh mới tạm biệt Khương Thiên Lâu, chuẩn bị rời đi.

Khương Thiên Lâu bỗng nhiên nói: "Con còn giận ba à?"

Khương Y Thanh sửng sốt.

"Ba nghỉ ngơi cho khỏe đi!"

Hốc mắt cô phút chốc đỏ ửng, sau đó cô sải bước ra ngoài không thèm quay đầu lại.

Tức giận?

Thực ra nếu nói thực tế thì cô thấy thất vọng nhiều hơn.

Khương Y Thanh hít sâu một hơi, dụi dụi mắt.

Lúc này, không biết vì sao cô rất muốn đi tìm Lâm Phong.

Nhà hàng Hải Thanh Hà Yến.

Các nhà hàng bây giờ không giống nhau.

Nếu lúc trước không phải Trần Vân Tường kiếm chuyện, làm ra món Vân Nam, hơn nữa còn mang ra thi đấu công khai với Trần Như Hải, thì sự việc này sẽ không được mọi người biết đến. Sức mạnh của Internet thực sự quá mạnh mẽ, được cư dân mạng phổ biến rầm rộ rất nhiều người đã biết về "chiến tích vĩ đại" của Trần Vân Tường.

Đương nhiên không ai đến nhà hàng có nhân phẩm bại hoại này, cho dù tay nghề có tốt đến đâu.

Ngược lại, kể từ khi Hải Thanh Hà Yến tham gia đầu bếp tranh tài, giành được giải nhất, cộng thêm món canh hổ đan ra đời, các quan chức cao và người quyền quý của Thượng Hải thậm chí ở thủ đô đều đến để nếm thử!

Mấy ngày nay, toàn bộ nhà hàng gần như ở trong tình trạng hoạt động hết mức, đến nỗi khi Lâm Phong đến, phải ngồi chờ cả tiếng đồng hồ, chờ qua hết giờ cơm trưa Trần Như Hải cuối cùng cũng được rảnh rỗi!

"Ha ha! Cậu em Lâm! Sao cậu lại ở đây?"

Trần Như Hải cười ha ha, cả khuôn mặt ửng hồng, trông trẻ ra cả chục tuổi!

Quả nhiên, người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, cổ nhân không lừa gạt người khác!

Thấy Trần Như Hải tâm tình tốt, quét sạch muộn phiền, Lâm Phong lập tức cảm thấy trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Anh mỉm cười đi vê phía Trân Như Hải: "Anh Trần, mấy ngày nay anh bận rộn quá, anh phải giữ gìn sức khỏe của mình nhat"

Trân Như Hải gật đầu, nói với vẻ mặt phức tạp: "Trải qua chuyện này anh xem như đã hiểu ra, cái gì kỹ thuật với không kỹ thuật, món ăn này nếu không dạy cho người khác, phỏng chừng cũng thật sự thất truyền ở trong tay anh! Anh ấy à, chuẩn bị tìm mấy đệ tử, đưa thương hiệu Hải Thanh Hà Yến phát triển thật tốt!"

Lâm Phong sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười: "Anh Trần, anh muốn làm gì là tùy anh, tất cả đều do anh quyết định, hôm nay em tới là muốn hỏi anh một chút, anh có dự định sinh con hay không?”

Nghe Lâm Phong hỏi mình vấn đề này, Trân Như Hải thoáng khựng lại, sau đó dang hai tay cười khổ.

"Sức khỏe của anh cũng cứ như vậy, lúc còn trẻ không chăm tốt, huống chi bây giờ già rồi, anh và chị dâu cậu hiểu rõ, đành phó mặc cho số phận! Chuyện con cái tùy duyên vậy! Khổ cho chị dâu cậu, đi theo anh bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ!"
Bình Luận (0)
Comment