Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192: Nhà Của Anh Ở Trung Tâm Thành Phố?

Chương 192: Nhà của anh ở trung tâm thành phố? Chương 192: Nhà của anh ở trung tâm thành phố?Chương 192: Nhà của anh ở trung tâm thành phố?

Trong lúc Lâm Dao đang điên cuồng nghĩ tới đủ loại công việc bán thời gian trong đầu, Lâm Phong rốt cục mở miệng.

Ngữ khí của anh vẫn rất lạnh lùng, thế nhưng không còn giận dữ như lúc ban đầu.

"Giờ em nhớ kỹ lại xem, đến tột cùng là em thiếu nợ bao nhiêu tiền, nợ của ai, nghĩ cho kỹ vào."

Lâm Phong đánh lái vào chỗ ngoặt, dừng trước trường mẫu giáo Lam Thiên, quay đầu nhìn Lâm Dao/'Tối nay anh sẽ hỏi lại một lần nữa, em ở đây suy nghĩ cho thật kỹ, anh đi đón Thiến Thiến đây."

Nói xong Lâm Phong xuống xe, đi vê phía trường mẫu giáo Lam Thiên.

Lâm Dao sững người.

Lời này của anh họ đến tột cùng là có ý gì?

Hỏi cô thiếu nợ bao nhiêu tiền...

Chẳng lẽ...

Là thật sự muốn trả nợ giùm cô sao?

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, chính Lâm Dao cũng bị suy nghĩ này của mình làm cho giật mình!

Lâm Thiến Thiến từ xa đã nhìn thấy xe của Lâm Phong.

Sau đó đi theo dòng người, băng qua đường lớn, chạy về phía Lâm Phong.

"Ba bal Hôm nay sao ba ba lại lái xe tới đón Thiến Thiến thế ạ?"

Lâm Thiến Thiến bi bô hỏi, cơ thể bé nhỏ chui thẳng vào lồng ngực Lâm Phong!

Lâm Phong cười xòa xoa đầu cô bé, đáp: "Hôm nay ba ba lái xe đi đón cô nhỏ, đồng thời tới đón Thiến Thiến luôn!"

Xao động trong lòng bởi vì bé con trước mắt cũng từ từ lắng xuống.

Lâm Thiến Thiến kéo tay Lâm Phong đi về phía trước, lúc nghe thấy danh xưng cô nhỏ này, trong đầu nhất thời nghĩ tới một người.

"Là cô Dao ạ?”

Lâm Thiến Thiến nghiêng đầu hỏi.

Lâm Phong cảm khái, trí nhớ trẻ con tốt thật đấy.

Anh gật đầu, mở cửa xe.

Lâm Dao hốc hác tiều tụy, tóc tai rối bời xuất hiện trước mặt Lâm Thiến Thiến.

Dường như bất ngờ khi thấy cô nhỏ khác với lúc trước gặp mặt, Thiến Thiến chớp chớp mắt, một lát mới nhận ra, đây xác thực là cô Dao lần trước đã gặp.

"Cô Daol"

Lâm Thiến Thiến lanh lảnh gọi một tiếng, sau đó nở nụ cười thật tươi với Lâm Dao.

Lâm Dao xúc động, viền mắt không biết tại sao lại có chút cay cay.

Cô gật đầu, ừ một tiếng với Thiến Thiến: "Ừm, ngoan quá."

Cơ thể nho nhỏ của Thiến Thiến trèo lên, Lâm Dao thấy vậy lập tức cúi người bế cô bé lên.

"Ba ba! Chúng ta vê nhà nấu cơm thôi! Thiến Thiến đói bụng!"

Lâm Thiến Thiến nói.

Lâm Phong nhớ tới cá trong tủ lạnh, cộng thêm rau xanh và trứng vịt trong không gian!

Tối hôm nay bà nội Hoàng đã báo không về ăn cơm.

Chỉ có ba người. "Đi thôi! Bây giờ chúng ta về nhà nào!"

Lâm Phong khởi động xe, lái vê Lâm Giang no. 1 courtyard.

Lúc này, Lâm Dao ở trên xe vẫn còn suy nghĩ tới chuyện tiền nong.

Thẻ tín dụng ngày mai đã đến hạn phải tra.

So với khoản nợ kếch xù thì không đáng là bao nhiêu, chỉ có bảy - tám - hai mươi tám tệ.

Thế nhưng đổi với người không một xu dính túi như Lâm Dao mà nói, đây chính là 'Cọng rơm cuối làm gấy lưng lạc đài.

Là khoản nợ tín dụng với ngân hàng, nếu không trả sẽ bị kê vào lịch sử tín dụng.

Nếu như không trả nổi...

Vậy thì đời này, thực sự sẽ bị hủy hoại.

Tắc đường.

Vận may hôm nay không được tốt cho lắm.

Ngày thường đi chỉ mất vài phút, hôm nay lại bị chặn lại hơn một tiếng đồng hồ!

Ngồi trong xe, Lâm Dao nhìn hướng xe chạy, từ từ nhận ra được có gì đó không đúng.

Tại sao...

Tại sao chiếc xe này lại chạy về phía trung tâm thành phế?

“Anh họ, chúng ta đi đâu vậy?”

Lâm Dao tò mò hỏi.

Kết quả là Lâm Phong còn chưa kịp lên tiếng nói chuyện, Lâm Thiến Thiến đã mở miệng đương nhiên nói: "Đương nhiên là vê nhà rồi! Cô Dao ơi, cô chưa tới nhà con chơi lần nào ạ?"

Nhà Thiến Thiến? Lâm Dao rơi vào bối rối.

Một lát sau, mới lắc lắc đầu.

Có vẻ như cô...

Thực sự chưa từng đến nhà người anh họ này lần nào.

Kỳ thực, một nhà Lâm Phong này rất xa lạ với Lâm Dao.

Mỗi năm lễ tết gì đó đều là Lâm Phong dẫn Thiến Thiến về Vân Nam.

Ngay cả khi Lâm Dao tự mình lên Thượng Hải, tới đây đi học, cô cũng chưa bao giờ tới thăm!

Tại lúc trước đã từng nghe ba kể qua một lần, đại thể ý là Lâm Phong sống ở Thượng Hải rất gian nan, là ông bố đơn thân nuôi con gái, rất nghèo.

Cũng bởi vì là như vậy, nên về cơ bản Lâm Dao xem như là đã cắt đứt liên lạc với Lâm Phong.

Vì lẽ đó đừng nói là nhà của Lâm Phong trông thế nào, đến ngay cả vị trí cụ thể của nhà anh chính cô cũng không rõ lắm!

Thấy Lâm Dao lắc đầu, Thiến Thiến nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ hồi lâu mới bỗng nhiên hiểu ra!

Hóa ra cô Dao thật sự chưa tới nhà cô bé thật!

"Nhà Thiến Thiến đẹp lắm!"

Cô bé vui vẻ, bắt đầu miêu tả cho Lâm Dao nghe ngôi nhà của mình đẹp như thế nào.

Lâm Phong lúc này thật sự có chút dở khóc dở cười, thế nhưng cũng không ngăn cản lại.

Dù sao cũng là trẻ con, chỉ cần vui là được.

Lâm Dao dừng một chút. Tuy rằng vẫn đang nghe Lâm Thiến Thiến nói chuyện, nhưng không có để vào trong lòng!

Có đứa trẻ nào lại nói nhà mình xấu đâu?

Nhưng càng về sau, Lâm Dao rốt cuộc không nhịn được nữa hỏi ra thành tiếng.

Cô nhích người về phía trước, mở miệng hỏi: "Anh họ, chúng ta đến cùng là đi đâu vậy?"

Lúc này Lâm Phong mới khởi động xe, men theo dòng xe cộ chạy về phía trước.

Thấy Lâm Dao hỏi, anh ngẩn người ra một lát rồi đáp: "Không phải Thiến Thiến đã nói rồi đấy sao? Đang về nhà anh!"

Anh nói: "Lần trước nhị thúc đến, vốn muốn đưa em về nhà ăn cùng, song không tiện, còn giờ cần xử lý chuyện của em, vậy dứt khoát về nhà anh là được rồi."

Lâm Phong nói, rốt cuộc cũng qua thời gian tắc đường.

Chỉ cần vượt qua ngã tư đèn xanh đèn đỏ là cơ bản đã về tới nơi.

Lâm Thiến Thiến hào hứng reo vui, toàn thân phấn khích, chỉ tay ra bên ngoài, la lớn: "Đến rồi, đến rồi!"

Lâm Dao nghiêng người ra ngoài nhìn, nghi ngờ hỏi: "Đến đâu cơ?"

Lâm Thiến Thiến hào hứng chỉ vào cổng Lâm Giang no. 1 courtyard, hô to: "Về đến nhà rồi!"

Về đến nhà?

Lâm Dao đưa mắt nhìn theo hướng tay Lâm Thiến Thiến chỉ, thấy được cổng lớn của Lâm Giang no. 1 courtyard.

Đầu tiên Lâm Dao sững người, sau đó biểu cảm trên khuôn mặt trở nên thập phần vi diệu.

Nếu như là lúc trước, cô không hề biết gì vê nơi gọi là Lâm Giang no. 1 courtyard này cả. Thế nhưng từ sau khi cô bắt đầu đi làm thêm và làm việc tại hộp đêm Thanh quả, cô đã có thêm những hiểu biết tương đối về những tiểu khu tại Thượng Hải.

Lâm Giang no. 1 courtyard này là gì?

Là khu nhà giàu trong miệng những người đến hộp đêm Thanh quả tiêu phí!

Có thể mua được nhà ở đây, ít nhất trên tay lúc nào cũng phải có mấy vạn tới chục vạn!

Mà hiện tại, Lâm Thiến Thiến lại chỉ tay vào trong này nói nhà ở đây.

Lúc này, trong đầu Lâm Dao không phải chấn động, mà là một cảm giác hoang đường khó có thể diễn tả thành lời được!

Là giả phải không?

Làm sao có thể chứ?!
Bình Luận (0)
Comment