Chương 199: Ngủ chung cùng Thiến Thiến
Chương 199: Ngủ chung cùng Thiến ThiếnChương 199: Ngủ chung cùng Thiến Thiến
Cô bé lập tức nói với Lâm Phong: "Ba ba, Thiến Thiến có thể tự tắm! Thiến Thiến muốn tắm một mình!"
Cô bé giờ đã lớn, biết xấu hổ, lúc này sau khi nghe Lâm Phong nói muốn giúp mình tắm, Lâm Thiến Thiến lập tức xấu hổ yêu cầu Lâm Phong ra ngoài.
Lâm Phong cười vươn tay xoa xoa đầu nhỏ của Thiến Thiến, rồi sau đó nói: "Được được được, ba ba đi ra ngoài, nếu như Thiến Thiến có chuyện gì cứ gọi ba ba, biết không?"
Thấy cô bé gật đầu, Lâm Phong mới yên tâm rời đi.
Giờ này khắc này, ngoài cửa, lúc này Khương Y Thanh đang đứng ngồi không yên, nhìn chằm chằm Lâm Phong từ phòng tắm đi ra, đóng cửa lại.
Trái tim trong lồng ngực của cô vốn đã bình lặng nhất thời lại chợt nhảy dựng lên!
"Anh để cho em một bình nước nóng, nơi đây dùng nước nóng không tiện, ngày mai chúng ta lên trấn trên mua một bình nước ấm trở về thì tốt rồi, giờ không có ở thường trú nơi đây, lắp máy nước nóng mà không ai dùng thì dễ hỏng."
Lâm Phong cười nói,'Chấp nhận vậy, ngày mai thiếu cái gì chúng ta lại đi mua."
Khương Y Thanh lúc này thì Lâm Phong nói cái gì cô chỉ biết gật đầu nói được!
"Buổi tối... buổi tối em ngủ ở đâu?"
Khương Y Thanh cảm thấy cần phải thảo luận xong đề tài này trước khi đi ngủ.
Lâm Phong thì chỉ mỉm cười, rồi sau đó nheo mắt lại, nhìn Khương Y Thanh nói: "Không phải đã nói hai chúng ta cùng một phòng sao?”
Khương Y Thanh lúc này quả thực khẩn trương sắp nổ tung ngay tại chỗ!
Một phòng? Thật vậy chăng?
Thật phải cùng một phòng với Lâm Phong?
Lâm Phong thấy cô như bị sét đánh đứng tại chỗ, trên khuôn mặt nhỏ nanh một hồi xanh một hồi đỏ, lập tức chỉ cảm thấy thật là đáng yêu!
Lâm Thiến Thiến tắm rửa xong, vừa từ phòng tắm trong đi ra.
Tóc còn ướt nhẹp.
Nhìn thấy Lâm Phong, cô bé vui vẻ gọi ba: "Ba ba! Thiến Thiến tắm xong rồi!"
Khương Y Thanh thấy Lâm Thiến Thiến tắm xong mà tóc vẫn còn ướt đẫm nước còn nhỏ giọt xuống sàn nhà, vội vàng nói: "Thiến Thiến qua đây sấy tóc nào! Dì có mang máy sấy theo!"
Chỉ trước lúc tới liền suy nghĩ đến nơi đây không có máy sấy, không nghĩ tới cư nhiên thực sự mang được rồi!
Lâm Phong đưa tay nhận lấy máy sấy từ trong tay của Khương Y Thanh, rồi sau đó kêu Khương Y Thanh đi rửa mặt.
"Em đi rửa mặt đi, chỗ này giao cho anh, giờ trời chiều rồi, chúng ta làm xong sớm rồi đi ngủ sớm."
Lâm Phong cười nói.
Khuôn mặt của Khương Y Thanh đã đỏ hồng.
Không biết có phải là do con gái rửa mặt đều tương đối chậm hay không.
Mà phải đến khi đã sấy khô tóc cho Lâm Thiến Thiến, Khương Y Thanh cũng vẫn chưa bước ra khỏi phòng rửa mặt.
Lâm Phong kêu Thiến Thiến về phòng đi ngủ trước, còn anh thì đi về phòng của mình, lắc mình tiến nhập không gian.
Lúc này trên mặt đất chất đống rất nhiều đồ vật, cộng thêm một chậu làm Quan Hà Đỉnh. Lâm Phong vội vàng lấy mấy thứ này ra, còn về làm Quan Hà Đỉnh, Lâm Phong suy nghĩ một chút, quyết định có nên chờ đến ngày mai đi tìm lão Từ, sau đó từ trong không gian lấy ra.
Trong không gian, bầy vịt đã đẻ trứng vịt đây đất.
Lâm Phong tiện thể nhặt lên ba quả đi ra, chuẩn bị sáng sớm ngày mai dùng để làm điểm tâm ăn.
Làm xong mọi thứ lúc ra cửa, Khương Y Thanh vừa lúc từ phòng tắm trong đi ra.
Nhìn thấy Lâm Phong, cô nhỏ giọng hỏi: "Thiến Thiến đã ngủ chưa?"
Lâm Phong gật đầu.
"Em cũng mau đi ngủ đi."
Lâm Phong nói với Khương Y Thanh.
"A, a?
Khương Y Thanh ngẩn người, chợt khuôn mặt bắt đầu bạo nổ với một loại tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ rệt!
Cô siết chặt lòng bàn tay đã sớm chảy đầy mồ hôi!
"Ừ, ừ"
Cô ngượng ngùng căn bản không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, lúc này cúi đầu, đây đầu đều là đợi lát nữa làm sao ngủi
Tổng cộng chỉ có 2 phòng.
Lâm Thiến Thiến đi phòng bên trái, như vậy còn lại chính là phòng bên phải.
Khương Y Thanh cúi đầu, khẽ cắn môi, hít sâu một hơi, đang chuẩn bị hướng về bên phải cái kia đi tới đâu!
Không nghĩ tới đầu của mình liền bỗng nhiên bị người võ võ. Lâm Phong cười nói: "Đi nhầm, bên kia."
Khương Y Thanh kinh ngạc ngẩng đầu, một lát sau mới đáp: "A? Không phải nói buổi tối cùng anh ngủ sao? Phòng anh..."
"Thì ra em thật muốn ngủ cùng phòng với anh nha?"
Lâm Phong cười nói, rồi sau đó cũng không cản cô, thuận thế mở ra cửa phòng phía sau mình, nói với Khương Y Thanh: "Đến đây đi, anh bảo đảm anh sẽ không biết làm gì cải"
Bảo đảm của đàn ông...
Đó chính là lừa đảo!
Khương Y Thanh ngẩng đầu đã nhìn thấy Lâm Phong mang theo nụ cười cùng ánh mắt đầy sự chế nhạol!
Anh là cố ý!
Suy nghĩ này trong nháy mắt chợt nổ tung ở trong đầu của cô, Khương Y Thanh mới giật mình nhận ra, thì ra Lâm Phong căn bản ngay từ đầu không có ý định để cho mình cùng anh ngủ một phòng!
Tất cả đều là mình cả nghĩ quá rồi!
Uổng công bản thân mới vừa rồi còn luôn suy nghĩ chuyện này!
Đợi mãi trong phòng tắm không dám ra ngoài!
"Anh... anh quá đáng!"
Khương Y Thanh cắn môi, ngẩng đầu, hờn dỗi trừng mắt với Lâm Phong, rồi sau đó vội đi vê phía căn phòng của Thiến Thiến.
Phía sau Lâm Phong thật sự nhịn không được, nhất thời cười ra tiếng!
Ngày hôm sau.
Thôn Lý Trại là một thôn làng có nhịp sống chậm. Nó nằm ở phía tây nam của Thập Vạn đại sơn, lúc này được bao quanh bởi những ngọn núi.
Mây và sương buổi sáng bốc hơi từ trên núi tạo thành hơi nước nặng tru đè lên đỉnh núi hoặc lưng chừng núi.
Đẩy cửa ra nhìn, chỉ thấy một khoảng trắng mênh mông.
Lâm Phong đã rất lâu không có ngủ ở một nơi yên tĩnh như vậy, lúc này tuy 6 giờ đã dậy, nhưng mấy giờ này lại cho Lâm Phong một loại cảm giác ngủ đãẫy giấc, trong nháy mắt tràn đầy năng lượng.
Anh đã mang theo tất cả những thứ cơ bản cần thiết hàng ngày ở nhà.
Thậm chí ngay cả gạo dầu trứng muối... Lâm Phong đều mang theo qua đây.
Từ sau khi có con gái Thiến Thiến, Lâm Phong nhất định chính là một vú em toàn năng.
Chỉ cần rời nhà sẽ mang theo kha khá thứ.
Bát đũa, cốc nước của Thiến Thiến, tất cả đều được đặt trong không gian và cùng nhau mang đến đây.
Anh lấy ra hai quả trứng vịt đêm qua nhặt từ trong không gian, rồi sau đó đánh vào trong một cái chén lớn, bắt đầu làm món trứng hấp.
Ngày hôm qua anh đã mang theo tất cả thịt băm trong tủ lạnh, anh lại bỏ thêm chút thịt băm.
Kế tiếp chính là nấu cháo.
Cháo trắng còn phải bỏ thêm rau.
Lâm Phong chuẩn bị làm đang định làm món cháo rau với thịt băm.
Hái một ít rau xanh từ trong không gian, sau đó còn múc một gáo linh tuyền lớn.
Cuối cùng bỏ vào trong nồi, đun sôi ùng ục, rồi bỏ thêm thịt băm, rau răm thái nhỏ vào là được.
Sau đó tốt nhất là vặn nhỏ lửa, chậm rãi hầm là được.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Có lẽ là bởi vì trở vê quá hưng phấn, Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh gần 7 giờ mới cùng nhau thức dạy.
Cô bé tinh thân sung mãn, lúc này cười hì hì nhìn Lâm Phong, nũng nịu nói: "Ba ba! Chào buổi sáng!"
"Chào buổi sáng con gái."
Lâm Phong cười nói, rôi sau đó chỉ chỉ nôi cháo rau trên bếp, cười nói: "Con mau đi tắm đi, tắm xong ăn cháo."
Khương Y Thanh lúc này cũng tò mò nhìn thấy đủ loại dụng cụ, thực phẩm để ở trước mặt của Lâm Phong, nhất thời kinh ngạc nói: "Ngày hôm qua lúc anh tới không mang theo gì cả? Sao đột nhiên lại xuất hiện nhiều thứ như vậy?”
"Anh gửi đồ tới trước, chuyển phát nhanh đưa tới sớm."
Lý do này vô cùng hoàn mỹ, Khương Y Thanh suy nghĩ một chút, cũng không còn hoài nghi.
Dù sao ngoại trừ lý do này, không có lý do khác có thể giải thích rồi!