Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 226 - Chương 226: Giám Định

Chương 226: Giám định Chương 226: Giám địnhChương 226: Giám định

Cảnh tượng trước mắt khiến Lâm Phong sững sời

Đá rơi xuống nước không nhiều, tổng cộng chỉ có hơn chục viên, nhưng chính mấy chục viên đá này lại khiến Lâm Phong trợn tròn mắt kinh ngạc, một lúc lâu sau chưa lấy lại tinh thân!

Trong số những viên đá này có hai viên chìm xuống đáy nước, những viên còn lại đều nổi trên mặt nước!

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ đá có thể nổi trên mặt nước hay sao?

Rốt cuộc là hơn mười viên đá nổi trên mặt nước không bình thường, hay là hai viên đá chìm dưới đáy nước có gì đó bất thường?

Lâm Phong thấy hơi bối rối, nhưng trong đầu lại hiện ra nhận thức rất rõ ràng.

Những viên đá nổi trên mặt nước không nhất thiết phải giống như những viên đá chìm dưới nước!

Lâm Phong hạ quyết tâm trước tiên phải dọn sạch tất cả những viên đá không rơi xuống nước.

Sau đó anh tìm hai cái hộp, lần lượt đặt những viên đá chìm dưới đáy và những viên đá nổi trên mặt nước vào hộp.

Những viên đá này đều là đá cược, nên anh đoán là giữa chúng có sự khác biệt, rốt cuộc có phỉ thúy bên trong không đây?

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Lâm Phong mà thôi, nhưng vào lúc này, nhận thức này khiến trái tim của Lâm Phong bỗng nhiên hơi nóng lên.

Hơn nữa ngay khi Lâm Phong đi vớt viên đá chìm dưới đáy nước kia, anh phát hiện ra có sự khác biệt nho nhỏ.

Mức độ chìm dưới nước của hai viên đá cũng không giống nhau. Trong hai viên đá có một viên lớn hơn một chút và một viên nhỏ, viên đá hơi lớn thì trôi nổi trong nước, mà viên đá nhỏ cũng không chìm xuống đáy, nó chỉ chìm sâu hơn so với viên đá lớn một chút mà thôi.

Chẳng lẽ nước suối còn có thể giúp giám định đá tốt hay xấu ư?

Lâm Phong lập tức cầm những viên đá này bước ra khỏi không gian.

Đầu tiên anh đặt hai cái hộp dưới gầm giường, sau đó Lâm Phong nằm trên giường tĩnh tâm một lát, rồi chìm vào giấc ngủ cho đến sáng.

Tuy rằng đêm qua ngủ muộn, nhưng Lâm Phong cũng không có ngủ nướng, sáng sớm đã dậy.

Đây là đồng hồ sinh học tích lũy qua nhiêu năm, bảy giờ sáng, Lâm Phong đúng giờ mở mắt.

Anh chuẩn bị bữa sáng trước.

Đồ ăn trong nhà đều là hôm qua Lâm Dao đưa tới.

Lâm Phong chuẩn bị nấu cháo.

Anh bỏ ít trứng vịt bắc thảo vào, thêm ít thịt lợn, nấu cháo thịt nạc với trứng vịt bắc thảo, cuối cùng xào hai món rau xanh, trứng vịt bắc thảo Lâm Phong cũng mang theo về vài trứng, cho nên anh nấu luôn ba trứng, xem như món ăn phụ của cháo.

Trong khi chờ cháo sôi, Lâm Phong đứng dậy đi đến nhà chú Hai.

Chú hai đi bận rộn trong ruộng vừa trở về, chuẩn bị ăn sáng!

Ở nông thôn đại khái đều như vậy, năm sáu giờ sáng thức dậy, ra đồng làm việc một lát, bảy tám giờ về ăn sáng, nghỉ ngơi xong xuôi.

Lúc Lâm Phong đến, chú hai đang buông cuốc của mình xuống, ông vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Lâm Phong.

Ông lập tức mỉm cười: "Tiểu Phong à, con đến đây sớm vậy, ăn sáng chưa? Mọi khi con đều ăn cơm ở nhà chú hai, sáng sớm hôm nay thím hai mua bánh bao, ăn rất ngon đấy!"

Lâm Phong vội vàng mỉm cười đáp lại: "Không cần đâu chú hai, trong nhà con đã nấu cháo rồi, đợi lát nữa con về ăn."

"Hôm nay con tới là muốn hỏi chú chuyện này."

Lâm Phong nói tiếp: "Con muốn hỏi chú một chút, chú biết gân đây có chỗ nào mở đá không?”

Chú hai sửng sốt.

Mở đá?

"Con nói là mở đá cược hả?"

Năm đó em trai và em dâu của mình chơi mấy thứ kia, ông ít nhiều cũng biết là trò gì, nên khi nghe Lâm Phong hỏi thế, trong đầu ông ập tức nghĩ đến hai chữ cược đá.

Lâm Phong gật đầu.

Vẻ mặt của Lâm Hữu Căn ngay lập tức trở nên nghiêm túc.

"Tiểu Phong à, không phải chú nói con, năm đó ba mẹ con bị thứ này hại chết, con tuyệt đối không được động vào nó!"

Nhớ tới chuyện năm đó, Lâm Hữu Căn đều nghiến răng nghiến lợi.

Nếu không phải chơi mấy thứ cược đá này, em trai và em dâu của ông làm sao có thể chết do tai nạn giao thông.

Hại cháu trai của mình trở thành trẻ mồ côi cơ chứ?

Năm đó trong thôn có nhiều người cũng muốn chơi cược đá, sau này vì chuyện của em trai và em dâu, thấy họ thua đến mất hết tất cả, sau đó chết thảm trong vụ tai nạn xe, lúc này những người trong thôn mới từ bỏ ý định đó.

Thế là từ đó trở đi, hai chữ cược đá dần dần biến mất ở trong thôn. Hôm nay chợt nghe Lâm Phong nhắc lại hai chữ cược đá, da đầu của Lâm Hữu Căn gần như muốn nổ tung.

"Chú hai chú đừng suy nghĩ nhiều, cháu không có đi mua đá để cược, là do tối hôm qua bác cả đưa cho cháu túi đá ba mẹ lưu lại cho cháu, vừa vặn chính là đá cược, nên cháu mới hỏi chú thôi."

Lâm Phong cũng hơi ngạc nhiên, anh không ngờ rằng phản ứng của chú hai đối với cược đá lại lớn như vậy.

Thật ra sau khi nghĩ lại anh cũng thấy nhẹ lòng.

Năm xưa khi mình còn nhỏ ba mẹ đột nhiên rời đi, anh từng nửa đêm khóc lóc thảm thiết suốt nửa năm.

Ban ngày anh luôn vui vẻ, không dám để ông bà lo lắng.

Khi đó cả người Lâm Phong rơi vào trạng thái mâu thuẫn và cực kỳ đau khổ, ban ngày anh tươi cười vui vẻ để thể hiện mặt mạnh mẽ của mình, nhưng nửa đêm, trong đầu anh luôn hiện lên hình ảnh của ba mẹ, giống như một con dao, từng chút từng chút một khoét sâu vào trái tim anh.

Khi đó Lâm Phong vẫn luôn nghĩ, tại sao tại sao, lại là anh?

Không tìm được nơi có thể phát tiết, anh dồn hết hận thù vào cược đá, anh cho rằng đây chính là thứ hại chết người.

Nhưng theo số tuổi dần lớn lên, đặc biệt là khi anh bước ra xã hội, đến một thành phố lớn như Thượng Hải, ý nghĩ đó ngày càng nhạt dần đi.

Con đường kiếm tiên luôn luôn nguy hiểm, nếu bạn có thể sống sót vượt qua mối nguy hiểm này, hoặc kiểm soát chặt chẽ được nó, thì bạn có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Hoặc là giống như anh lúc trước, mỗi ngày giao đồ ăn, và shipper giao hàng hàng ngày, kiên cường kiếm tiên nuôi sống bản thân, nuôi sống Thiến Thiến, kiên cường mạnh mẽ mà sống qua ngày. Phương pháp kiếm tiền vốn không sai, sai ở chỗ nó không phù hợp.

Loại đồ chơi dành cho nhà giàu này, một đao nghèo một đao giàu, những viên đá bạn phải tán gia bại sản để mua, thì đối với người khác có lẽ chỉ là chút tiền tiêu vặt mà thôi.

Lúc đó ba mẹ chỉ nghĩ đơn giản trò cược đá là quá dễ, thêm bị người khác mê hoặc nên mới dấn thân vào con đường này.

Đối với Lâm Phong hiện tại mà nói, nếu nước suối thực sự có thể giúp anh giám định đá cược, anh cũng có thể thử xem thế nào.

"Như vậy thì được, như vậy thì được!"

Bấy giờ Lâm mới thở phào nhẹ nhõm.

Ông cầm lấy một cái bánh bao trên bàn, đưa cho Lâm Phong một cái, rồi nói: "Người khác thì chú không biết, nhưng lúc trước hình như ba mẹ cháu lấy mấy viên đá đó, mỗi tháng đều đi đến thôn bên cạnh một chuyến, hình như thôn đó chuyên bán đá cược, nên chắc là có dụng cụ mở đá, chú có nghe ba cháu nói đến vài lần, cụ thể thế nào thì chú không rõ."

Lâm Phong cắn một miếng bánh bao, trầm ngâm như ra chiều suy nghĩ rồi gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment