Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 263 - Chương 263: Lâm Phong, Em Sợ

Chương 263: Lâm Phong, em sợ Chương 263: Lâm Phong, em sợChương 263: Lâm Phong, em sợ

Dùng tăm khêu ốc chắc là vô sự tự thông đi.

Thiến Thiến cầm ốc, một tay giữ ốc, tay còn lại cầm tăm, cắm vào trong ốc, dùng sức kéo mạnh một cái ra ngoài.

Ngay sau đó, toàn bộ thịt ốc đã được lôi hết ra ngoài.

"Thiến Thiến lấy được thịt ốc ra ngoài rồi nè!"

Cô nhóc vui đến độ hai mắt sáng rỡ.

Vô cùng tự hàol

Khương Y Thanh cũng không còn chấp nhất nữa, lập tức cầm cây tăm lên, cắm nhẹ vào trong con ốc, rút thịt ốc ra.

"Thịt ốc này ăn được hết, nếm thử đi, ngon lắm đói"

Lâm Phong vui vẻ nói.

Lâm Thiến Thiến và Khương Y Thanh nghe xong, lập tức gật đầu, đưa thịt ốc vào trong miệng.

"A.."

Thiến Thiến hít sâu một hơi, vị tê cay nổ tung trong khoang miệng, ngon quá đi mất thôi!

Lâm Thiến Thiến ăn được món ngon, mở to hai mắt, ăn hết con ốc này đến con ốc khác.

Cay ơi là cay, cay đến chảy nước miếng, thế nhưng lại không dừng lại được.

Khương Y Thanh cũng như vậy.

Mặc dù cô không ăn được ớt, nhưng đây là lần đầu tiên được nếm trải hương vị cay cay thơm thơm của ốc xào lăn này, cơ hồ là nghiện ngay lập tức! Khương Y Thanh lại cầm một con ốc lên, khều thịt ốc ra, thả vào trong miệng cẩn thận nhấm nháp.

Cay đến mức đỏ cả miệng cũng không nỡ đặt xuống.

Tình cờ bên cạnh Khương Y Thanh có một chai bia, vậy là cô mở nắp chai bia ra, vừa ăn ốc vừa uống bia.

Món ốc này thực sự quá hợp để uống bia, ngay cả Khương Y Thanh không giỏi uống bia cũng đã uống hết sạch một chail

"Thêm chai nữa nào!"

Mặt Khương Y Thanh đỏ bừng, con mắt trong veo như nước nhìn Lâm Phong nói.

Ngay từ đầu, Lâm Phong đã có ý định chuốc say Khương Y Thanh, để nhân cách khác xuất hiện, vì vậy cũng không có chút chần chừ gì, đưa tiếp cho Khương Y Thanh thêm một chai nữa.

Lâm Phong đã có tính toán, chắc chắn sẽ giống với lần trước chỉ cần uống hết hai chai này là sẽ say.

Khương Y Thanh không hề hay biết gì về ý định của Lâm Phong.

Nửa tiếng sau, sau khi nốc hết hai, bụng Khương Y Thanh căng phồng, không còn uống nổi nữa.

Song điều quan trọng nhất lúc này là, khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng, nóng như lửa.

Cả người cũng nóng lên theo, nóng đến khó chịu.

Lâm Thiến Thiến là một cô nhóc có nhãn lực, ăn no xong lại thấy sắc mặt của Khương Y Thanh và Lâm Phong không đúng, lập tức đứng dậy, lau sách sẽ tay nhỏ của mình, chân thành nói: "Ba ơi, Thiến Thiến ăn no rồi, Thiến Thiến đi tắm rồi đi ngủ luôn đây!" Tắm rửa đi ngủ?

Lâm Phong ngây người.

Còn chưa kịp hỏi đầu đuôi thế nào, cô nhóc đã chạy biến vào trong phòng tắm.

Khương Y Thanh uống say, mặc dù trên người đều là mùi rượu, nhưng đôi mắt đen lại sáng ngời, lúc này đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhếch môi để lộ ra hàm răng trắng bóng, xinh đẹp, mỹ lệ!

"Em ở đây chờ anh, để anh đi rửa bát đũa nhé, có được không?"

Lâm Phong nhỏ giọng nghiêm túc dặn dò.

Khương Y Thanh ngoan ngoãn, nghe lời gật đầu.

Song tới lúc Lâm Phong đứng dậy, Khương Y Thanh cũng đứng lên theo, hấp tấp chạy theo phía sau Lâm Phong.

"Sao vậy?"

Nhìn Khương Y Thanh như cái đuôi nhỏ lẽo đếo chạy theo đằng sau mìn, Lâm Phong bất đắc dĩ cười hỏi.

Khương Y Thanh ấm ức trừng mắt nhìn anh, sau đó nói: "Theo anh cơ, không, sợ lắm."

Khương Y Thanh uống rượu say bỗng chốc biến thành một đứa trẻ.

Lâm Phong dở khóc dở cười, đành gật đầu, đồng ý: "Được, được, được, đi theo anh nào!"

Lâm Phong nhớ rõ, lần trước lúc Khương Y Thanh đột nhiên biến thành người khác cũng y như thế này.

Không hiểu sao lúc ấy lại biến thành người khác như vậy, có lẽ lần này cũng sẽ như vậy đi, chờ anh rửa bát xong chắc sẽ biến thành người khác.

Lâm Phong bắt đầu rửa bát, Khương Y Thanh ở đằng sau như cái đuôi nhỏ, Lâm Phong đi chỗ nào lập tức theo tới chỗ đấy. Nửa giờ sau, Lâm Phong rửa xong bát đĩa.

Tiếp đó, đi dọn căn bếp.

Đột nhiên, trên bầu trời lóe lên một tia sét.

Bầu trời đêm đen kịt, trong nháy mắt bị tia sét xẹt ngang qua, sáng như ban ngày!

Lâm Phong theo bản năng mà ngẩng đầu lên coil

Lập tức phát hiện, trên bầu trời ngay tới một vì sao cũng không có, trong khi đó mây đen bắt đầu tâng tầng lớp lớp nổi lên, xem ra là sắp mưal

"Anh đi thu quần áo, em chờ anh ở đây nhé!"

Lâm Phong nhớ lúc chiều về, thấy bên ngoài phơi không ít quần áo.

Nếu giờ mà không thu lại, tối nay mà mưa sẽ ướt hết toàn bộ.

Lâm Phong vội vã đi ra ngoài, một lát sau mang theo đống quần áo lớn vào.

Anh tìm một chỗ trong căn gác nhỏ để phơi quần áo lên.

Làm xong tất cả mọi chuyện quay lại đây thì phát hiện Khương Y Thanh đang đứng chờ mình trong bếp thế mà không biết đã ngủ từ lúc nào.

Cô tựa vào bên cửa ngủ, cả người co ro giữa dựa vào tường, cái đầu nhỏ cũng dựa ở trên đó, lúc này nhìn vào, xem ra rất mệt.

Lâm Phong ngẩn người.

Sao mọi chuyện lại không giống với tưởng tượng của anh thế nhỉ?

Theo như logic mà nói, đáng lẽ lúc này Khương Y Thanh đã đổi sang tính cách khác rồi chứ?

Sao lại ngủ mất rồi thế này?

Lâm Phong bó tay, chỉ biết cười trừ lại đau lòng nhìn Khương Y Thanh, đi qua, cúi người, bế cô lên. Đoán chừng là do hôm nay đi chơi với Lâm Dao và Thiến Thiến ở bên ngoài tới mật.

Anh thở dài, bế Khương Y Thanh vào phòng của mình, sau đó nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài.

Lúc đóng cửa lại, trong đầu Lâm Phong đều là những câu hỏi về việc tại sao Khương Y Thanh không có biến hóa.

Bất chợt, trong chớp nhoáng này, có một ý nghĩ xẹt qua đầu!

Đúng rồi!

Hôm đó phát sinh ra một chuyện đặc biệt, là tai nạn xe cội

Điều kiện tiên quyết khiến Khương Y Thanh biến hóa là phát sinh tai nạn xe cội!

Hôm ấy, Khương Y Thanh bị kích thích rất lớn, cảm xúc của những ngày tiếp theo cũng không ổn định.

Đây mới là thứ khiến nhân cách thứ hai xuất hiện.

Lâm Phong ngẫm nghĩ lại một lần nữa, càng xác nhận được ý nghĩ này của mình.

Lập tức thở dài.

Nếu như nói như vậy thì chỉ có thể dựa vào kích thích tương tự mới có thể khiến nhân cách thứ hai của Khương Y Thanh xuất hiện , như vậy đối với Lâm Phong và nói đây là chuyện tuyệt đối anh sẽ không làm.

Được rồi!

Hết thảy tùy duyên đi!

Lâm Phong không còn xoắn xuýt nữa, đi tắm rồi trở vê phòng ngủ.

Bên ngoài căn nhà, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

Hạt mưa rơi xuống mái trúc phát ra tiếng lốp bốp, êm tai, giúp người chìm vào trong giấc ngủ.

Đột nhiên, có một tia sét chói mắt giáng xuống, làm Lâm Phong giật mình tỉnh giấc, mấy giây sau một tiếng sấm nổ vang trên bầu trời!

"Âm ầm!"

Tiếng sấm ầm vang, xé rách màng nhĩ.

Lâm Phong còn chưa kịp phản ứng, bỗng nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân.

Sau đó, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

"Lâm, Lâm Phong! Em sợi"
Bình Luận (0)
Comment