Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262: Ba Ba Lợi Hại Quá !

Chương 262: Ba ba lợi hại quá ! Chương 262: Ba ba lợi hại quá !Chương 262: Ba ba lợi hại quá !

"Tối nay cả nhà mình ăn ốc xào lăn, thịt ba chỉ, salad, và canh rau thịt, được không?”

Thiến Thiến vừa nghe thấy có ăn ngon, vui mừng khôn xiết.

"Được ạ, được ạ, ba ơi, ba nấu cơm nhanh lên, Thiến Thiến đói lắm rồi!"

Cô nhóc chơi xấu làm nũng nói.

Lâm Phong gật đầu, bắt đầu xào ốc.

Đợi dầu trong chảo nóng lên, nhanh tay cho hành gừng tỏi vào, đảo qua đảo lại một hồi, mùi thơm bắt đầu lan tỏa.

Lúc này, cả Thiến Thiến lẫn Khương Y Thanh đều đang chăm chú nhìn theo từng động tác của Lâm Phong, cả hai đều rất tò mò, không biết ốc xào lăn này có ngon hay không, nấu chế biến như thế nào?

Lâm Phong đổ hết ốc vào trong chảo.

"Xèo xèol"

Tiếng dầu vang lên xèo xèo, bắt đầu xào ốc.

Một tay Lâm Phong hất chảo, tay còn lại đảo ốc.

Đợi tới khi sôi lại một lân nữa, Lâm Phong cho gia vị, nước tương, và một chai coca vào, đậy nắp chảo lại, bắt đầu vặn to lửa lên, đun tới chín nhừ là được.

"Ốc xào rất ngon, nhưng phải nấu nửa tiếng mới ăn được."

Lâm Phong nở nụ cười, nhẹ nhàng sờ lên mũi nhỏ của Thiến Thiến.

Lúc này, Khương Y Thanh cũng đang chăm chú quan sát, lúc ngửi được mùi thơm trong nồi tỏa ra, bỗng thấy thèm ăn.

"Em chưa ăn món này bao giờ cải" Khương Y Thanh chớp mắt, háo hức nói.

Trong nồi truyền đến tiếng sôi ùng ục.

Mặt trời xuống núi.

Mùi thơm trong bếp mỗi nhà lượn lờ dâng lên hòa vào không khí của sơn thôn.

"Được rồi!"

Lâm Phong cười nói.

Anh tắt bếp đi, mở nắp chảo ra.

Lúc này, tất cả coca cho vào chảo lúc ban đầu đã bốc hơi hết.

Bên trong, chỉ còn lưu lại màu đỏ tươi của tương ớt, theo đó là một mùi thơm ngửi qua bao giờ.

"Giờ đổ tía tô vào là có thể ăn được rồi đóI"

Nói xong, Lâm Phong thả tía tô đã rửa sạch và cắt nhỏ trên thớt vào chảo.

Mùi thơm nguyên bản của lá tía tô rất đặc biệt, kết hợp với món ốc này, tạo ra cảm giác muốn ăn thử.

"Oa, ba ơi, thơm quá đi mất, trông ngon quái"

Thiến Thiến vỗ tay hoan hô, hai mắt tròn xoe, đáng yêu cực!

Khương Y Thanh và Lâm Phong nhìn nhau, bất đắc dĩ nở nụ cười.

Hôm nay bắt được rất nhiều ốc, Lâm Phong phải dùng bát sứ lớn mới đựng hết được chỗ ốc này vào!

Khương Y Thanh bưng bát ốc ra bàn, trong khi Lâm Phong tiếp tục nấu món khác.

Nửa giờ sau, đã nấu xong hết thức ăn.

Sắc trời lúc này cũng triệt để biến đen. Ban đầu Lâm Phong còn định lấy bia uống, nhưng một ý nghĩ lóe lên trong đầu làm Lâm Phong nhanh chóng bỏ suy nghĩ này đi.

Nếu như anh uống thì chắc chắn Khương Y Thanh cũng sẽ uống theo.

Dù sao một người uống một người nhìn cũng không tốt.

Nhưng khi nhớ tới dáng vẻ lúc trước của Khương Y Thanh, dựa theo suy đoán của mình, anh đoán chắc sẽ có một nhân cách khác xuất hiện.

Lâm Phong có hơi xoắn xuýt.

Nếu nhân cách khác kia xuất hiện, vậy không phải là có thể hỏi rõ ràng xem quan hệ giữa Thiến Thiến và Khương Y Thanh là gì hay sao?

Trong đầu Lâm Phong có đủ loại suy nghĩ đang giao chiến với nhau, Lâm Phong còn chưa kịp đưa ra quyết định, Khương Y Thanh đã vui vẻ cầm bia chạy về phía Lâm Phong.

"Em thấy trên mạng nói, ăn ốc nhất định phải uống bia mới ngon, tới đây, uống bia không?”

Khương Y Thanh cười đến vô cùng xán lạn.

Lâm Phong ngớ người.

Hiển nhiên là anh không nghĩ tới trường hợp Khương Y Thanh lại chủ động mời anh uống rượu!

Anh hạ quyết tâm, khẽ cắn răng một cái, Lâm Phong dứt khoát muốn thử một lần!

"Được."

Lâm Phong trầm giọng nói.

Anh xới cho Thiến Thiến một bát cơm trắng xong, đứng dậy đi tìm hai chiếc cốc rỗng, mang lên tất cả những chai bia đã vào trong phòng ăn.

"Nào, uống bia thôi! Thiến Thiến là trẻ nhỏ nên uống nước ngọt nhé!" Lâm Phong cười nói.

Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu, nhận lấy bát cơm và cốc nước ngọt trong tay Lâm Phong, ngồi yên trên ghế chuẩn bị ăn cơm.

Lâm Phong dẫn Khương Y Thanh tới, ngồi vào bàn.

"Ba ơi, ốc xào lăn này ăn như thế nào ạ?"

Lâm Thiến Thiến tò mò, chớp chớp mắt nhìn Lâm Phong hỏi.

"Con xem ba nè."

Lâm Phong chậm rãi cầm ốc lên, ghé vào cạnh miệng, mút nhẹ một cái.

"Sụt!"

Trong không trung, phát ra tiếng động to đùng.

Thịt ốc cứ thế rơi vào trong miệng Lâm Phong!

Lâm thiến thiến vẫn luôn chăm chú nhìn Lâm Phong thấy Lâm Phong nhẹ nhàng hút thịt ốc ra như vậy cô nhóc ngạc nhiên đến độ mở to mắt, vỗ hai bàn tay trắng trắng nhỏ mềm vào nhau.

"Oa, ba lợi hại quá đi!"

Cô nhóc sùng bái mà nhìn Lâm Phong.

Khương Y Thanh thấy thế xong cũng có chút kích động, lập tức vươn cánh tay trắng nõn của mình ra cầm ốc lên.

Cứ như vậy Khương Y Thanh cầm trong tay một con ốc màu đỏ tươi.

"Sau đó thì sao?"

Khương Y Thanh hiếu kỳ hỏi.

Lâm Phong trả lời: 'Cho vào trong miệng, ghé vào cái lỗ, mút nhẹ một cái..."

Lâm Phong nói xong, Khương Y Thanh lập tức làm theo. Khương Y Thanh còn chưa hiểu cái gì, Lâm Phong đã ho khan một tiếng.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Cái gì mà ghé vào cái lỗ, cái gì mà mút nhẹ một cái chứ?

Mấy từ này sao dễ gây hiểu nhầm vậy ta!

Khu khụ!

Lâm Phong nhìn dáng vẻ đáng yêu vụng về của Khương Y Thanh đang cố gắng cho vào trong miệng, mút mãi không ra kia, chỉ cảm thấy trong lòng như có lửa đốt!

Chậc!

Cô gái này, thật đúng là biết cách dụ hoặc người!

"Em mút không ra...

Khương Y Thanh chu miệng ghé sát vào nơi gọi là cái lỗ kia, cố gắng một lúc lâu nhưng cũng không thể mút ra được, hoài nghi sâu sắc những gì mình trông thấy trước đó không biết có phải là giả hay không?

Sao Lâm Phong có thể làm được dễ dàng như vậy?

Lâm Phong cố gắng nhịn cười, nói: "Kỹ năng này không dễ học đâu, em và Thiến Thiến dùng tăm đi. Anh lấy tới rồi đây."

Đương nhiên, Lâm Phong không hi vọng rằng cả hai có thể thành công ăn được ốc ngay trong lần đầu tiên.

Khương Y Thanh bó tay, trong khi Lâm Thiến Thiến tức giận thở phì phì, bỏ con ốc trong tay xuống, quay sang xin Lâm Phong một cái tăm.

"Ba ơi, đưa tăm cho thiến thiến đi, ốc xào xấu quá không cho Thiến Thiến ăn gì cả, Thiến Thiến muốn ăn!"

Cô nhóc phụng phịu. Lâm Phong cười xòa, gật gù đó đưa tăm cho cô nhóc.
Bình Luận (0)
Comment