Chương 290: Làm vệ sinh
Chương 290: Làm vệ sinhChương 290: Làm vệ sinh
Vào đêm, trời tối người yên.
Sau khi Lâm Phong mang theo Thiến Thiến vê đến nhà, đầu tiên là tức tốc làm việc nhà.
Bà Hoàng lớn tuổi, làm việc nhà đã có chút lực bất tòng tâm, rất nhiều xó xỉnh không thể nào sạch sẽ.
Lâm Phong vì không để cho bà Hoàng phải khổ, trước tiên đợi bà Hoàng rời khỏi nhà, sau đó mới bắt đầu tổng vệ sinh.
Thiến Thiến cũng nhiệt tình hỗ trợ, dùng đôi tay nhỏ bé hỗ trợ quét rác, lau bàn, thân thể nho nhỏ chăm chỉ chạy tới chạy lui quanh nhà, đỏ bừng cả khuôn mặt, ánh mắt lại càng thêm lấp lánh!
"Ba ba ơi đã vệ sinh sạch sẽ rồi ạI"
Cô nhóc vui vẻ hướng về phía Lâm Phong, quơ khăn lau trong tay nói.
"Thiến Thiến giỏi quá!"
Lâm Phong cười giơ ngón tay cái cô con gái chăm chỉ.
Cô nhóc lúc này mới vui vẻ chạy về phía Lâm Phong, cầm trong tay khăn lau bỏ vào bên trong cái xô đỏ, hai tay nâng quai hàm nhỏ bé, ngồi ở một bên trên băng ghế nhỏ, vẻ mặt trông có chút phiền muộn.
"Làm sao rồi? Sao bỗng nhiên con lại không vui?"
Lâm Phong cũng đã hoàn thành tổng vệ sinh, dọn dẹp xong tất cả công cụ, sau đó mới đi tới bên người Thiến Thiến, ngồi xuống bên con gái, cười hỏi.
"Con nhớ mụ mụ."
Cô nhóc hít mũi, có chút buồn bã nói.
"Trước đều là mụ mụ cùng con ngủ, hiện tại chỉ có Thiến Thiến một mình ngủ, Thiến Thiến không quen."
Cảm giác thân mật này là một loại chuyện vô cùng kỳ quái.
Trước khi gặp Khương Y Thanh, Thiến Thiến từ trước tới giờ đều ngủ một mình, sau đó trong suốt mấy ngày Khương Y Thanh ngủ cùng Thiến Thiến mấy lần, Thiến Thiến đã quen thuộc loại tiếp xúc thân mật này.
Cái loại cảm giác an toàn không có gì sánh kịp này làm cho Thiến Thiến vô cùng nhung nhớ.
Lâm Phong im lặng.
Anh vươn tay muốn xoa đầu của con gái, nhưng bỗng dừng lại ở giữa không trung.
Bởi vì lúc này lúc này anh không biết phải an ủi con gái nhỏ như thế nào.
Lúc nãy tài xế tới đón Khương Y Thanh, anh đã chăm chú quan sát, phát hiện đối phương cũng luôn len lén quan sát chính mình, hơn nữa cảm xúc trên mặt có chút vi diệu.
Anh suy đoán, chắc là chuyện giữa mình và Khương Y Thanh đã bị phát hiện.
Hơn nữa đối phương hiển nhiên không mang thái độ thân thiện.
Thiến Thiến kêu mụ mụ, kêu có hơi sớm rồi.
Không phải là mình không muốn kết hôn với Khương Y Thanh, mà là giờ này phút này, nếu như Thiến Thiến kêu Khương Y Thanh là mụ mụ để người nghe thấy, chỉ mang đến cho Khương Y Thanh phiền toái lớn hơn nữa.
Nhất là Khương Thiên Lâu.
Lâm Phong nghĩ tới đây dùng sức hít thật sâu, sau đó dùng bàn tay to vươn về phía đầu của cô bé, xoa xoa mấy cái.
"Thiến Thiến ngoan dù như thế nào, ba đều sẽ cưới dì Tiểu Thanh về làm mụ mụ của conl" Sau khi Lâm Phong nói xong, anh lại suy nghĩ một chút, chăm chú mở miệng: "Chỉ là trước đó ba ba có một yêu cầu, Thiến Thiến có thể đồng ý không?"
Cô nhóc đang nghiêm túc lắng nghe, vừa nghe Lâm Phong nói như vậy, đầu nhỏ lập tức gật gật như gà mổ thóc!
"Ba ba nói đi, Thiến Thiến nhất định nghe lời!"
Thấy con ngươi sáng trong suốt của con gái bé nhỏ, Lâm Phong do dự khoảnh khắc, chậm rãi nói: "Ở trong nhà con kêu dì Tiểu Thanh là mụ mụ thì không sao, nhưng sau khi trở vê con không thể kêu dì Tiểu Thanh là mụ mụ, biết không?"
Biểu tình trên mặt của cô nhóc từ sửng sốt nhất thời lộ ra một biểu tình ủy khuất.
"Tại sao vậy? Rõ ràng dì Tiểu Thanh đã chấp nhận rồi!"
Thiến Thiến không nghĩ ra, chuyện này rõ ràng mình đã cùng thương lượng xong với dì Tiểu Thanh nha, sao giờ lại không thể kêu chứ?
"Nói chung điêu ba ba yêu cầu con làm đương nhiên là vì tốt cho con và dì, nếu giờ con gọi dì là mẹ, sẽ khiến ba ba dì không vui, ba ba dì không vui, sẽ không để cho dì tới gặp chúng ta, Thiến Thiến biết không?"
Lâm Phong tận lực dùng một loại phương thức để Thiến Thiến nghe hiểu giảng giải về chuyện này.
Quả nhiên cô nhóc thông minh này sau khi nghe Lâm Phong nói như vậy, cái đầu nhỏ lập tức hiểu ra vấn để.
"Vậy được ạ."
Cô nhóc có chút ủy khuất nói, thế nhưng cô nhóc nghĩ đều vì tốt cho dì, vì ba ba có thể thuận lợi cưới được dì, cô nhóc cũng sẽ cắn cắn răng nhẫn nhịn!
Thấy con gái đã đồng ý, Lâm Phong vui vẻ xoa xoa đầu của con gái.
"Ai nha, ba ba, ba ba xoa tóc con rối tung rồi!" Cô nhóc bu môi cười hì hì nói.
Hai cha con đang vui vẻ đùa giỡn, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Cô nhóc đang cười rất vui, nghe tiếng chuông cửa vang lên, cô nhóc liền nói với Lâm Phong: "Ba ba ba ba, bà Hoàng đã trở về, mau đi mở cửa cho bà đi!"
Lâm Phong cũng không suy nghĩ nhiều vậy.
Anh vươn tay cạo nhẹ trên sống mũi của con gái nhỏ một cái.
"Bà Hoàng lại quên mang chìa khóa, sau này con phải nhắc nhở bà, biết không?”
Lâm Phong vừa nói vừa đứng dậy đi mở cửa.
Mà sau khi mở cửa lại phát hiện người đứng ngoài cửa không phải bà Hoàng, mà là Khương Y Thanh với đôi mắt hơi sưng đỏ.
Lâm Phong đầu tiên là sửng sốt, sau đó vội nhíu mày, đau lòng nói: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Em mau vào đi!"
Cô vốn đã bình phục lại cảm xúc, ngay khi nhìn thấy Lâm Phong cùng Thiến Thiến thì cảm xúc lại dâng lên.
Khoé mắt của Khương Y Thanh trong nháy mắt đỏ hoe.
Cô không nói một lời, đi vào trong nhà, sau đó liền đi đến bên ghế sa lon ngồi xuống, ôm lấy Thiến Thiến.
Toàn bộ động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động diễn ra quá nhanh, thậm chí cũng không cho hai người thời gian phản ứng.
Cô nhóc sau khi bị Khương Y Thanh ôm vào trong lòng, mới nhận thấy Khương Y Thanh có cái gì đó không đúng.
"Dì, dì làm sao vậy?”
Vừa mới đồng ý với ba ba, không thể kêu Khương Y Thanh là mụ mụ, lúc này cô nhóc vẫn nhớ rõI Chỉ là Khương Y Thanh sau khi nghe xong, đầu đặt ở trên vai của Thiến Thiến, thanh âm buồn buồn hỏi: "Ngươi tại sao không gọi mẹ ta rồi?"
"Bởi vì ba ba nói nếu như sau khi trở về Thiến Thiến còn gọi dì là mẹ, ba ba của dì sẽ không vui, nói như vậy, ba ba của dì cũng sẽ không để cho dì đến nhà của mình nữa!"
Lời nói của cô bé thiên chân vô tà, càng khiến cho Khương Y Thanh thấy đau lòng.
Cô không hiểu.
Mình từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời của ba ba, dù Khương Thiên Lâu nói gì thì cô cũng sẽ nghe theo, mặc dù đó là chuyện mà mình không muốn làm.
Nhưng giờ mình rốt cục lấy hết dũng khí, muốn cố gắng theo đuổi hạnh phúc, vì sao ông ấy hết lần này tới lân khác không cho chứ?
Bốn chữ "đoạn tuyệt quan hệ" đối với ông ấy dễ dàng nói ra như vậy sao?
Khương Thiên Lâu ông ta rốt cuộc từng có một khắc nào coi mình là con gái ruột thịt hay không?
Đợi lúc đủ loại ý nghĩ tràn ngập ở trong đầu, làm cho viên mắt của Khương Y Thanh trong nháy mắt đỏ lên.
Cô cắn môi, dùng sức vươn tay, ôm Thiến Thiến càng chặt hơn.
Thiến Thiến đờ ra không dám di chuyển, một đôi ánh mắt trong veo như nước nhìn vê phía Lâm Phong đứng ở cách đó không xa.
"Ba ba, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha?"