Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 326 - Chương 326: Nhận Giải Thưởng

Chương 326: Nhận giải thưởng Chương 326: Nhận giải thưởngChương 326: Nhận giải thưởng

"Vậy thì không sao, chuyện này giao cho mẹ, mẹ nhất định sẽ giúp con giải quyết!"

Tần Quế Phân nói xong, mạnh mẽ đứng dậy, chạy về phía bên kia đường.

Từ Mạn Lệ hiện giờ cảm thấy vô cùng khó chịu, nhìn bóng lưng Tần Quế Phân chạy xa, tuy rằng muốn biết bà muốn làm cái gì, nhưng cô không còn sức đuổi theo nữa.

Cứ như vậy đi.

Mấy ngày nay, trái tim cô đã có quá nhiều vết thương rồi,

Ngay cả thở thôi cũng đau nhu cắt.

Những thứ vốn dĩ thuộc về mình, mình vốn sẽ trở thành người hạnh phúc nhất!

Ha ha.

Mình của bây giờ không còn là mình nữa!

Từ Mạn Lệ cuộn mình, bật khóc nức nở ở một nơi không có ai xung quanh.

Lâm Phong dẫn Thiến Thiến và Khương Y Thanh đi bộ trên đường.

Ba người vừa đi vừa cười nói vui vẻ, đi đường cũng chậm.

Thiến Thiến đi ở chính giữa, một tay nắm tay của Khương Y Thanh, tay kia nắm tay Lâm Phong.

Cô nhóc nói líu lo như chim hót, tung tăng vui vẻ như chú chim sẻ nhỏ.

"Ba ơi, hôm nay Thiến Thiến học bài hát chữ cái ở trường, bài hát rất hay, ba có muốn nghe con hát không?"

Cô nhóc ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy mong đợi hỏi anh.

Lâm Phong biết cô nhóc nhà mình muốn thể hiện đây mài Anh cười cười gật đầu, đưa tay xoa đầu cô nhóc.

"Được, con hát đi, ba nghe nè!"

Được ba mình cổ vũ, cô nhóc vui vẻ bắt đầu ca hát.

"ABCDEFG. ."

Bài hát bảng chữ cái tiếng Anh.

Giai điệu âm nhạc đơn giản và dễ chịu, giọng hát của cô nhóc trong trẻo, mềm mại và đáng yêu.

Lâm Phong nghe bài hát, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía Khương Y Thanh đang ở bên cạnh.

Nhưng Khương Y Thanh không nhìn anh.

Ánh mắt của cô đang nhìn cô nhóc.

Niềm vui đều hiện lên trong khóe mắt Khương Y Thanh.

Cô nhìn cô nhóc chăm chú, lòng chợt dâng lên cảm giác kỳ diệu rất khó tả.

Nếu nói giữa người với người hợp nhau hay không là tùy duyên, vậy thì đối với Khương Y Thanh, việc quen biết với Thiến Thiến bao gôm cả việc ở chung sau này, là cả một quá trình.

Điều đó khiến Khương Y Thanh cảm thấy thật kỳ diệu!

Cô thậm chí còn cảm thấy khi ở bên cô nhóc này, dường như cô đã thực sự chuyển sang vai trò làm mẹt

Bây giờ nghe cô nhóc hát, khóe miệng của Khương Y Thanh không khỏi lộ ra ý cười.

Lâm Phong cảm thấy vô cùng ấm áp!

Đây là cuộc sống mà anh luôn hằng mong ước!

Nhưng ba người không biết rằng, ngay phía sau họ cách đó không xa, Tần Quế Phân đang gắt gao nhìn cảnh tượng trước mặt, tức giận nghiến răng nghiến lợi!

Gã đàn ông này!

Lúc trước luôn biểu hiện là thích con gái mình, chưa được bao lâu mà đã thay lòng đổi dạ rồi?

Hai

Quả nhiên là vừa phất lên có tiền thì đã thay lòng đổi dại!

Cô gái có khuôn mặt quyến rũ kia chắc chắn là thấy Lâm Phong giàu có mới tiếp cận

Tuy Lâm Phong có con riêng nhưng theo lý cậu ta tuyệt đối không xứng với con gái của mình.

Thế nhưng hiện giờ Lâm Phong đã trở nên giàu có thì mọi chuyện lại khác!

Quan trọng nhất là con của Lâm Phong là con gái!

Đến khi con gái mình gả vào rồi, mình sẽ giám sát Lệ Lệ sinh một đứa con trai.

Đàn ông đều như vậy, có cái mới thì không thích cái cũ, dù là người hay đồ vật.

Đến khi ấy đuổi đứa con gái kia đi, tài sản cuối cùng chẳng phải vẫn thuộc về Lệ Lệ và con của con bé đấy sao?

Và hiển nhiên cũng là của mình!

Tần Quế Phân càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có thể thực hiện được!

Nhưng hiện tại nếu muốn giải quyết chuyện này thật tốt, hướng ngại vật lớn nhất trước mắt chính là cô gái quyến rũ kial

Tần Quế Phân hoàn toàn không phát hiện ra, ánh mắt của bà ta không biết từ lúc nào đã đỏ lên, trông rất đáng sợi

"Đinh, đing, đỉng..."

Ngay lúc ba người sắp vê nhà, điện thoại di động trong túi Lâm Phong bỗng vang lên.

Lâm Phong lấy điện thoại ra nhìn, nhận ra là số lạ.

Anh định cúp máy nhưng suy nghĩ nếu lỡ như có chuyện gì thì sao, nên tốt hơn hết là nhận cuộc gọi.

Anh lập tức nhấn nút trả lời.

"Alo? Xin lỗi anh là Lâm Phong đúng không ạ?"

Đâu bên kia điện thoại là một giọng nữ trang nghiêm và thanh lịch.

"Đúng, là tôi đây, cô là... ?"

"Xin chào anh Lâm, chúng tôi thuộc trụ sở chính của Ngưng Huy Đường, Thượng Hải. Chuyện là thế này. Kết quả cuộc thi tuyển chọn mật ong của Ngưng Huy Đường đã có, anh đã giành được giải nhất, mật ong của anh hiện đang được được trụ sở của chúng tôi cất giữ, chúng tôi hy vọng anh có thế đến nhận giải thưởng, xin hỏi bây giờ có tiện cho anh không?”

Ngưng Huy Đường.

Khi Lâm Phong nghe thấy ba chữ này thì mới phản ứng lại.

Đúng rồi.

Trước khi mình vê quê, đã đến Ngưng Huy Đường tham gia cuộc thi mật ong.

Thật ra giải thưởng đã nằm trong dự liệu của mình rồi, nhưng không ngờ cuộc gọi lại đến muộn thế này.

"Cho tôi hỏi là khi nào thì đến đó?"

Lâm Phong nhìn thời gian hỏi.

"Nếu tiện cho anh thì bây giờ anh đến ngay được không? Chúng tôi đang chờ anh ở Ngưng Huy Đường, ở ngay chỗ anh đã đến lần trước."

Giọng nói của cô gái trong điện thoại bỗng nhiên trở nên phấn khởi. Bây giờ?

Lâm Phong sửng sốt.

Anh liếc nhìn thời gian.

Bây giờ thời gian đi học của Thiến Thiến đã thay đổi.

Mùa hè tan học lúc bốn giờ rưỡi, mùa đông kết thúc lúc bốn giờ.

Bây giờ là bốn giờ mười, tối nay anh định sẽ làm món mì thịt xé sợi đơn giản.

Bây giờ đi qua đó mất khoảng một tiếng, chắc là kịp.

"Được, bây giờ tôi qua đó."

Lâm Phong nói xong liền cúp điện thoại.

Sau đó anh nghiêng đầu nhìn thấy Khương Y Thanh và Thiến Thiến đang ngẩng đầu nhìn mình.

"Bây giờ anh có việc phải ra ngoài, khoảng một tiếng nữa anh sẽ về, em và con về trước đi, anh sẽ về ngay."

Lâm Phong vừa nói vừa ngồi xổm xuống, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt của Thiến Thiến.

"Thiến Thiến ở một mình với mẹ nhất định phải nghe lời, có biết không nè? Buổi tối ba ba về nấu mì cho con ăn nhé!"

Nghe Lâm Phong nói thế, Lâm Thiên Thiên vui vẻ mỉm cười.

Nếu như là trước đây, Lâm Thiến Thiến có lẽ sẽ cảm thấy buồn bã khổ sở.

Nói sao thì tan học về nhà, thời gian ở chung với ba ba là khoảng thời gian vui vẻ hiếm hoi mà bé có được.

Nhưng bây giờ thì đã khác xưal

Bây giờ mình đã có mẹ rồi!

Ba ba bận việc, mình có thể ở cùng với mẹt Sẽ không bao giờ bị những bạn nhỏ khác cười nhạo nữa!

Lâm Thiến Thiến lập tức ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt đen to tròn, cười len cong cong thành hình trăng lưỡi liềm!

"Dại ba ba yên tâm, Thiến Thiến sẽ ngoan ngoãn nghe lời ạ!"

Cô nhóc nói xong đã chủ động nắm tay Khương Y Thanh, sau đó đặt lên môi hôn thật mạnh.

Hành động này khiến cả hai người đều bật cười!

"Vậy thì được!"

Lâm Phong đứng dậy, nhìn Khương Y Thanh thật sâu.

"Anh sẽ lập tức về ngay, em ở nhà chờ anh."

Rõ ràng chỉ là lời dặn dò đơn giản, nhưng cảnh tượng này lại khiến Khương Y Thanh đỏ mặt!

Cô gật đầu, sau đó dịu dàng nói: "Anh chú ý an toàn."

Hai người tạm biệt nhau, Lâm Phong nhanh chóng bắt một chiếc taxi, chạy tới Ngưng Huy Đường.

Mười lăm phút sau.

Lâm Phong cuối cùng đã đến cổng của Ngưng Huy Đường.
Bình Luận (0)
Comment