Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 336 - Chương 336: Chuyện Này Tuyệt Đối Là Ngoài Ý Muốn

Chương 336: Chuyện này tuyệt đối là ngoài ý muốn Chương 336: Chuyện này tuyệt đối là ngoài ý muốnChương 336: Chuyện này tuyệt đối là ngoài ý muốn

Từ Mạn Lệ đang uống rượu say khướt, nghe thấy tiếng gõ cửa, cô cau mày không kiên nhẫn hỏi: "Ai đang gõ cửa?"

Lâm Phong thoáng nghe được giọng nói thì hầu như đã nhận ra giọng của Từ Mạn Lệt

Trái tim đang cuồng loạn của anh phút chốc buông lõng!

"Là tôi

Lâm Phong vội vàng đáp.

Từ Mạn Lệ vốn đang uống rượu sửng sốt, suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm!

"Lâm, Lâm Phong?”

Từ Mạn Lệ ngơ ngác hỏi.

Do uống nhiều rượu nên cô cảm thấy đầu mình choáng váng, còn tưởng rằng mình nghe nhâm!

Từ Mạn Lệ vừa nói, vừa đứng lên đi ra ngoài cửa.

Tuy căn hộ đã cũ không có chuông, nhưng vẫn còn mắt mèo.

Nhưng Lâm Phong đứng ngoài cửa chờ một lúc lâu mà không có ai ra mở cửa, anh không khỏi sốt ruột!

Thời gian bây giờ chính là mạng sống!

Anh thực sự không thể chờ đợi được nữal

Lâm Phong gõ cửa lần nữa.

Tiếng gõ cửa vang lên khiến Từ Mạn Lệ giật mình.

Cơn say cũng đã tiêu tan đi nhiều. Cô đứng lên, nhìn ra ngoài qua lỗ mắt mèo, quả nhiên nhìn thấy Lâm Phong đang đứng ngoài cửa!

Đúng thật là Lâm Phong!

Ý nghĩ này trong nháy mắt nổ tung trong đầu cô, quét qua toàn bộ nhận thức của Từ Mạn Lệt

Cô vừa mừng vừa sợ, muốn lập tức mở cửa ra, nhưng chợt nhớ ra mình lúc này đúng là dáng vẻ của người đang say rượu, nếu bị Lâm Phong nhìn thấy dáng vẻ này, hình tượng của cô trong lòng anh sẽ bị hủy mất!

"Anh chờ em một chút!"

Từ Mạn Lệ vội vàng hô lên.

Sau đó cô vội vã chạy vào phòng vệ sinh.

Cô nhìn vào gương, tỉ mỉ chải lại mái tóc của mình, sau đó nhanh chóng lấy nước rửa mặt sạch sẽ, rồi soi gương tô son.

Cả người trông tươi tắn hơn nhiều.

Từ Mạn Lệ mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Cô hít một hơi thật sâu, đi ra ngoài cửa.

Khoảnh khắc tay cô chạm vào tay cầm lạnh lẽo của cánh cửa, Từ Mạn Lệ cảm thấy tim mình đập thình thịchI

Nếu như nói trước kia cô còn có thể dựa vào tỉnh táo và lý trí đè nén dục vọng của mình, thì bây giờ Từ Mạn Lệ sau khi uống say, cô hiểu rõ rằng cô thật sự yêu Lâm Phong!

Từ Mạn Lệ hạ quyết định xong thì đưa tay mở cửa!

Ngoài cửa là bóng đêm tối đen.

Lâm Phong đứng trong gió lạnh, cứ như thế đứng ngoài cửa. Từ Mạn Lệ nhất thời cảm thấy trái tim mình đập nhanh như sắp rơi ra khỏi lồng ngực!

"Lâm, Lâm Phong, sao anh lại tới đây?”

Từ Mạn Lệ cắn môi hỏi.

Khuôn mặt hơi đỏ hồng, nhưng ánh mắt lại sáng ngời, gắt gao nhìn Lâm Phong.

Trong đầu cô lúc này đều là Lâm Phong.

Cô đang suy nghĩ, vì sao Lâm Phong lại xuất hiện ở đây muộn như vậy, chẳng lẽ là đến vì mình ư?

Hay là anh chợt nhận ra người mà anh luôn thích là mình?

Đủ loại suy nghĩ xuất hiện trong đầu Từ Mạn Lệ, cô nhìn Lâm Phong chăm chú, suýt chút nữa đã nhào tới Lâm Phong!

Tuy nhiên, giờ phút này Lâm Phong toàn tâm toàn ý đều nghĩ đến an nguy của Khương Y Thanh.

Trong camera giám sát, rõ ràng là Tân Quế Phân đã đưa Khương Y Thanh đi.

Anh đến bây giờ cẫn không hiểu, Tân Quế Phân hoàn toàn không biết Khương Y Thanh, tại sao lại bắt cô ấy đi?

Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một khả năng.

Bà ta là vì mình.

“Từ Mạn LỆ."

Lâm Phong bỗng lên tiếng.

Giọng nói lạnh lùng.

Hơn nữa anh trực tiếp gọi tên của Từ Mạn Lệ.

Từ Mạn Lệ sửng sốt.

Cô cảm thấy máu toàn thân như đông cứng lại, cảm giác lạnh lẽo bốc lên từ lòng bàn chân khiến cô rùng mình không ngớt.

"Sao, sao vậy?”

Lý trí của Từ Mạn Lệ nhanh chóng trở lại.

Cơn say rượu tiêu tan, cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Lâm Phong, cuối cùng Từ Mạn Lệ nhận ra vẻ mặt của Lâm Phong rất nghiêm túc, rõ ràng không giống với Lâm Phong mà cô từng thấy trước đây.

Từ Mạn Lệ cảm thấy cổ họng nghẹn lại.

Tuy không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cô có dự cảm không lành.

"Mẹ cô đâu rồi?"

Lâm Phong hỏi xong thì nghiêng đầu nhìn vào trong nhà mấy lần.

Tuy nhiên anh phát hiện trong nhà trống rỗng, không nhìn thấy người nào cả.

Chẳng lẽ Tân Quế Phân không có ở nhà?

Từ Mạn Lệ nghe Lâm Phong hỏi mẹ của mình thì lập tức khó hiểu, nhíu mày nhìn Lâm Phong.

“Anh tìm mẹ em làm gì?

Từ Mạn Lệ hỏi.

"Tôi có việc."

Lâm Phong tạm thời không xác định được liệu Từ Mạn Lệ có biết chuyện này hay không.

Nếu muốn biết sự thật chính xác nhất, cách đáng tin cậy nhất là hãy tận mắt nhìn thấy!

Lâm Phong nói xong, thừa dịp Từ Mạn Lệ chưa kịp phản ứng, anh lạnh lùng, nhíu chặt mày, sải bước vào trong.

Từ Mạn Lệ hoảng sợ. Đợi đến khi cô hồi phục lại tinh thần thì Lâm Phong đã đi vào trong nhài

"Lâm Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh muốn làm gì?!"

Từ Mạn Lệ dù có nghĩ thế nào cũng không hiểu được chuyện gì đã xảy ral

Cô vội vàng xoay người đi vào trong nhà, cố gắng đuổi theo kịp Lâm Phong.

Tuy nhiên, bước chân của Lâm Phong quá nhanh, gần như sau khi bước vào phòng là anh bắt đầu tìm kiếm xung quanh, tìm kiếm khắp nơi, cố gắng tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào của Khương Y Thanh!

Tuy nhiên đều vô vọng!

Không có, hoàn toàn không có bóng dáng của cô ấy!

Đầu Lâm Phong vang lên ong ong.

Căn hộ trong chung cư cũ không lớn.

Tổng diện tích hơn tám mươi mét vuông.

Hơn nữa trong nhà cũng chỉ có một mình Từ Mạn Lệ, , trên bàn bày đồ ăn cơm cũng chỉ có một người.

Đừng nói là Tân Quế Phân, ngay cả cha của Từ Mạn Lệ cũng không thấy bóng dáng đâu!

Từ Mạn Lệ hiện tại hơi suy sụp.

Cô mở to mắt nhìn Lâm Phong, run giọng hỏi: "Lâm Phong, anh đang làm gì vậy? Có chuyện gì xảy ra vậy?!"

Khi Từ Mạn Lệ hỏi Lâm Phong, anh nhìn chăm chú vào mắt cô ta.

Căn cứ theo quan sát của Lâm Phong, nhìn dáng vẻ của Từ Mạn Lệ có vẻ như cô ta không biết chuyện.

Lâm Phong lạnh lùng nhìn Từ Mạn Lệ, gằn từng chữ một: "Mẹ của cô bắt cóc Tiểu Thanh, cô có biết không?" Từ Mạn Lệ nghe Lâm Phong nói thế giống như tiếng sét giữa trời quang!

Từ Mạn Lệ kinh ngạc trợn to mắt, nhìn Lâm Phong chăm chú, cô không thể tin vào tai mình!

"Lâm Phong, anh đang nói cái gì vậy? Anh điên rồi à? Mẹ em, sao mẹ em có thể bắt cóc Khương Y Thanh?"

Tiểu Thanh là bạn gái của Lâm Phong.

Tất nhiên là cô biết.

Lúc này cô không quan tâm đến đau đớn trong lòng nữa, so với chuyện kinh hoàng này, cô càng khó tiếp nhận hơn!

Lâm Phong nhất định là nhầm rồi!

"Tối nay mẹ em phải tăng ca trong đơn vị, hiện mẹ em vẫn chưa về, ba em còn đi đưa cơm, sao mẹ em có thể bắt cóc Khương Y Thanh cơ chứ? Chắc là anh nhầm rồi!"

Từ Mạn Lệ vội vàng nói.

Tối nay mẹ gọi điện cho cô bảo là phải tăng ca.

Ở nhà luôn là như thế mà.

Nếu mẹ phải tăng ca, ba cô sẽ đi đưa bữa tối.

Sao mẹ có thể bắt cóc Khương Y Thanh?

Chuyện này tuyệt đối là ngoài ý muốn!
Bình Luận (0)
Comment