Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 359 - Chương 359: Anh Yêu Em

Chương 359: Anh yêu em Chương 359: Anh yêu emChương 359: Anh yêu em

Lâm Phong trong chớp nhoáng này cực kỳ xúc động.

Anh hít một hơi thật sâu, sau đó vươn tay, ở trong đêm tối nắm lấy tay của Khương Y Thanh.

Toàn thân Khương Y Thanh run lên, gân như theo bản năng quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Phong.

Cô cho rằng xảy ra chuyện gì.

Nhưng trong nháy mắt cô xoay đầu lại phát hiện Lâm Phong đang cười rất chân thành với mình.

"Không có gì.'

Lâm Phong mở miệng, là dùng môi hình nói.

"Anh yêu em.”

Anh bỗng nhiên tiếp tục nói.

Trong ánh mắt đầy ý cười, cứ như đong đầy ánh sao.

Trong chớp nhoáng này, trái tim của Khương Y Thanh cứ như bị vật gì đánh vào thật mạnh!

Trái tim bắt đầu tăng tốc độ đập, cô vội cúi đầu, đưa mắt nhìn sang chỗ khác, nhìn chòng chọc mũi chân của mình, trong chốc lát vẫn còn hồi hộp!

Anh yêu em?

Vừa rồi, Lâm Phong đang nói anh yêu em với mình sao?

Trái tim của Khương Y Thanh bắt đầu ấm lên, nắm tay cô để xuôi ở bên người vừa nắm chặt vừa buông lỏng, buông lỏng ra lại nắm chặt.

Tuy Khương Y Thanh biết Lâm Phong thích mình, nhưng thông báo trực tiếp như thế này, cũng rất ít.

Anh nội liễm.

Mình cũng không quen biểu đạt.

Khi hai người ở bên nhau, họ thường đỏ mặt đến mang tai vì những cử động nhỏ mờ ám của đối phương.

"Đi, đi thôi"

Trong bóng tối, lời thổ lộ của Lâm Phong thật sự là quá nóng rồi.

Khương Y Thanh cảm thấy, nếu mình lại bị nhìn tiếp như thế, tối hôm nay cả đêm chắc cô cũng không ngủ được!

Lúc này Lâm Thiến Thiến cũng nghiêm túc gật đầu, sau đó hướng về phía Lâm Phong nói: "Ba ba, đi ngủ thôi !! Sáng sớm ngày mai thức dậy, Thiến Thiến đã hẹn với Kenma cùng Atilla rồi, phải đi cưỡi ngựa nữa!"

Lâm Phong cười, lưu luyến thu hồi ánh mắt từ Khương Y Thanh lại.

"Được."

Lâm Phong cười nói, sau đó nắm Lâm Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh tay, hướng phía nhà bạt đi tới.

Trong nhà bạt, Lâm Phong nhìn lướt qua đại thể, có hai cái giường.

Nếu thực sự sống trong loại nhà này, làm thành căn phòng nhỏ cũng khó.

Nói đúng ra, chỉ là một cái giường rất lớn, ở giữa có một lớp ván gỗ đơn giản.

Cũng không tính là hai cái giường.

Lâm Phong nhìn thoáng qua giường chiếu, sau đó lấy ra chiếc chăn và ga trải giường mới toanh mang từ nhà ra, hướng về phía hai người cười nói: "Hai người đi rửa mặt trước, ba trải giường cái đã."

Cũng không phải là chê cái giường này bẩn. Mà là Khương Y Thanh hơi thích sạch sẽ, mỗi lần rời khỏi nhà luôn cần màng theo chăn gối của chính mình mới có thể ngủ được.

Nếu không, cô có thể sẽ mặc quần áo nằm ở trên giường trằn trọc cả đêm không ngủ được.

Khương Y Thanh đương nhiên biết Lâm Phong đang quan tâm đến cảm thụ của mình, nên khiến cô xúc động cùng xấu hổ.

Cô không phải biết phải trả lời làm sao với thổ lộ của Lâm Phong.

"Em mang Thiến Thiến đi rửa mặt."

Khương Y Thanh vội vàng nói.

Sau đó kéo tay của cô bé, hướng về phía buồng vệ sinh.

Lâm Phong cực nhanh trải chăn giường xong, sau đó lại xuống giường, đi vòng quanh toàn bộ nhà bạt một vòng, sau khi phát hiện an toàn không có nguy cơ gì, lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Đến sau khi Khương Y Thanh cùng Lâm Thiến Thiến rửa mặt xong, Lâm Phong mới vào rửa mặt.

Sau khi anh đi vào buồng vệ sinh, nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó, lắc mình vào không gian.

Trong không gian còn đặt rất nhiều đồ đạc, tuy nhiên lúc này Lâm Phong không có ý định lấy ra.

Anh tìm một cái cớ nói là dùng chuyển phát nhanh gửi tới được.

Ngày mai bớt thời giờ làm hình thức là được rồi.

Anh lấy ra mấy chai nước suối chai nước suối đã đựng đầy nước linh tuyên ra ngoài, sau đó cộng thêm một ít rau dưa trong không gian, lấy ra hết, bỏ vào một hộp giấy rỗng mình cố ý mang tới từ bên ngoài.

Làm xong mọi thứ, lúc này Lâm Phong mới bắt đầu rửa mặt. Mà đến khi Lâm Phong rửa mặt xong, sau đó trở vê mới phát hiện Lâm Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh đã ngủ rồi.

Hai người ngủ ở một bên ván gỗ.

Họ đắp chăn lụa, hô hấp đều đều.

Lâm Phong nhìn thoáng qua Khương Y Thanh cùng Lâm Thiến Thiến để tay ở bên ngoài, lập tức bất đắc dĩ cười cười, đi tới cẩn thận bỏ tay của hai người vào chăn.

Hai người này.

Thực sự là cực kỳ giống.

Không lúc nào khiến cho mình bớt lo.

Sau khi lo cho hai người xong, Lâm Phong mới lên giường ngủ.

Sau một ngày mệt nhọc, Lâm Phong rất nhanh tiến vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau.

Ba người đều dậy thật sớm.

Từ khi tới Nagqu, Lâm Phong cũng bất đắc dĩ phát hiện, sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi của ba người hoàn toàn thay đổi.

Đây là một địa cấp thị ở khu tự trị Tây Tạng. Thành phố Nagqu cấp tỉnh đã được Hội đồng Nhà nước chấp thuận thành lập vào ngày 2 tháng 10 năm 2017 và chính thức thành lập vào ngày 7 tháng 5 năm 2018 và đây cũng là thành phố cấp tỉnh có độ cao lớn nhất. có diện tích lớn nhất tại Khu tự trị Tây Tạng.

Ở nhà Lâm Phong mỗi tối ít nhất phải 11 giờ mới ngủ.

Nhưng từ sau khi tới Nagqu, đêm qua 8 giờ rưỡi bọn họ đi ngủ.

Cứ như tự nhiên thay đổi thành một cách sống khác.

Cô nhóc Lâm Thiến Thiến vừa dậy duỗi người, sau đó không kịp chờ đợi đã chạy ra bên ngoài tìm Kenma cùng Atilla chơi đùa.

Lâm Phong thấy thế, bất đắc dĩ cười nắm lấy cổ áo của con gái.

"Thay áo lông! Bên ngoài bây giờ rất lạnh!"

Cô nhóc này!

Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu, thay cho con gái chiếc áo lông mà Khương Y Thanh mua cho cô.

Sau đó, Lâm Phong cùng Khương Y Thanh hai người cũng vội mặc áo lông.

Hiện tại hai người mặc dù đang trong nhà bạt, thế nhưng đã có thể phần nào cảm thụ được sự lạnh giá từ bên ngoài truyền tới.

Nghe nói nơi này nhiệt độ ngày đêm chênh lệch khá lớn.

Quả nhiên đúng là như thế.

Sau khi ba người rốt cục thay đồ xong, lúc này Lâm Thiến Thiến mới vui vẻ chạy ra khỏi nhà bạt.

Lúc này rèm cửa của nhà bạt bên cạnh cũng được mở ra.

Kenma cùng Atilla mặc trang phục của Dân tộc Tạng, mặc rất kín mới đi ra ngoài.

Cũng không biết có phải là do ba đứa con nít đã có hẹn trước hay không, lúc vừa gặp mặt nhau, ba đứa con nít đều vô cùng vui vẻ!

"Thiến Thiến!"

Kenma cùng Atilla cười gọi Lâm Thiến Thiến.

Lâm Thiến Thiến gật đầu, xoay người nhìn về phía Lâm Phong hỏi: "Ba ba, Thiến Thiến có thể đi chơi cùng Kenma cùng Atilla một lúc không?"

Lâm Phong gật đầu, sau đó đeo chiếc đồng hồ điện thoại anh mua cho Thiến Thiến vào cổ tay của con gái. "Con đi chơi đi, nhưng đợi lát nữa nếu như ba ba gọi điện thoại tìm con, con phải trở về, có nghe thấy không? Hơn nữa không được đi xal"

Lâm Thiến Thiến lập tức gật đầu: "Dạ biết ba bai"

Sau khi nói xong, Lâm Thiến Thiến vội hấp ta hấp tấp chạy về phía Kenma cùng Atilla.

Ngày hôm nay Kenma còn nói muốn dẫn mình đi xem bé ngựa đực đó!

Lâm Thiến Thiến vô cùng vui vẻ, vừa chạy còn vừa nhún nhảy.

Mà ở đẳng sao, Lâm Phong nhìn bóng lưng của 3 đứa con nít chạy thật nhanh, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.

Con nít lớn lên ở địa phương này chắn vô cùng thoải mái.

"Lâm Phong!"

Rèm nhà bạt bị xốc lên, Tashi Tsering hướng về phía Lâm Phong vẫy tay.

Lâm Phong cùng Khương Y Thanh đi tới, chỉ thấy Tashi Tsering nói: "Đã làm xong bữa sáng, nhà của chúng ta sáng sớm cũng ăn thịt, thế nhưng sợ mọi người không thích ăn, mụ mụ nói bà nấu trà sữa, mọi người có muốn uống một chút hay không?"

Gã đang nói thật.

Thịt dê tuy ăn ngon, thế nhưng nếu như sáng sớm đã ăn thịt, thì nói như thế nào cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bình Luận (0)
Comment