Chương 360: Tự làm bữa sáng
Chương 360: Tự làm bữa sángChương 360: Tự làm bữa sáng
Lâm Phong nói: "Tôi có thể mượn tí lửa ở chỗ anh được không, tự tôi làm cơm, có thể không ạ?"
Tashi Tsering trong chốc lát có chút nghe không hiểu, lập tức nghẹo đầu hỏi: "Xin tí lửa? Làm cơm? Là sao?"
Lâm Phong vội khoa tay múa chân giải thích: "Chính là tôi tự làm bữa sáng, tôi muốn mượn bếp ở chỗ anh, để nấu thức ăn!"
Tashi giờ mới hiểu ý của anh.
Tashi lập tức hướng Lâm Phong gật đầu, sau đó vươn tay khoa tay múa chân nói: "Được chứ, đương nhiên là được, thế nhưng chỗ tôi không có công cụ mà anh cần dùng, anh có thể sẽ khá phiền toái."
Tashi Tsering có chút ngượng ngùng nói.
Ở đây họ luôn uống sữa trực tiếp khi thức dậy vào buổi sáng, hoặc ăn tsampa với trà bơ.
- Giải thích, sampa hay Tsamba là thực phẩm chủ yếu của Tây Tạng và Himalaya, nó cũng nổi bật ở các vùng phía bắc Nepal. Đó là bột nếp làm từ bột rang, thường là bột lúa mạch và đôi khi cũng có bột mì và bột làm từ hạt mẫu đơn cây. Nó thường được trộn với trà bơ Tây Tạng. Hết giải thích.
Hiện tại nghe nói Lâm Phong lại nói muốn dùng lửa nấu ăn, điều này làm cho Tashi Tsering có chút tò mò.
Lâm Phong nghe vậy cười nói: 'Không sao, tôi có mang theo công cụ tới.'
Lâm Phong nói xong liền lấy ra dụng cụ mình mang theo.
Là một cái nồi xào thức ăn.
Nó không lớn, chỉ bằng kích thước của một đĩa rau, thậm chí còn được kẹp thêm một chiếc thìa.
Sau đó, Lâm Phong lại lấy ra một cái nồi cơm điện, bỏ gạo vào nấu cơm.
Lúc ra cửa anh đã đem tất cả thứ có thể dùng tới đều bỏ vào trong không gian.
Cái gì cần dùng đều mang theo.
Lâm Phong lấy que củi lửa ra từ trong đống lửa, bỏ vào dưới bếp.
Sau đó, Lâm Phong lấy ra hộp giấy mà mình mang tới từ trong nhà bạt.
Tashi Tsering vốn tò mò nhìn động tác của Lâm Phong, lúc này lại thấy anh ra cầm một hộp giấy, hiếu kỳ hỏi: "Đây là cái gì?"
Lâm Phong mỉm cười mở hộp bìa cứng, đưa bên trong cho Tashi Tsering xem.
“Đây là rau dưa cùng thịt mà tôi mang tới!"
Lâm Phong cười nói.
Có rau tươi hái trong không gian tối qua, và một con vịt đã được làm sạch đặc biệt lấy ra từ không gian.
Hiện tại vừa lúc phát huy được tác dụng.
Trên thực tế, nếu đây là ở Thượng Hải, sáng sớm ăn những thứ này quả thực sẽ hơi ngán.
Mà bây giờ là ở Tây Tạng, trên một vùng núi cao như Nagqu.
Nếu không ăn thứ gì đó giàu calo, cơ thể sẽ thực sự không thể chịu được.
Tashi Tsering ngó đầu qua nhìn, khi nhìn thấy chiếc hộp lớn đựng đầy rau, gã ta đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!
"Cậu thật là lợi hại!"
Tashi Tsering kinh ngạc nói.
"Ở chỗ chúng ta, rất hiếm khi ăn rau dưa, có đôi khi sẽ đào cỏ để ăn!" Ở một nơi cực kỳ lạnh lẽo, cơ bản không có thực vật nào có thể tồn tại được.
Vì vậy, sau khi Lâm Phong mở ra hộp rau dưa này, không chỉ là Tashi Tsering, ngay cả Qubu cùng Ray cũng đều tò mò vây quanhI!
Rau dưa này, trông rất đẹp, rất tươi!
Lúc này Lâm Phong lấy ra một cái bình nhỏ dầu sa-lát, dùng thìa nhỏ múc một thìa khác.
Đun nóng đáy nồi và dầu sẽ tan chảy ngay lập tức.
Trong chớp nhoáng này, thấy một lớp dầu bắt đầu chuyển thành vòng tròn dọc đáy nồi, có mùi thơm lạ bay ra.
Ngay sau đó, Lâm Phong bèn cầm lên những rau dưa này, tùy ý dùng tay bẻ gãy, để vào trong nồi!
- Xì xèol
Cùng với tiếng dầu nổ, một quả cầu lửa nhỏ từ đáy nồi bắn ral
Rau xanh Thượng Hải mang theo lớp vỏ màu xanh lá cây tươi sáng, được xào trong dầu hoa, trong nháy mắt tỏa ra một mùi thơm khác lại
Tashi Tsering cùng Qubu Ray ba người cứ như vậy ngồi chồm hổm quan sát, nhìn chằm chằm nồi rau xanh này, trong mắt vừa tò mò lại ngạc nhiên.
Dù sao ở cao nguyên, hiếm khi có ai dùng nồi xào rau.
Lâm Phong xào rau rất nhanh.
Lửa than rất đủ.
Chỉ chốc lát sau rau xanh đã được xào chín rồi.
Mà sau khi xào xong món rau xanh Thượng Hải, Lâm Phong lại lục tục xào cà chua trứng chiên, thăn bò xào ớt, cuối cùng làm được một nồi bia vịt lớn.
Đến sau khi làm xong những món này, trong cả nhà bạt đã tràn ngập một mùi hương cực kỳ nồng nặc lại xa lại
Thật sự là quá thơm đi.
Khương Y Thanh vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, lúc này nhìn thấy Lâm Phong đã nấu xong, mỉm cười đứng dậy, bấm điện thoại của Thiến Thiến.
Điện thoại được nối vào lúc cô nhóc chắc đang chơi rất vui vẻ!
"Alo! Ma mai Thiến Thiến đang nhìn anh Kenma cùng chị Atilla cưỡi ngựa đói Thực sự quá thú vị rồi!"
Giọng của cô nhóc nghe cực kỳ phấn khích.
Khương Y Thanh bất đắc dĩ cười nói: "Mau trở về ăn cơm, mang anh Kenma cùng chị Atilla đều trở về ăn cơm!"
Nhưng cô nhóc kia dường như mơ hồ có chút không muốn trở vê.
"Thiến Thiến không muốn ăn thịt..."
Cô nhóc nhỏ giọng nói.
Thực ra, đêm qua ăn một tảng thịt lớn, cô nhóc hiện cũng chán ăn rồi.
Hiện tại nghĩ đến chuyện ăn thịt, cô bé đã không muốn ăn rồi!
Khương Y Thanh bị câu nói của cô nhóc làm cho tức cười.
"Con chắc chắn không về ăn cơm sao?"
Khương Y Thanh dù mải chơi vẫn chậm rãi nói: "Ba ba rau xào, còn cả cà chua trứng chiên...'
Cô nhóc chắc chắn là fan cuồng nhiệt của món cà chua trứng chiên!
Ngay sau khi nghe đến món cà chua trứng chiên, đôi mắt của Lâm Thiến Thiến lập tức sáng rực!
"Thiến Thiến về ngay ạI"
Nói xong Thiến Thiến liền cúp điện thoại. Lúc này Lâm Phong lấy ra toàn bộ chén đũa mà mình mang tới.
Cũng may mình lúc rời nhà đã chuẩn bị không ít chén đũa, phòng ngừa tình huống làm nhiều món ăn.
Hiện tại xem ra, cái này thật đúng là là một lựa chọn chính xác.
Lâm Phong tìm năm cái bát lớn, rồi ba cái bát nhỏ, múc cơm vào, đặt ở bên cạnh chiếc bàn nhỏ rồi ngồi xuống.
Đương nhiên vị trí này là không đủ rồi.
Nhưng đối với trẻ nhỏ, chỉ nên ăn đứng.
Sau mười mấy phút, bọn trẻ đã trở về.
Đôi mắt của Lâm Thiến Thiến sáng lên lập tức chạy về phía Lâm Phong cùng Khương Y Thanh!
"Ba ba"
Cô nhóc ỏn a ỏn ẻn kêu lên, sau đó đôi mắt to đen như mực cứ như vậy nhìn chằm chằm vào những món ăn trên bàn, trong khoảng thời gian ngắn kinh ngạc đến mức cằm suýt chút nữa rớt xuống!
"Ba ba, những món ăn này đều là ba ba làm sao? Thiến Thiến vui lắm!"
Cô nhóc nói xong bèn nhón chân lên, ôm Lâm Phong đang ngồi ở trên ghế hôn mạnh một cái!
Cô nhóc này!
Lâm Phong bị chọc cười.
Anh vươn tay, sờ sờ ở trên đầu của cô nhóc, sau đó nói: "Đi gọi anh chị tới ăn cơm."
Kenma cùng Atilla hiện tại đứng ở phía sau Lâm Phong.
Hai cái đầu nhỏ đen như mực có chút ngạc nhiên có chút kinh ngạc nhìn về phía.
Bọn nhỏ quanh năm sinh hoạt trên cao nguyên, chưa bao giờ nhìn thấy những thực phẩm tươi ngon này!
Đặc biệt là những rau dưa này!
Nó đầy màu sắc và trông không giống món tsampa mà họ thường ăn!
“Anh Kenmail Chị Atillal"
Lâm Thiến Thiến nhảy xuống đất, mỗi một tay cầm một chén cơm, thận trọng đi vê phía hai người.