Chương 361: Ăn khác hoàn toàn
Chương 361: Ăn khác hoàn toànChương 361: Ăn khác hoàn toàn
"Ăn cơm thôi! Đồ ăn ba em làm ngon lắm đó! Ngon nhất quả đất luôn ấy!"
Lâm Thiến Thiến tuyệt đối là cô nhóc biết lấy lòng nhất thế gian.
Lâm Phong mỉm cười xoa đầu Thiến Thiến, mời Tashi Tsering, Qubu và Ray: "Lại đây ăn đi, món ăn này rất ngon, hương vị khác xa với món mọi người đang ăn đó!"
Tác phong làm người của Lâm Phong từ xưa tới nay vẫn vậy.
Giữa người với người lúc nào cũng là giúp đỡ tương trợ lẫn nhau.
Tashi Tsering và Qubu sôi nổi thảo luận, dù sao việc này cũng không gây tổn hại gì cho bọn họ.
Làm ra được món ngon, chia sẻ với nhau là điều nên làm.
Đàn ông trên cao nguyên không phải là kiểu người thích nói chuyện kiểu vòng vo.
Tashi Tsering và Qubu rất tò mò về hương vị của món ăn này, bọn họ từ xưa tới nay rất hiếm khi ăn rau, lúc này đây là lân đầu tiên thấy được số lớn rau thế này, thật sự khiến họ thèm chảy cả nước miếng.
Nghe được lời mời của Lâm Phong, ba người Tashi Tsering, Qubu, Ray không chút do dự, cầm lấy bát cơm ngồi xuống bàn.
"Cảm ơn vì đã chiêu đãi!"
Tashi Tsering chắp tay trước ngực nói lời cảm ơn với Lâm Phong.
"Không cần khách khí."
Lâm Phong vui vẻ đáp lời.
Cuối cùng mọi người cũng bắt đầu dùng bữa. Tashi Tsering đã ước định cẩn thận với Lâm Phong là sẽ chỉ dẫn cho anh cách đào đông trùng hạ thảo.
Hội nghị Đông Trùng Hạ Thảo sẽ được tổ chức vào ngày mai bởi vậy nên hôm nay sẽ có rất nhiều người sẽ lên núi đào đông trùng hạ thảo.
Tashi Tsering vẫn chưa thể dùng đũa được nên lo lắng liếc mắt nhìn Lâm Phong, cuối cùng mới nhỏ giọng nói: "Tôi có thể dùng thìa không?"
"Đương nhiên là được!"
Sau khi được Lâm Phong cho phép.
Lúc này, không chỉ Tashi Tsering mà cả Qubu, Ray, Kenma và Atilla đều từ bỏ việc dùng đũa và cầm thìa lên!
Dù sao bọn họ cũng không quen dùng đũa!
"Ăn thôi nào!"
Lâm Phong vui vẻ nói.
Tashi Tsering gật đầu, cẩn thận dùng thìa xúc một muỗng rau xanh bỏ vào trong bát của mình.
Động tác của hắn có hơi vụng về, thế là lại ngượng ngùng nở nụ cười.
Trước khi cho rau xanh trong tay vào miệng còn cảm ơn Lâm Phong thêm một lần nữa.
Rau xanh vào trong miệng, hương vị vừa thanh vừa ngọt.
Đây chính là rau xanh mới được hái ở trong không gian ral
Là lúc tươi ngon nhất của nguyên liệu!
Khoảnh khắc rau xanh đưa vào miệng, hương thơm và vị ngọt chưa bao giờ được thưởng thức tràn vào khoang miệng khiến hai mắt Tashi Tsering lập tức tỏa sáng! Hương vị này, tuyệt vời quá đi mất?!
"Ngon!"
Tashi Tsering giơ ngón tay cái, biểu thị khen ngợi Lâm Phong.
Qubu và Ray thấy vậy cũng lấy rau ăn.
Khuôn mặt cả hai lập tức sáng rỡ nhìn chằm chằm về phía Lâm Phong.
Cẩn thận nhai rau củ trong miệng, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải!
"Ngon quá đi mất thôi!"
Đứa nhỏ Atilla cũng chỉ lớn hơn Thiến Thiến một tháng.
Lúc này đang bưng bát cơm trên tay, một mặt trông mong mà nhìn chằm chằm vào đĩa rau trên bàn, làm nũng nói: "Ba ơi, Atilla cũng muốn ăn raul"
Dáng vẻ làm nũng đáng yêu của Atilla lập tức làm mọi người trên bàn ăn nở nụ cười!
"Ừm, để ba gắp cho conl"
Tashi Tsering mỉm cười nói, sau đó cẩn thận dùng thìa múc rau xanh vào trong bát cho Atilla.
Atilla được ba gắp rau xanh cho, hai mắt phát sáng!
"Ba ba! Thiến Thiến cũng muốn!"
Thiến Thiến nhà chúng ta thấy vậy cũng bê bát cơm lên.
Lâm Phong quay sang nhìn Thiến Thiến, nhanh chóng cầm đũa gắp rau cho Thiến Thiến.
Thiến Thiến rất ngoan và hiểu chuyện, nháy mắt nói với Lâm Phong: "Cám ơn ba bal"
“Nhanh ăn đi!" Lâm Phong cười nói.
Lúc này cô bé mới vui vẻ bưng bát cơm rời đi.
Ba người Tashi Tsering, Qubu và Ray say sưa ăn uống.
Những món ăn chưa bao giờ gặp qua.
Trước đây, họ luôn cho rằng lúa mạch của cao nguyên là thứ thơm ngon nhất trên đời, nhưng bây giờ, sau khi ăn cơm trắng dẻo thơm, họ mới phát hiện ra rằng cơm nấu chín lên lại thơm ngon tới như vậy!
Hương vị quả thực phải nói là tuyệt vời!
"Nếu thích thì ăn nhiều một chút."
Lâm Phong cười nói.
Nói xong, anh quay sang nhìn Khương Y Thanh đang bưng bát cơm ăn.
Khương Y Thanh chú ý tới ánh mắt anh, mỉm cười gật đầu nói: "Rất ngon, em rất thích."
Cô thật sự rất thích ăn.
Đồ Lâm Phong làm rất ngon.
Có lẽ là do hiện tại đang ở trên cao nguyên, cho nên tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Tuy đang ăn bữa sáng, nhưng vẫn có thể ăn đến thỏa mãn hạnh phúc.
Cuối cùng mọi người đã dùng xong bữa sáng, Thiến Thiến ăn xong sốt sắng muốn ra ngoài chơi.
Cô bé muốn đi cưỡi ngựa, vì vậy nhanh chóng lôi kéo Kenma và Atilla ra ngoài.
"Để em đi cùng với Thiến Thiến điI."
Khương Y Thanh suy nghĩ một hồi rồi nói.
Dù sao hiện tại trên cao nguyên có nhiều người tới, mà Kenma và Atilla vẫn còn là trẻ con, nên Khương Y Thanh không yên tâm.
Lâm Phong ngẫm nghĩ dù sao lát nữa cũng phải theo Tashi Tsering lên núi, để Khương Y Thanh đi cùng mình lên trên núi vừa bất tiện lại nguy hiểm.
Qubu thấy Lâm Phong bận tâm, lập tức cười nói: "Anh yên tâm, trùng hợp thay lát nữa tôi muốn đi mua đông trùng hạ thảo, nên anh đừng lo, tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy!"
Ray cũng nói theo: "Tôi cũng sẽ đi theo cùng! Xin anh cứ yên tâm!"
Thấy được sự chân thành của hai người bọn họ, cộng thêm dáng vẻ nóng lòng muốn thử của Khương Y Thanh, Lâm Phong cũng không còn xoắn xuýt nữa.
"Nhớ chú ý an toàn, chờ tới trưa anh sẽ trở về."
Lâm Phong vươn tay, nắm lấy bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của Khương Y Thanh nhỏ giọng nói.
“Anh yên tâm!"
Khương Y Thanh đỏ mặt gật đầu.
Sau khi bàn bạc xong, Qubu, Ray, Kenma và Atilla bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Lâm Phong quét mắt quan sát những thứ bọn họ cống trên vai.
Giống với túi vải, còn có vài đồ vật nhỏ tinh xảo, trông khá là cổ kính.
Tashi Tsering lên tiếng: "Đông trùng hạ thảo ở đây được mua bán theo số lượng, nhất là những cây có kích thước lớn sẽ được mang đi tham gia cuộc thi."
"Khi đi thu mua mà gặp được cây đông trùng hạ thảo to thì phải trả thêm tiền ngoài định mức, cho nên chỉ phí mua bán đông trùng hạ thảo thường rất cao."
Lâm Phong nghe xong gật đầu.
Đợi tới khi đám người Khương Y Thanh rời đi, Tashi Tsering mới câm một cái túi nhỏ lên, rồi lôi một cái rương ra khỏi gâm giường. Lâm Phong liếc mắt nhìn cái rương kia, phát hiện bên trong chứa đủ thứ đồ đen xì như mực.
Tashi Tsering lấy một cái xẻng nhỏ từ trong hộp ra.
Màu sắc của chiếc xẻng này rất đen, nhưng chất liệu xem ra lại không hề giống xẻng sắt bình thường, ngược lại giống như được làm bằng xương cốt gì đó.
Thấy Lâm Phong hiếu kì nhìn chằm chằm thứ ở trong tay mình, Tashi Tsering cười giải thích: "Đây là một chiếc xẻng làm bằng xương bò, chuyên dùng để đào đông trùng hạ thảo. Đông trùng hạ thảo rất trân quý, chỉ có xẻng làm bằng xương bò mới không làm tổn thương tới nó!"
Lâm Phong gật gật đầu, biểu thị đã hiểu.
Tashi Tsering tìm cho Lâm Phong một cái xẻng nhỏ, mỉm cười đưa cho anh.
"Cầm lấy đi, mong sao hôm nay chúng ta có thể gặp được may mắn!"