Chương 376: Em có thể
Chương 376: Em có thểChương 376: Em có thể
Lâm Phong bỗng nhiên cười khẽ.
"Đây mà là lợi hại à?"
Bị trẹo chân, dùng đá chườm lên, một thao tác đơn giản như vậy dường như rất lợi hại trong mắt của Khương Y Thanh.
Cô nàng này, đúng thật là đáng yêu chết đi được.
Khương Y Thanh không nói gì.
Lâm Phong trực tiếp chườm tuyết cẩn thận lên mắt cá chân của Khương Y Thanh, sau khi nhìn thấy vết bầm tím ngưng tụ cuối cùng cũng tan đi rất nhiều, Lâm Phong hài lòng gật đầu.
"Buổi tối đi ngủ sớm, nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai anh dậy sớm đi tìm ít thảo dược, em sẽ nhanh khỏi thôi."
Lâm Phong thấp giọng an ủi.
Khương Y Thanh bấy giờ cảm thấy hai má mình nóng bừng.
Ánh mắt cô sáng ngời, cô nhìn Lâm Phong, lòng tràn ngập một cảm giác kỳ lạ.
Chưa có ai từng ôm chân mình trong lòng bàn tay như thế này.
Mặc dù mắt cá chân bị đau nhưng cô lại có cảm giác kỳ lạ khi khoảnh khắc ngón tay của Lâm Phong chạm vào da.
Có cảm giác hơi tê dại, cộng thêm chút nóng bức.
Khuôn mặt của Khương Y Thanh bắt đầu đỏ lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy vào lúc này!
Lâm Phong hoàn toàn không để ý đến biểu cảm nhỏ này của Khương Y Thanh.
Anh tiếp tục chườm đá bằng tay cho đến khi khối tuyết tan gần hết, sau đấy anh mới cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
"Đi thôi, anh đưa em..."
Ngay khi Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy khuôn mặt của Khương Y Thanh đỏ đến sắp chảy máu.
Anh sững người lại, sau đó nén cười, ánh mắt tùy ý đảo quanh cơ thể cô một lúc, rồi cười nói: "Sao vậy, em ngại à?"
Khương Y Thanh hình như bị nói trúng tim đen, cô nghiến răng nghiến lợi, hơi trừng mắt rồi nói nhỏ: "Em, em không có! Anh đang nói nhảm!"
Lâm Phong nén cười.
Anh nhìn Khương Y Thanh chăm chú, cảm thấy cô nàng này thật đáng yêu quá đi
“Thật không?”
Lâm Phong bỗng đứng dậy, cúi người xuống, chăm chú nhìn Khương Y Thanh, sau đó cười nói: "Vậy tại sao mặt em đỏ như vậy?"
"Không, không có mài”
Khương Y Thanh khựng lại, rôi nhanh chóng đưa tay ra xoa thật mạnh vào mặt mình!
Cô không xấu hổ mài
Hành động của cô rất đáng yêu và tinh nghịch, rơi vào trong mắt Lâm Phong khiến tim anh lỡ mất một nhịp.
Lâm Phong vẫn luôn biết Khương Y Thanh rất xinh đẹp.
Nói chính xác hơn là anh đã biết điều đó ngay từ đầu.
Nhưng bây giờ, dưới ánh sáng và bầu không khí như vậy, anh nghĩ đến thảo nguyên rộng vô tận bên ngoài. Anh đưa Khương Y Thanh từ thành phố Thượng Hải xa hoa, nhộn nhịp rồi đến thảo nguyên.
Dù đi đến bất cứ nơi đâu họ đều ở bên nhau.
Có lẽ nói chính xác thì từ giờ trở đi họ sẽ luôn ở bên nhau.
Lâm Phong xúc động đưa tay ra nắm lấy tay của Khương Y Thanh.
Bây giờ nắm lấy tay cô anh mới nhận ra trong môi trường lạnh lẽo như vậy, lòng bàn tay của Khương Y Thanh không hiểu sao xuất hiện một lớp mồ hôi lạnh mỏng.
"Em đừng lo lắng." Lâm Phong cười nói.
Anh nắm tay Khương Y Thanh, rồi chậm rãi vuốt ve lòng bàn tay cô.
Anh cẩn thận dùng đầu ngón tay lau từng giọt mồ hôi trong lòng bàn tay cô, sau đó cúi đầu nhìn vào đôi mắt cô.
"Lần đầu tiên anh gặp em, anh đã không biết giữa chúng ta sẽ có nhiều chuyện như vậy, nếu anh biết sớm hơn..."
Khi Lâm Phong nói ra điều này, rõ ràng anh có thể cảm nhận được cơ thể của Khương Y Thanh đang căng thẳng!
"Nếu anh biết sớm hơn, thì, thì như thế nào?”
Khương Y Thanh vẫn đang lắng nghe lời của Lâm Phong nói.
Thấy anh bỗng dừng lại giữa chừng không nói tiếp nữa, Khương Y Thanh tự dưng cảm thấy hơi khó chịu.
Cô truy hỏi, đôi mắt sáng ngời nhìn Lâm Phong chăm chú.
Lâm Phong mỉm cười đưa tay ra, véo véo mũi Khương Y Thanh, rồi nghiêm túc nói: "Nếu anh biết sớm hơn, anh đã sớm bắt em rồi."
Anh thực sự hối hận.
Nếu anh đã xác định chính là người con gái ở trước mặt anh, thì tại sao anh phải đi đường vòng xa như vậy?
Lâm Phong mỉm cười và đưa tay ra, nhẹ nhàng gãi sống mũi của Khương Y Thanh.
Khương Y Thanh lập tức bị hành động của anh làm cho đỏ mặt.
Cô cắn môi, đôi mắt đen láy sáng ngời nhanh chóng tầng hơi nước bao phủ!
Anh, anh lưu manhl"
Khương Y Thanh thì thào nói.
Lúc này, sắc hồng đã lan từ khuôn mặt nhỏ nhắn đến tận chân tóc phía sau tai, khắp người cô đỏ hồng!
Ánh mát của Lâm Phong trong nháy mắt tối sầm lại!
Anh hiếm khi có những khoảnh khắc bốc đồng.
Tuy nhiên, người con gái trước mặt anh bây giờ lại là người anh yêu.
Ánh mắt của Lâm Phong càng ngày càng nguy hiểm.
Khương Y Thanh không phải là một cô bé ngốc nghếch, khi nhận thấy ánh mắt ngày càng nguy hiểm của Lâm Phong, khuôn mặt anh đột nhiên đỏ bừng, sau đó anh cắn răng, nhanh chóng muốn đứng dậy rời đi!
Nhưng chân của mình vẫn chưa khỏi, dù trước đó đã chườm đá nhưng cơn đau cũng tạm thời quên đi.
Nhưng lúc này bỗng nhiên đứng dậy, trọng lượng dồn về phía trước, cổ chân đột nhiên truyên đến một cơn đau nhói!
Toàn bộ cơ thể nhỏ nhắn của cô ngã thẳng về phía trước gần như không thể kiểm soát được!
"AI"
Khương Y Thanh vô thức kêu lên thật nhỏ, ngay sau đó là một cánh khỏe mạnh vững vàng ôm chặt lấy cô.
Khương Y Thanh choáng váng.
Khi cô tỉnh táo lại thì mới nhận ra mình đã rơi vào vòng tay của Lâm Phong không biết từ lúc nào!
Tai cô áp vào ngực của Lâm Phong!
Xuyên qua lớp quần áo mỏng, Khương Y Thanh chỉ có thể nghe nhịp tim đập phát ra từ lồng ngực của Lâm Phong.
Mạnh mẽ và ổn định.
Khương Y Thanh cảm thấy tay chân mình lúc này mềm nhữũn, đầu óc trống rỗng, thậm chí không biết mình đang làm gì!
"Em, em không cố ý!"
Đến khi cô bình tĩnh lại, khuôn mặt của Khương Y Thanh đỏ bừng, cô vội vàng định vùng người ral
Nhưng mắt cá chân vẫn còn đau nhức dữ dội, Khương Y Thanh chưa kịp vùng ra thì Lâm Phong đã vươn tay ra, lần nữa kéo cô vào trong ngực anhi
"Để anh ôm em qua."
Trong giọng nói của Lâm Phong nhuốm đầy ý cười.
Sau đó trước khi Khương Y Thanh kịp bình tĩnh lại, anh đã cúi xuống bế Khương Y Thanh lên.
Đây chính là kiểu ôm công chúa tiêu chuẩn.
Khương Y Thanh thậm chí có thể nghe rõ tiếng tim cô đang đập điên cuồng vào lúc này!
Cô hít một hơi thật sâu và cuộn tròn cả cơ thể vào vòng tay của Lâm Phong.
Lâm Phong lúc này chịu đựng rất vất vả. Ôm người con gái thơm mềm trong vòng tay.
Nhưng lại không thể ăn.
Thật sự là tra tấn mà.
Không phải Lâm Phong là chính nhân quân tử, mà là anh không muốn ép buộc Khương Y Thanh.
Trạng thái cảm xúc của Khương Y Thanh hiện tại rõ ràng là không ổn định.
Kể từ khi biết được trạng thái tinh thân của Khương Y Thanh không ổn định, Lâm Phong đã cẩn thận quan sát các điểm gây kích thích của cô.
Hiện tại, những gì anh biết cho đến nay là những việc có liên quan đến sự việc trước đó sẽ khiến Khương Y Thanh thay đổi.
Và bây giờ...
Lâm Phong không biết nếu mình làm như vậy có ảnh hưởng gì hay không.