Chương 383: Làm trứng cuộn ăn
Chương 383: Làm trứng cuộn ănChương 383: Làm trứng cuộn ăn
Tashi Tsering cho biết: 'Năm nào họ cũng đến đây mua đông trùng hạ thảo. Đông trùng hạ thảo ở Naqu của chúng tôi rất tốt, chất lượng rất không tệ, cho nên lâu dần có rất nhiều người tới mua đông trùng hạ thảo. Nếu đến muộn sẽ không mua được."
Lâm Phong gật gật đầu, tỏ ra là đã hiểu.
Qubu vừa bước từ trên đài xuống, xung quanh lập tức bị một đoàn người vây lại.
"Qubu à, chúc mừng ông nhé, năm nay lại giành giải nhất!"
"Chậc chậc, đông trùng hạ thảo năm nay khẳng định sẽ bán được giá tốt! Ra giá đi, bán cho tôi đi!"
"Đừng vô lý thế, phải để ý tới trước sau chứ, theo đạo lý mà nói, vẫn là tôi đến trước đói"
Một đám người líu ríu tranh luận.
Ngay sau đó, Qubu vươn tay ra, dùng tay áo che khuất tay lại, những người mua đông trùng hạ thảo phảng phất như đã sớm biết chuyện gì sẽ xảy ra, tất cả đều vươn tay bám lấy tay Qubu.
Tashi Tsering nhanh chóng giải thích: "Đây là mật mã khi chúng ta mua đông trùng hạ thảo, tại những người bên ngoài thường xuyên trả giá, tuy nhiên tay nghề này ba tôi vẫn chưa truyền lại cho tôi, ông ấy để tôi bên cạnh quan sát, sang năm tiếp theo tôi sẽ bắt đầu tiếp quản công việc kinh doanh Đông Trùng Hạ Thảo trong nhà."
Tashi Tsering giải thích.
Lâm Phong lúc này chỉ cảm thấy mới lạ.
Anh thực sự không ngờ rằng công việc mua đơn trùng hạ thảo vô cùng đơn giản này thế mà cũng có thể có được ảnh hưởng lớn như thết
"Vậy được, anh ở đây quan sát đi, tôi đi tìm Khương Y Thanhl"
Lâm Phong mỉm cười chào tạm biệt Tashi Tsering.
Việc mua bán đông trùng hạ thảo lúc này mới bắt đầu.
Nhưng đối với anh mà nói, còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Sau khi tạm biệt Tashi Tsering, Lâm Phong nhanh chóng tìm một nơi hoang vắng sau đó lách mình tiến vào trong không gian.
Trong không gian, khung cảnh vẫn giống hệt như lúc trước, nhưng điểm khác biệt duy nhất là trong không gian này, nếu cẩn thận lắng nghe, Lâm Phong có thể nghe thấy được một âm thanh rất khác.
Có vẻ như có thứ gì đó đang võ cánh với tân số rất cao.
Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn lên trên bầu trời.
Có điều gì đó lóe lên trong tâm trí anh.
Quả nhiên.
Khoảnh khắc tiếp theo, hai con bươm bướm xuất hiện tại trên mu bàn tay của Lâm Phong.
Lâm Phong đưa mắt nhìn hai con bươm bướm trước mặt cái này, cảm thấy khóe miệng giật giật.
Khá lắm.
Lúc này mới tiến không gian được bao lâu chứ?
Hai con bươm bướm thế mà đã trực tiếp dính vào nhau rồi?
Hơn nữa nhìn động tác của hai con bươm bướm, hẳn là đang trong quá trình giao phối?
Lâm Phong ôm trán. Ngay trong không gian của mình còn bị bón cơm chó, thật khiến người ta không sống nổi mài
Lâm Phong cũng mặc kệ hai con sâu bướm có thể hiểu được tiếng người hay không, trực tiếp nói với hai bọn nó: "Giờ chúng mày đi uống nước linh tuyên đi, tới lúc đẻ trứng thì đẻ luôn ở trong đây, nghe thấy chưa?"
Vừa nói, Lâm Phong còn đi tới chỗ đất bên cạnh, trực tiếp vạch ra một khối đất lớn, khoa tay ra hiệu với hai con bươm bướm.
Không biết hai bọn nó có thể nghe hiểu được lời mình nói không, nhưng ở bên trong không gian này, Lâm Phong trực tiếp ngâm thừa nhận là hai bọn nó hiểu.
Sau khi nói xong, hai con sâu bướm phe phẩy cánh bay lên.
Lâm Phong hài lòng gật đầu, nhìn lại đám Đông Trùng Hạ Thảo mình trồng dưới đất trước đó.
Vật nhỏ lúc này ở trong đất, hẳn là cao lớn hơn không ít.
Hơn nữa, chỉ cần liếc nhìn một cái, Lâm Phong đã phát hiện mầm nhỏ phía trên đã vọt lên.
Lâm Phong sờ sờ cằm.
Anh chống lại sự thôi thúc muốn rút những cây đông trùng hạ thảo ra khỏi mặt đất, sau đó Lâm Phong lấy ra một nắm lớn hạt lúa mạch vùng cao từ trong túi xách của mình.
Lúa mạch vùng cao này là Lâm Phong hỏi xin Tashi Tsering.
Rau quả còn thừa lại rất nhiều, dù sao cũng là một mẫu đất, muốn ăn hết toàn bộ rau quả một mẫu ruộng này, còn phải bỏ không ít công sức.
Nhưng hiện tại đang ở trên cao nguyên.
Tốc độ tiêu thụ rau quả mấy ngày gần đây của Lâm Phong tương đối nhanh.
Trọng yếu nhất chính là, vẻn vẹn chỉ có người muốn ăn thì không nói, đến ngay cả Nguyệt Lượng và ngựa con mới sinh cũng muốn ăn.
Điều này khá là phiền toái.
Cho nên, trước mắt mà nói, trồng trọt một chút lúa mạch vùng cao là lựa chọn tốt nhất.
Trong đầu Lâm Phong chợt lóe lên một ý nghĩ, mặt đất lúc trước bị anh hái rau quả đã được cày xới gọn gàng.
Sau đó, anh đi vào trong ruộng, gieo hạt giống lúa mì trên tay xuống thành từng luống từng luống một, rồi lấp đất lên trên.
Lấp đất xong, tinh thân Lâm Phong khẽ động, ngay sau đó đã thấy được nước linh tuyền ở giữa không trung cuộn xoáy thành một đầu rồng nước nho nhỏ, mãnh liệt lao vào mảnh đất trước mặt.
Khoảnh khắc nước linh tuyền tiến vào mặt đất, mặt đất bắt đầu phát sinh biến động.
Lớp đất mịn đột nhiên như bị thứ gì đó đẩy ra, sau đó một chồi non nhỏ màu xanh xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong.
Là mạ non lúa mạch vùng cao.
Đây là lần đầu tiên Lâm Phong trông thấy loại thực vật này.
Anh nhìn một hồi, đoán chừng những hạt lúa mạch vùng cao này phải đến sáng mai mới trưởng thành được, lập tức phủi tay đi, lôi hai con vịt ở trong không gian, cuối cùng gói rất nhiều trứng vịt vào trong hộp bìa cứng rồi đi ra ngoài.
Lúc Lâm Phong quay trở lại, thật xa đã nhìn thấy Lâm Thiến Thiến và Kenma còn có Atilla đang chơi trò chơi với hai bạn nhỏ khác.
Anh mỉm cười bước tới, gọi Lâm Thiến Thiến: "Thiến Thiến, lại đây với ba nào!"
Cô bé đang chơi rất vui vẻ, nguyên bản không muốn đi qua, nhưng khi nhìn thấy Lâm Phong ôm một đống lớn trứng vịt đi tới như thế, hai mắt cô nhóc lập tức sáng lên, chạy về phía Lâm Phong!
"Ba ba! Là trứng vịt hả ba?"
Lâm Thiến Thiến chớp chớp mắt, hiếu kỳ nhìn những quả trứng vịt một lượt rồi hỏi.
Lâm Phong gật gật đầu, cười nói: "Bây giờ chúng ta đi về, ba ba làm trứng cuộn cho con ăn, có được không nào?”
Lúc này mọi người về cơ bản đã giải tán.
Mà điều trọng yếu nhất lúc này chính là, Khương Y Thanh bị đau chân, tuy nói buổi sáng đã thoa nước linh tuyên khỏi lại rồi, nhưng thế nào đi nữa vẫn cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mới là tốt nhất.
Cô nhóc nhìn Lâm Phong hỏi tiếp: "Ba ơi ba, vậy con có thể dẫn anh Kenma và chị Atilla cùng những người bạn này về nhà chơi được không?"
Lâm Thiến Thiến thế nhưng là vừa kết bạn với được không ít người bạn mới.
Lâm Phong giương mắt nhìn những cô cậu nhóc này, không khỏi bật cười.
Tất cả đều là trẻ em Tây Tạng.
Tuy nhiên cũng có hai, ba đứa nhỏ là người Hán.
Tất cả đều đang lăn lộn trên mặt đất, trên thân dính đầy cỏ xanh, trông không khác gì mấy con ma lem cải
"Có thể."
Lâm Phong gật gật đầu cười nói, sau đó bắt đầu chào hỏi với đám trẻ: "Tới nhà chú chơi đi, chú làm trứng cuộn cho mấy đứa ăn, có chịu không nào?"
Trẻ con mà, thích nhất là tham gia náo nhiệt, nghe thấy có trứng cuộn ăn, đứa nào đứa nấy đều vui đến hoa tay múa chân, chỉ thiếu nước hò reo ca hát!
"Dạt" Bảy, tám đứa nhỏ vui vẻ giơ tay lên, la lớn: "Cám ơn chú ạI" Lâm Phong gật đầu, mỉm cười vẫy tay ra hiệu cho mọi người đi theo.