Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 384: Làm Món Trứng Cuộn

Chương 384: Làm món trứng cuộn Chương 384: Làm món trứng cuộnChương 384: Làm món trứng cuộn

Lâm Phong đưa Khương Y Thanh và Thiến Thiến trở lại, theo sau là một cái đuôi dài mấy nhóc củ cải nhỏ.

Mấy nhóc nhỏ này luôn háu ăn, dù gì thì mấy đứa nó cũng còn nhỏ, đa số đều là trẻ con Tây Tạng, đồ ăn vặt hàng ngày của mấy nhóc luôn là mấy thứ như khô bò, khô thịt cừu, còn trứng cuộn thì hầu hết bọn nhỏ chưa từng nghe bao giờ.

Bây giờ mấy nhóc nghe nói có người muốn đãi chúng món trứng cuộn, ai nấy đều rất vui vẻ.

"Ba ba, chúng ta ăn ngọt hay mặn ạ?”

Thiến Thiến nghiêng cái đầu nhỏ của mình hỏi Lâm Phong, vẻ mặt ngây thơ và †ò mò.

Vì Lâm Phong ở nhà chưa từng làm món trứng cuộn, nên cô nhóc muốn ăn đều mua bên ngoài về ăn.

Lâm Phong mỉm cười sờ sờ đầu cô nhóc, sau đó nói: "Thiến Thiến muốn ăn vị gì thì ba làm vị đó cho con, bằng không thì làm thêm món ngọt, con thấy thế nào?"

Tóm lại con mình thích ăn vẫn tốt hơn, Lâm Phong mỉm cười nhìn Thiến Thiến hỏi.

"Được ạ, được ạ, chỉ cần ba ba làm con đều thích ăn!"

Thiến Thiến thấy rất tự hào, ba ba của mình là người tài giỏi, món ăn ngon nào ba ba cũng có thể làm!

Một nhóm nhóc con đi theo Lâm Phong vào nhà bạt.

Trác Tây Thứ Nhân và những người khác vẫn chưa trở về.

Lâm Phong dẫn mấy nhóc vào trong nhà bạt, lúc đấu anh định làm món trứng cuộn trong nhà, nhưng suy nghĩ lại, dù sao đây cũng là nhà của người khác, không thích hợp cho lắm, nên anh mang hết tất cả dụng cụ ra ngoài, chuyển lửa trong nhà bạt ra bên ngoài.

"Xong rồi, bây giờ chú có nhiệm vụ giao cho các cháu, các cháu có thể hoàn thành tốt không nè?”

Lâm Phong mỉm cười nhìn mấy nhóc con hỏi.

Dù sao thì không có bữa trưa nào miễn phí cả.

Mấy nhóc con nghe Lâm Phong nói như thế thì mở to hai mắt tò mò, bọn nhóc liếc mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng chạy tới chỗ Lâm Phong: "Có thể ạ, bọn cháu có thể làm được ạ! Chắc chắn sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ!"

Lâm Phong mỉm cười gật đầu, giơ ngón tay cái lên mấy nhóc con.

"Bây giờ chú cần củi nhóm lửa để làm món trứng cuộn, các cháu có tìm giúp chú được không?”

Lâm Phong vừa nói xong liền nhận ra lời nói của mình thực sự không đúng.

Không phải nhóm lửa có gì sai, mà là chữ tìm củi trong câu nói của anh.

Anh sao có thể quên đây là thảo nguyên, rất khó nhìn thấy một cái cây thì biết tìm củi ở đâu để nhóm lửa?

Quả đúng như anh đã nghĩ, mấy đứa nhỏ nhìn nhau khó hiểu, sau đó cậu nhóc lớn nhất là Đức Mã vẻ mặt như bừng tỉnh đại ngộ hỏi: "Thứ chú đang nói là phân bò đúng không?”

Lâm Phong chỉ biết im lặng.

Câu nói thì nghe có vẻ không sai, nhưng tại sao nghe có vẻ kỳ lạ thế nhỉ?

"Đúng, miễn là nó có thể tạo ra lửa."

Lần này Lâm Phong mặc kệ là phân bò hay là gì, chỉ cần có thể nhóm lửa là được!

Mấy nhóc con này vốn ớn lên ở thảo nguyên, nghe nói nhặt phân bò đều lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ!

"Bọn cháu bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"

Mấy nhóc con nói xong thì chạy tản ra khắp nơi.

Lâm Phong tìm một cái thùng đựng trứng vịt, anh đếm đếm có tổng cộng hai mươi trứng vịt.

Món trứng cuộn nên sử dụng trứng gà làm thì ngon hơn, làm bằng trứng vịt thì vẫn có chút mùi tanh.

Nhưng vì đây là trứng vịt do vịt đẻ trong không gian nên không có mùi tanh mà có vị ngọt lạ.

Lâm Phong rửa sạch hết số trứng vịt, anh chia thành hai phần, đánh trứng vào một cái chậu lớn.

Cuối cùng cho một lượng bột mì vừa phải, thêm đường trắng và dầu thực vật, ngoài ra thêm một chút muối, một ít dầu hào và một ít hẹ.

Sau đó khuấy hai phần riêng biệt.

Lần này đến đây vì phòng ngừa mình sẽ làm món bánh kếp, nên anh đã mang theo một cái chảo, không ngờ bây giờ lại phát huy tác dụng.

Anh bắt đầu chuẩn bị rán món trứng cuộn.

Mấy nhóc con cũng lần lượt mang phân bò khô vê.

"Bây giờ ba ba bắt đầu làm món trứng cuộn đúng không?"

Mấy nhóc nhỏ đều tò mò nhìn Lâm Phong, muốn xem anh làm món trứng cuộn như thế nào.

"Đương nhiên có thể rồi, bây giờ chúng nhóm lửa, bắt đầu làm món trứng cuộn ngay thôi!"

Những đứa trẻ trên cao nguyên rất giỏi nhóm lửa bằng phân bò, mấy nhóc nhóm lửa rồi để Lâm Phong đặt chảo lên đó. Ngọn lửa liếm đáy chảo, Lâm Phong dùng một chiếc bàn chải nhỏ quét dầu thực vật vào đáy chảo.

Sau đó anh dùng thìa nhỏ múc nhẹ một thìa nước trứng dàn đều xuống đáy nồi, để nước trứng chảy tự do xung quanh.

Sau một lúc trứng đã dàn đều xung quanh thành vòng tròn.

Khi phần đáy dân dần nóng lên, sau một thời gian, chất lỏng trứng chảy ban đầu dân dần đông lại, trở thành một chiếc bánh mỏng.

Lâm Phong nhanh tay kéo mép bánh trứng lật lại.

Một phút sau, món trứng cuộn đã được chiên chín hoàn toàn.

"Xong rồi, bây giờ có thể ăn được rồi."

Lâm Phong đã chuẩn bị sẵn đĩa, anh đặt bánh trứng cuộn đã chiên xong lên đĩa.

Mấy nhóc nhỏ đều mở to mắt nhìn bánh trứng trên đĩa với vẻ mặt thèm thuồng như mèo nhỏ háu ăn vậy.

Ai nấy đều muốn ăn cái đầu tiên.

Lâm Phong không nói gì, chỉ cười tủm tỉm nhìn Thiến Thiến.

Cô nhóc lúc này cũng đã đói bụng, nhóc chưa bao giờ nhìn một chiếc bánh trứng trong trẻo và đẹp mắt, mà lại thơm ngon như vậy!

"Ba ba, con có thể chia sẻ chiếc bánh trứng này được không?"

Cô nhóc nhìn Lâm Phong đầy mong đợi.

"Đương nhiên có thể."

Lâm Phong nói xong thì đưa đĩa bánh trứng cho Thiến Thiến, sau đó tiếp tục làm món trứng cuộn khác.

Thiến Thiến nhìn chiếc bánh trứng này thực sự rất thèm thuồng, nhưng bây giờ có rất nhiều bạn nhỏ đang nhìn cô nhóc, nhóc không thể ăn mảnh một mình được.

"Thế này nhé, mình sẽ tìm con dao nhỏ, sau đó chúng ta sẽ chia bánh trứng ra rồi cùng nhau ăn, được không?"

Cô nhóc nghiêng đầu hỏi các bạn nhỏ của mình.

Mấy nhóc nhỏ lần lượt gật đầu, vì đều lớn lên trên cao nguyên nên mấy đứa trẻ lớn nhỏ đều mang theo dao nhỏ bên người.

Những con dao nhỏ này được sử dụng để cắt thịt.

Đức Mã có mang theo một con bên người.

Đức Mã hanh chóng lấy dao nhỏ ra đưa cho Thiến Thiến.

"Đây! Dùng cái của anh nè!"

Thiến Thiến cười híp mắt, đưa tay cầm lấy dao nhỏ.

Trước giờ Thiến Thiến chưa từng sử dụng dao, tuy hơi khó nhưng cuối cùng cô nhóc cũng đã thành công chia chiếc bánh trứng hành những phần nhỏ có kích thước tương tự nhau.

"Xong rồi, bây giờ chúng ta có thể ăn được rồi!"

Cô nhóc cầm lấy một miếng đưa cho Đức Mã, sau đó đưa từng chiếc bánh trứng cho những bạn nhỏ khác.

"AI"

Mấy nhóc nhỏ vui mừng đến mức ăn hết miếng này đến miếng khác.
Bình Luận (0)
Comment