Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 447 - Chương 447: Thụ Phấn Nhân Tạo

Chương 447: Thụ phấn nhân tạo Chương 447: Thụ phấn nhân tạoChương 447: Thụ phấn nhân tạo

Khi Lâm Phong chuẩn bị đứng dậy đi về thì phát hiện mình đang ở trong bãi cỏ cách đó vài mét. Một vật nhỏ màu trắng thu hút sự chú ý của anh.

Nó trông giống như một đóa xương hoa màu trắng, đung đưa trong gió.

Vốn dĩ vài đóa hoa màu trắng nho nhỏ nở trên cỏ là điều bình thường.

Nhưng khi Lâm Phong nhìn kỹ hơn, rõ ràng nó giống hai chiếc cánh nhỏ màu trắng hơn!

Và hai đôi cánh nhỏ đó vẫn đang đung đưa nhẹ, tựa như chúng sắp cất cánh.

Lâm Phong lanh trí, nhanh chóng đứng dậy, lặng lẽ đi tới, sợ vật nhỏ này tùy thời bay đi.

Ngay khi anh chuẩn bị đến gần, đôi cánh lay động, vỗ cánh bay nhanh lên trời giống như đang sợ hãi.

Anh nhìn thấy vật nhỏ màu trắng bay lên không trung, lúc sang trái lúc sang phải, không nhìn ra được nó là gì.

Tốc độ nhanh đến mức Lâm Phong vô thức đưa tay ra nắm lấy, nhưng anh còn chưa chạm tới thì tay đã vồ vào khoảng không.

Đến khi anh duỗi tay ra lần nữa thì vật nhỏ đó đã bay đi rất xa, dần dần biến mất.

"Ối trời, đây là gì thế nhỉ!"

Lâm Phong lớn tiếng nói với vật nhỏ, vẻ mặt bối rối và không cam lòng.

Anh ngẩng đầu lên nhìn lần nữa, nhưng bóng dáng của vật màu trắng đã biến mất từ lâu.

Tuy nhiên, Lâm Phong có thể chắc chắn rằng vật nhỏ biết bay này chính là sinh vật sống mà anh nhìn thấy lần trước. Nó cũng lóe lên và biết bay giống y như vật vừa rồi, thì chắc chắn không sai rồi.

Hơn nữa, lần này anh có thể xua tan những nghi ngờ của mình.

Những vật nhỏ biết bay chắc chắn không phải là chim.

Lần trước những vật nhỏ đó bay qua đầu, Lâm Phong thật sự rất lo lắng.

Nếu một con chim thực sự xuất hiện trong một không gian hạn chế thì đó sẽ là một vấn đề khiến anh đau đầu.

Chẳng lẽ là bươm bướm?

Đây là đáp án mà Lâm Phong nghĩ đến đầu tiên.

Đôi cánh của loài có cánh, nhưng con vật nhỏ đó cực kỳ nhanh và kích thước của nó nhỏ hơn nhiều so với một con bướm bình thường.

Nhưng nó xuất hiện trước mặt anh hai lần, rồi lại đều bỏ chạy rất xa cả hai lần.

Ngoài hai chiếc cánh đang võ, anh thậm chí còn không thể nhìn thấy nó trông như thế nào.

Lâm Phong cảm thấy rất buồn bực.

Đây là lần đầu tiên anh gặp một sinh vật bay trong không gian của mình.

Đây là lần đầu tiên anh bị khiêu khích và sỉ nhục.

Không được, anh nhất định phải tìm hiểu rốt cuộc là chuyện gì!

Lâm Phong tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Anh ngồi xổm xuống và tìm kiếm cẩn thận nơi anh vừa nhìn thấy đôi cánh.

Một mét, hai mét, anh từ từ mở rộng khu vực tìm kiếm.

Nhưng ngoại trừ cỏ dại xanh tươi, vẫn không tìm thấy gì cả.

Bất tri bất giác thời gian đã trôi qua nửa tiếng.

Lâm Phong nhìn đồng hồ, không còn cách nào khác đành phải đứng lên. Tuy rằng anh rất lo lắng và tức giận, nhưng anh vẫn cố gắng bình tĩnh lại.

Là phúc hay là họa, là họa thì không thể tránh khỏi.

Có sinh vật sống trong không gian, miễn là nó không phải là một con chim, anh có thể chấp nhận.

Lâm Phong đội mũ rơm, nhanh chóng đi về phía lối vào đường hầm.

Anh trở lại không gian nhỏ, toàn thân ướt đẫm, anh cầm một xô nước rồi đi đến Vườn rau.

Ôi, Lâm Phong chưa đi đến vườn rau thì nhìn những bông hoa màu vàng nhạt mọc dày đặc, giống như những khuôn mặt tươi cười, mỉm cười với ánh mặt trời.

Khi anh đến gần hơn, anh thấy những bông hoa nhỏ đó đang mọc lên từ thân cây bắp cải, nối tiếp nhau mọc chen chúc trên từng cây bắp cải.

Mỗi bông hoa nhỏ màu vàng có bốn cánh hoa có kích thước bằng nhau được xếp ngay ngắn.

Cả mảng hoa nhỏ này giống như kéo anh trở về tuổi thơ ở quê hương, anh vô cùng xúc động.

Cùng một khung cảnh, trời trong nắng ấm, ánh dương như nước.

Lâm Phong vui mừng khôn xiết, nhanh chóng ngồi xổm xuống, đưa mũi đến ngửi.

Một mùi thơm thoang thoảng xộc vào mũi khiến anh mê mẩn, anh nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu.

Mùi hương này đã quá quen thuộc với anh.

Kể từ khi Lâm Phong đến Tây Tạng, đây là lân đầu tiên anh ngửi thấy mùi thơm của rau.

Hương thơm tự nhiên này dường như mạnh mẽ và hấp dẫn hơn rất nhiều so với tất cả những loại nước hoa anh từng ngửi. Lâm Phong mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn củ cải và khoai tây bên cạnh.

Thân của củ cải lộ trên mặt đất cũng thẳng và dày, nhiều cây có nụ hoa nhỏ, những nụ hoa ấy sẽ lớn nhanh thành đóa hoa nhỏ bất cứ lúc nào.

Sau khi hoa kết hạt, thì có thể thu hoạch hạt giống của đợt bắp cải và củ cải Tân Tạng đầu tiên trong không gian!

Lâm Phong lúc này tràn đầy tự tin, hưng phấn siết chặt nắm đấm.

Khoai Tây Tạng ở một bên sườn núi cũng đang phát triển tốt, hai hàng lá khoai xanh tươi tốt đến nỗi gần như che kín cả sườn núi.

Một khi hạt củ cải được thu hoạch, những củ khoai tây trông dưới đất chắc chắn sẽ có một vụ thu hoạch bội thu.

Lâm Phong không khỏi gật đầu, nuốt nước bọt.

Thôi chết, suýt chút nữa quên tưới nước!

Anh mỉm cười, nhanh chóng cầm chiếc xô lên, cẩn thận tưới nước cho các luống rau.

Tuy nhiên, lần này, anh đã cẩn thận hơn.

Những bông hoa nhỏ đó mọc lên mang theo sự tin tưởng, giao phó của Khúc Bố dành cho anh.

Anh ta cố tình tránh những bông hoa khi tưới nước, sau khi tưới nước xong, anh ta ngồi xổm xuống và kiểm tra chúng cẩn thận.

Nhìn những bông hoa bắp cải trước mặt, trong đầu Lâm Phong chợt lóe lên một ý tưởng.

Anh chợt nhớ ra mình đã được dạy trong lớp sinh học ở trường trung học cơ sở rằng hoa cần sự giúp đỡ của ong và bướm để tạo ra hạt giống thành công.

Anh mơ hồ nhớ tới quá trình cần sự trợ giúp của côn trùng nhỏ được gọi là quá trình thụ phấn! Đúng, đúng rồi, là thụ phấn!

Lâm Phong võ võ đầu, như bừng tỉnh.

Sao mà mình quên mất điều này cơ chứ!

Trước đây anh trồng dâu tây trong không gian, anh chỉ biết trông những quả to và ngon chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc làm thế nào để ươm những hạt giống dâu hoàn hảo.

Nhưng lần này nuôi trồng hạt giống củ cải Tây Tạng và bắp cải mới là mục đích chính.

Lâm Phong siết chặt nắm tay, ấn mạnh thái dương, hối hận vì sơ suất của mình.

Suýt chút nữa mọi nỗ lực đều bị mất hết.

Anh vui mừng vì mình nhận ra kịp thời trước khi hạt giống được tạo ra.

Nhưng trong không gian lại không có một con côn trùng nào cả, đừng nói chỉ là ong và bướm.

Lâm Phong bỗng nhiên cảm giác như bị một chậu nước lạnh dội vào người, cõi lòng lạnh buốt vô cùng.

Trong không gian lớn kia có thì có đấy, nhưng những con côn trùng biết bay đó rất khó nắm bắt, giờ mà đi bắt chúng thì cũng đã quá muộn rồi.

Thụ phấn nhân tạo? Những chữ này hiện lên trong đầu anh.

Cuốn sách trong phòng chứa đồ hình như có nhắc đến thụ phấn nhân tạo.

Lâm Phong tựa như tóm được cọng rơm cứu mạng, anh vội vàng đứng dậy đi vê phía phòng chứa đồ.

May quá, cuốn sách vẫn còn.

Anh ấy nhặt nó lên, lật ra xem.

Quả nhiên trong sách có nội dung của thụ phấn nhân tạo. Mấy phút sau, Lâm Phong đóng sách lại, tìm trong phòng chứa đồ mấy miếng bông gòn.

Anh ta thầm đọc thuộc lòng những kỹ thuật cơ bản trong đầu, sau đó đi đến chỗ những bông hoa bắp cải và ngồi xổm xuống.

"Dùng tăm bông lau sạch phấn hoa trên lõi hoa, sau đó thoa phấn hoa vào cuống hoa bên dưới..."

Lâm Phong vừa bắt đầu thao tác vừa nhớ lại những hướng dẫn trong sách.

Sau khi xử lý xong mấy bông hoa bắp cải, anh thấy việc này không khó như mình nghĩ nên tăng tốc độ.

Mười phút sau, khi việc thụ phấn nhân tạo của bồng hoa bắp cải cuối cùng được hoàn thành, Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm.
Bình Luận (0)
Comment