Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 57 - Chương 57: Bạn Học Thời Cấp Hai, Vương Yên Vân

Chương 57: Bạn học thời cấp hai, Vương Yên Vân Chương 57: Bạn học thời cấp hai, Vương Yên VânChương 57: Bạn học thời cấp hai, Vương Yên Vân

Người phụ nữ kiêu căng ngạo mạn đi tới, tập trung chú ý vào Lâm Phong và Lâm Thiến Thiến từ đằng xa.

Cô ta đi tới bên cạnh Lâm Phong, vẻ mặt lạnh lùng, vừa định mở miệng mắng người, nhưng đột nhiên dừng lại, sau đó nhíu mày chăm chú nhìn Lâm Phong, bỗng nhiên kêu lên: "Lâm Phong?"

Lâm Phong sững người, anh không ngờ người phụ nữ trước mặt lại gọi tên anh.

Có rất nhiều người trùng tên, dù sao thì tên của mình cũng khá phổ thông, nhưng nhìn mặt mình mà gọi nhầm tên, chắc không có khả năng nhỉ?

Chỉ là...

Lâm Phong lục tung tất cả ký ức cũng không nhớ ra được, anh quen một người phụ nữ như vậy từ khi nào?

"Là tôi, là Vương Yên Vân đây, thế nào, không nhận ra tôi à?"

Vương Yên Vân cười đắc ý, ánh mắt tỏ vẻ kinh thường.

Vương Yên Vân.

Thời điểm cái tên vừa xuất hiện trong đầu, Lâm Phong liền nhớ ra.

Cô ta chẳng phải là bạn thời cấp hai của mình hay sao? Là bạn ngồi cùng bàn với mình.

Lúc trước Vương Yên Vân thích mình, còn tỏ tình với mình nữa, nhưng Lâm Phong lúc đó luôn cùng đám bạn tốt của mình chơi bời lêu lỏng, ai còn quan tâm đến chuyện yêu đương cơ chứ?

Y như rằng Vương Yên Vân tỏ tình với mình, không chút ngạc nhiên nào bị từ chối.

Nhưng Lâm Phong chưa bao giờ nghĩ tới, người phụ nữ trước mặt này là Vương Yên Vân.

Anh nhớ rõ cô ta không giống thế này!

Nhìn kỹ khuôn mặt, Lâm Phong hơi đắn đo.

Khuôn mặt này không khác gì mấy gương mặt phẫu thuật thẩm mỹ tràn ngập trong các quảng cáo, nhìn thế nào cũng không nhận ra được!

Thấy Lâm Phong nhìn kỹ mình, Vương Yên Vân cảm thấy lòng hư vinh của mình được thỏa mãn!

Hừ! Năm đó mình mê hắn ta! Nhưng không ngờ bây giờ nghèo túng như vậy! Còn lái chiếc Wuling Hongguang nữa chứ!

Chậc chậc!

"Xem ra hotboy Lâm Phong năm đó của chúng ta lăn lộn ngoài xã hội cũng không tốt nha! Tính khí nóng nảy như vậy, chẳng lẽ bị cuộc sống mài mòn hết góc cạnh? Ha hat! Thật không ngờ nhat"

Vương Yên Vân vươn tay vén tóc của mình, sau đó liếc nhìn sang Lâm Thiến Thiến rồi nhướng mày: "Sao vậy, đây là con gái anh à? Tôi không thấy vợ anh! Năm ngoái có vài người trong nhóm nói nhìn thấy anh, anh bây giờ làm cha đơn thân à? Thật hay giả vậy?"

Vẻ mặt Lâm Phong bình thản, anh ngẩng đầu nhìn Vương Yên Vân, kéo Thiến Thiến qua bên cạnh mình, sờ sờ đầu của cô bé.

"Ừ, đây là con gái của tôi, lâu rồi không gặp!" Anh lên tiếng đáp, sau đó chỉ vào chiếc Audi Q5: "Tôi bây giờ đang vội về làm cơm cho con gái, cho nên mời cô dời xe ra đi, tôi rất bận!"

Thật ra mà nói Lâm Phong cũng không tức giận gì mấy.

Năm đó khi giao đồ ăn, không biết đã giao cho bao nhiêu bạn học và người quenl Lúc đầu Lâm Phong cũng ngại lắm, dù sao mới tốt nghiệp ra trường, da mặt mỏng mài

Thậm chí có một số bạn học gọi châm chọc anh là anh trai trai chuyển phát nhanh, anh trai ship đồ ăn, có lần anh xấu hổ đến mức muốn từ chức!

Nhưng đó là trước đây, bây giờ không phải như vậy.

Trải qua sự vùi dập của cuộc sống, anh đã biết thu lại sự sắc sảo của mình, những lời chế giễu thế này, ai thèm quan tâm chứ?

Hiện tại anh chỉ có một mục đích duy nhất. Bảo cô ta dời xe, vê nhà nấu cơm.

Nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Lâm Phong, Vương Yên Vân đột nhiên nổi giận!

Năm đó hắn từ chối mình, đáng lẽ hắn phải nghĩ đến ngày hôm nay!

Hừ! Hiện giờ cả người mình đều là hàng hiệu, đi xe Audi, còn anh ta thì mặc bộ quần áo mười mấy tệ, làm ông bố đơn thân, lái chiếc Wuling Hongguang cùi bắp!

Hắn hoàn toàn không thấy xấu hổ hay sao chứ!

Vương Yên Vân tức giận bật cười, cô ta hừ lạnh: "Cũng đúng thôi! Nhìn thấy anh tôi cũng ngại, ngày nào cũng bận rộn lo cơm nước, quả thật rất mệt mỏi, không giống như tôi, bảo mẫu trong nhà hiếm khi được nghị, tôi cũng ít khi phải nấu cơm, để anh đi trước vậy! Làm cha đơn thân có con gái bên mình cũng không dễ dàng gì!"

Vương Yên Vân nói xong lên xe, lái chiếc Audi của mình ra phía sau, Lâm Phong cũng không chần chừ nữa, đưa Thiến Thiến lên xe, lái chiếc Wuling Hongguang rời khỏi.

Anh cũng không muốn để Vương Yên Vân có cơ hội lải nhải thêm nữa.

Nói thật cũng không đến mức phải tức giận, nhưng phiên phức là thật.

Lúc về đến nhà, Khương Y Thanh vẫn chưa vê.

Không biết gần đây cô ấy bận bịu chuyện gì, nhưng chuyện này không liên quan gì đến Lâm Phong.

Bà Hoàng đang xem Ti vi, nghe thấy giọng nói của Lâm Thiến Thiến bà lập tức vui vẻ, vội vàng chạy về phía Lâm Thiến Thiến kêu lên: "Ôi, cháu ngoan của bài Bảo bối Thiến Thiến của bà đã về rồi! Để bà nhìn xem nào!"

Thiến Thiến buông nhanh cặp sách xuống, chạy về phía bà Hoàng, nhào vào vòng tay của bà Hoàng, dụi dụi đầu nhỏ vào người bà cụ: "Bà Hoàng ơi! Thiến Thiến nhớ bà lắm!"

Cảnh ấm áp của hai bà cháu khiến Lâm Phong thấy ấm áp trong lòng.

Anh mang thức ăn đi vào bếp, lên tiếng nói với hai bà cháu: "Ba ba đi nấu ăn, Thiến Thiến chăm sóc bà nhé, biết không?"

Thiến Thiến gật đầu nói với bà Hoàng: "Bà ơi, chúng ta lên sân thượng chơi một lát nha, Thiến Thiến muốn ra bể bơi chơi!"

Bà Hoàng tìm chiếc phao đưa cho Thiến Thiến, hai bà cháu dắt nhau ra bể bơi chơi đùa.

Lâm Phong mượn cớ đi vệ sinh tiến vào không gian, trong chốc lát anh giật mình kinh hãi khi nhìn thấy cảnh tượng trong không gian.

Nho mẫu đơn đã chín, ba loại rau củ như rau chân vịt, cà tím, mồng tơi đều đã lớn, cà tím và ớt mọc đầy cành, quả to sum suê, sáng mai thức dậy là có thể thu hoạch rồi.

Còn mấy khóm hoa hồng nữa, nghĩ tới hoa hồng Lâm Phong vội vàng đi tới chỗ trồng hoa hồng, chỉ thấy trước mắt hiện ra những bông hoa hồng vốn chỉ cao tới đầu gối, giờ đã bắt đầu ra nụ, nụ hoa kia lớn hơn so với nụ hoa bình thường!

Những nụ hoa này có kích thước bằng một nắm tay!

Có thể nhìn ra được màu sắc là màu hồng phấn và màu be, đây chắc chắn là Hoa hồng .Juliet mà Lâm Phong đã nhìn thấy ở cửa hàng hoa vào hôm nay, không còn nghi ngờ gì nữal Hoa mình trồng tuy chưa nở, nhưng chỉ cần nhìn nụ hoa thôi, nhất định sẽ lớn hơn Hoa hồng .Juliet của thế hệ trước!

Lâm Phong hài lòng gật đầu.

Anh hái một nắm lớn rau chân vịt, rồi ra khỏi không gian.

Rau chân vịt xanh mướt, nhìn kích thước có vẻ không khác gì so với các lại rau thông thường.

Lâm Phong xào rau chân vịt trước, nếu chiên cánh gà coca trước thì trong nồi sẽ có mùi tanh nhẹ, ảnh hưởng đến khẩu vi.

Anh rửa sạch rau chân vịt, phi chút tỏi băm cho thơm rồi cho rau vào xào, chỉ chốc lát sau thì múc ra khỏi nồi.

Tiếp theo là làm món cánh gà coca.

Đầu tiên chiên cánh gà, sau khi có mùi thơm bay ra thì cho coca vào, tiếp theo cho muối, dầu hào và các gia vị khác vào.

Đợi đến khi nước coca sôi, hâm đến khi nước cốt sánh đặc lại, món cánh gà coca thơm lừng được hoàn thành.

Lâm Phong hâm nóng món thịt lợn xào ớt ăn vào buổi trưa, nấu nồi canh trứng với cà chua, rắc lên ít hành lá xắt nhỏ, sau đó thì... ăn cơm thôi!"
Bình Luận (0)
Comment