Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 60: Quả Nho Chín Rồi Hoa Nở Rồi

Chương 60: Quả nho chín rồi hoa nở rồi Chương 60: Quả nho chín rồi hoa nở rồiChương 60: Quả nho chín rồi hoa nở rồi

Thiến Thiến tắm rửa xong liền lên giường ngủ.

Lâm Phong thì về đến phòng, rửa mặt đánh răng ở trong phòng vệ sinh riêng, thay quần áo sạch sẽ, nằm ở trên giường, cầm ra smartphone, vào trang web tìm kiếm, gõ chữ tập đoàn Khương thị, Khương Y Thanh.

Anh luôn tuân thủ nguyên tắc không được dò xét chuyện riêng tư của cô, nhưng hôm nay bị Lâm Thiến Thiến thúc ép, vốn không hề bận tâm cũng buộc phải để tâm.

Cô...

Rốt cuộc là người thế nào?

Lâm Phong nhìn chằm chằm trang web, sau khi gõ ba chữ Khương Y Thanh, gần như hiện ra một đống tin tức.

Mà tiêu đề dễ thấy nhất, cũng là đầu tiên, đột nhiên khiến con ngươi của Lâm Phong co lại.

"Vợ của chủ tịch tập đoàn Khương thị, đã chết trong một vụ tai nạn xe, hung phạm hiện đang lẩn trốn, thiên kim tập đoàn Khương thị Khương Y Thanh khóc như mưa, tỏ thái độ nhất định phải bắt đ9ược hung phạm..."

Chết do tai nạn xe?

Bốn chữ này trong nháy mắt làm cho Lâm Phong nhíu mày lại.

Cũng chính là một tháng trước, mẹ của Khương Y Thanh chết trong tai nạn xe?

Nhưng nếu như vậy, tại sao cô lại đến đây?

Lâm Phong tắt tin tức này, tiếp tục đi xuống dưới.

"Chủ tịch Khương Thiên Lâu của tập đoàn Khương thị, sắp cưới vợ mới, ngày cưới được ãn định vào ngày 26 tháng sau..." Lâm Phong chỉ cảm thấy hai mắt sắp hoa lên rồi!

Tình huống gì đây?

Ý là vợ chết còn chưa tới hai tháng, đã sắp cưới vợ mới đúng không?

Hôm đó Khương Y Thanh bị đuổi giết, có phải cũng có liên quan với chuyện này hay không?

Lâm Phong cau mày, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra nguyên cớ.

Thật ra có một số thứ rất dễ liên tưởng, thế nhưng Lâm Phong không muốn suy đoán những việc này.

Thứ nhất, việc này không liên quan gì với chính mình.

Thứ hai, Khương Y Thanh chưa nói, anh lại tự ý xen vào cuộc sống của cô, chuyện của cô, thật sự không cần thiết.

Lâm Phong thở dài, chỉ cảm thấy khúc mắc của những đại gia tộc này thật sự khiến người đau đầu.

Anh tắt đi smartphone, sau đó lắc mình tiến vào không gian, chuẩn bị xem cây nho của mình.

Lâm Phong mới vừa tiến vào không gian, lập tức ngửi được một hương hoa khiến người say mê!

Hương thơm ngát của nho hòa lẫn mùi hoa, nhất thời khiến cho Lâm cảm thấy rung động!

Ánh mắt anh sáng ngời, đi về phía nơi trồng hoa hồng Juliet.

Quả nhiên!

Ngày hôm qua còn là nụ hoa chớm nở, lúc này đã nở toàn bội

Hoa này thật sự là quá lớn quá đẹp!

Lâm Phong từng nhìn thấy hoa này trong cửa hàng hoa, đều chỉ to chừng bàn tay, hơn nữa cánh hoa cũng không nhiều như vậy.

Lúc này, những bông hoa hồng Juliet này được trông trong không gian, nhiều đóa dán sát nhau, to cỡ cái đĩal

Mấu chốt nhất chính là những cánh hoa này ôm sát nhau, mùi thơm ngát mê người, rất xinh đẹp.

Lâm Phong gật gù, phải lên tới hai trăm đoá!

Hoa này, tuyệt đối có một không hail

Nhìn cánh hoa xinh đẹp, tâm trạng của Lâm Phong cũng tốt hơn nhiều.

Đây là mười bông hồng Juliet, mỗi bông hồng có một dáng điệu riêng, thật đẹp!

"Quả nho cũng đã chín!"

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn quả nho trên giàn nho, lúc này nặng trĩu quả.

Từng quả nho một, đều có kích thước bằng quả bóng bàn!

To gấp đôi so với nho bình thường!

Lâm Phong mừng không kể xiết, vội cắt hai chùm xuống, vừa vào tay, khá nặng, Lâm Phong đoán hai chùm nho này cũng phải gần hai mươi cân!

Nho đã chín, anh hái xuống vài chùm trước, cho Thiến Thiến ăn thử!

Ngày mai vừa hay mang đến trường học, chia cho các bạn nhỏ ăn!

Lâm Phong cất nho xong, lại múc nước trong không gian, múc một thùng nước, sau đó lắc mình rời không gian, đi vào bếp.

Đem quả nho đặt ở trong tủ lạnh, đổ nước vào trong chậu nước, vì phòng ngừa bụi rơi vào, anh còn cố ý tìm nắp che lên.

Đây là nước dùng để nấu bữa sáng ngày mai.

Bây giờ kiểu phòng bếp mở không còn tiện lợi như trước, nếu như đột nhiên lắc mình tiến vào không gian bị phát hiện, cũng không thể doạ sợ mấy người Thiến Thiến!

Vì vậy Lâm Phong về cơ bản lựa chọn trước tiên để nước trong bếp, ngày hôm sau trực tiếp sử dụng, càng thuận tiện.

"Vẫn nên bố trí cửa phòng bếp! Nếu không có ngày sẽ bị phát hiện!"

Lâm Phong thầm nói.

Sau đó tắt smartphone, chuẩn bị đi ngủ.

Đêm nay ngủ ngon.

7 giờ sáng, đồng hồ báo thức của Lâm Phong vang lên.

Anh dậy rửa mặt, bắt đầu làm bữa sáng cho mấy người Thiến Thiến.

Đêm qua Thiến Thiến nói rau chân vịt ăn ngon, Lâm Phong cố ý hái chút rau chân vịt, sáng sớm hôm nay làm cháo rau chân vịt cho mọi người.

Cho ít thịt băm vào, đun trên lửa nhỏ cho thơml

Như thế vẫn chưa đủ, Thiến Thiến bây giờ đang ở độ tuổi phát triển thân thể, Lâm Phong lại luộc vài quả trứng, chuẩn bị mỗi người một quả.

Lúc gần 8 giờ, bà Hoàng còn có Thiến Thiến Khương Y Thanh, tất cả đều thức dậy.

"Tiểu Phong nha! Cháu vất vả quả, sớm như vậy đã dậy làm bữa sáng, bà Hoàng thấy thật xấu hổi"

Bà Hoàng xúc động nói.

Lâm Phong lập tức cười nói: "Bà Hoàng, giữa bà cháu và Thiến Thiến thì đừng nói xấu hổ hay cám ơn, nếu không cháu sẽ không vui đâu!"

Bà Hoàng cảm thấy rất ấm áp, viên mắt cũng có chút ướt át.

Bà giơ tay lên, chùi chùi mắt, thở dài nói: "Ai! Vẫn là cháu đối tốt với bà! Đứa con gái kia của bà, lớn như vậy, cũng không tới gặp bà, bà đã dọn nhà mấy ngày, một cú điện thoại cũng không có, không chừng đã quên mất bà già này!"

Lâm Phong vội vàng nói: "Nào có chuyện đó, bọn họ bận quá thôi! Cháu mỗi ngày cũng rất bận mà, nên mới đón bà qua đây ở chúng, vừa hay Thiến Thiến có một người bạn!"

Nói xong, Lâm Phong đơm cho bà Hoàng một chén cháo rau chân vịt, cười nói: "Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, tới dùng bữa sáng nha bài Sáng nay nấu cháo rau chân vịt mà bà thích nhất! Là rau chân vịt hôm quaI Ăn rất ngon!"

Nói tới đây, bà Hoàng nãi nãi cũng chỉ có thể thở dài, lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.

Lúc này Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh cũng đã rửa mặt xong, mấy người ngồi bên cạnh bàn ăn, bắt đầu uống cháo rau chân vịt.

Thiến Thiến trừng lớn hai con ngươi đen như mực, gồ lên tiểu quai hàm, dùng sức thổi thìa cháo rau chân vịt, sau đó a ô một ngụm, ăn hết một thìa cháo lớn!

"Ba ba! Thiến Thiến tối hôm nay còn muốn ăn rau chân vịt! Rau chân vịt ăn quá ngon!"

Lâm Phong bật cười, sờ sờ cái đầu nhỏ của Thiến Thiến, sau đó nói: "Được được! Ba ba tối hôm nay lại xào rau chân vịt cho Thiến Thiến ăn, Thiến Thiến phải ăn cho ngon, cho giỏi, biết không?"

Thiến Thiến gật đầu, lưu luyến ăn xong chén cháo rau chân vịt, lại uống hết ly sữa, sau đó cầm quả trứng luộc ở trong lòng bàn tay, vẻ mặt chờ mong ngẩng đầu, nhìn về phía Khương Y Thanh nói: "Ngày hôm nay dì sẽ đưa Thiến Thiến đi nhà trẻ nha?”

Cô bé đầy mong chờ nhìn Khương Y Thanh, người sau làm sao có thể nói ra lời từ chối?

Quan trọng là cô cũng không muốn từ chối.
Bình Luận (0)
Comment