Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 61 - Chương 61: Đăng Ký Triển Lãm Nông Nghiệp

Chương 61: Đăng ký triển lãm nông nghiệp Chương 61: Đăng ký triển lãm nông nghiệpChương 61: Đăng ký triển lãm nông nghiệp

Khương Y Thanh lau miệng, mỉm cười gật đầu.

"Được! Hôm nay dì đưa con đi học, chiều đón con, có được không?”

Vừa nghe Khương Y Thanh nói buổi tối sẽ tới đón mình, Thiến Thiến mừng rỡ tới độ nhảy dựng lên!

"Dì tốt với Thiến Thiến quá! Thiến Thiến thích dì nhất!"

Nói xong, Lâm Thiến Thiến đưa tay nắm lấy tay Khương Y Thanh, vui vẻ kéo Khương Y Thanh vào thang máy.

"Ba ba cứ việc đi làm! Thiến Thiến sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời dì! Cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô giáo Lệ Lệt

Thấy thang máy đã tới, Lâm Thiến Thiến quay người làm động tác hôn gió với Lâm Phong.

"Ba ba, phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé! Bye byel"

Nói xong, bé con và Khương Y Thanh bước vào thang máy, thang máy từ từ di chuyển xuống dưới.

Lâm Phong mím môi cười lắc đầu.

Chuẩn bị thu thập dọn dẹp bát đĩa trên bàn!

Hoàng nãi nãi vội vàng chạy tới, kéo tay Lâm Phong, nghiêm túc nói: "Tiểu Phong, con phải hứa với Hoàng nãi nãi một chuyện!"

Lâm Phong không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nghe thấy Hoàng nãi nãi nói như vậy, lập tức nghiêm túc dừng động tác lại, nói: Hoàng nãi nãi nói đi, con đáp ứng với bài!"

Hoàng nãi nãi nhất thời hớn hở mặt mày.

"Đồng nghiệp trước làm cùng bà lấy chồng muộn nên sinh con muộn. À không, con gái út của bà ấy cũng trạc tuổi với con, vừa tốt nghiệp đại học chưa đến hai năm! Con bé làm việc ở ngay Thượng Hải! Nghe nói là đi làm sale, tuy rằng không phải là công việc ổn định nhưng nghe nói tiền lương cao lắm!"

Hoàng nãi nãi cười, tiếp tục nói với Lâm Phong: "Đồng nghiệp của bà nói con bé tốt tính lắm, lại còn rất xinh đẹp, Hoàng nãi nãi giúp con bắt lấy cơ hội, hẹn trưa nay ăn cơm, con đi thử xem?"

Lâm Phong nghe xong, dở khóc dở cười!

"Hoàng nãi nãi à! Không phải là con không muốn đi, nhưng bà nhìn con xem, con đã hai mươi bảy rồi! Cô gái nhỏ nhà người ta vừa mới tốt nghiệp đại học được mấy năm, đã thế nghe bà nói lớn lên xinh đẹp, lại có khí chất, lương lại còn cao, làm sao có khả năng để ý đến con chứ? Con như này có khi còn khiến người ta bỏ chạy mấy chục cây số đấy bài"

Lâm Phong rất biết thân biết phận.

Điều kiện của anh, chính là một người ba đơn thân!

Nếu không có không gian, ném anh vào giữa đám người, làm gì có ai thèm nhìn!

Trước đây khi vẫn còn phải bôn ba kiếm sống, bị người khác khinh thường không ít, anh cũng đã thử yêu một, hai lần, nhưng khi bên kia biết được anh có một đứa con giá thì lại tìm đủ mọi lý do tránh anh như tránh bệnh.

Xét cho cùng, Thiến Thiến ở trong mắt anh thì là bảo bối tâm cam, nhưng trong mắt người khác cũng chỉ là con ghẻ!

Năm đó, anh Từ thậm chí còn nghĩ đến việc tích góp tiền cho anh để đi Vân Nam mua vợt

Nhưng đều bị anh từ chối hết cả.

Đối với Lâm Phong, nuôi dạy Thiến Thiến tốt là nhiệm vụ duy nhất bây giời

Tuy rằng tài chính bây giờ đã sung túc, nhưng Lâm Phong cũng không cho rằng đây là thứ để cho anh khoe khoang thể hiện. Bởi, đầu tiên, không biết khi nào không gian này sẽ biến mất.

Thứ hai, nếu anh thực sự muốn tìm nửa kia, đương nhiên người ấy phải thật lòng yêu thương Thiến Thiến.

Chứ không phải người vì tiền của anh mà tới.

Lúc Hoàng nãi nãi nói muốn tìm đối tượng cho anh, anh còn nghĩ là bà chỉ nói đùa.

Không nghí tới lại còn làm thật.

Then chết là, làm thật thì cũng coi như thôi, lại còn tìm cho anh một cô gái mới ra trường chưa được bao lâu nữa!

Người ta là thiếu nữ ngây thơ trong sáng, tự nhiên lại đẩy người ta vào tình cảnh mẹ kế con chồng!

Là ai thì cũng không đồng ý!

Hoàng nãi nãi thấy Lâm Phong nói như vậy, lập tức nghiêm mặt!

"Thiến Thiến thì làm sao? Sao lại không muốn được! Thiến Thiến đáng yêu như thết Lại còn rất nghe lời! Có gì mà đối phương có thể từ chối chứ?"

Hoàng nãi nãi lẩm bẩm.

"Đừng tưởng bà không biết chuyện con gái đồng nghiệp bà khi xưa đã đính hôn lại còn phá thai! Song nghe bà ấy nói, tất cả là do đằng trai cặn bã quá thôi chứ không có liên quan gì tới con bé cả, đoán chừng hai đứa vẫn có cơ hội."

Hoàng nãi nãi nói, đưa tay vỗ vỗ vai Lâm Phong.

"Vì lẽ đó, con cũng đừng cảm thấy không xứng với người ta, chỉ cân con đồng ý, đối phương cũng đồng ý, thì có gì mà xứng với không xứng chứt"

Trên mặt Lâm Phong lộ ra biểu tình quái lạ, nhìn vẻ mặt chờ mong của Hoàng nãi nãi, ngay cả một câu từ chối cũng không nói ra được.

"Vậy được, trưa hôm nay con tới ăn cơm với cô ấy, nhưng nếu chuyện không thành thì Hoàng nãi nãi cũng đừng buồn, như vậy chứng tỏ con và cô ấy không có duyên với nhau thôi."

Lâm Phong nói trước phòng hờ.

Hoàng nãi nãi thấy Lâm Phong đáp ứng, lập tức vui mừng hớn hởi

"Thành thành thành! Chỉ cần con có ý tìm mẹ cho Thiến Thiến là bà yên tâm rồi!"

Lúc này Lâm Phong mới tiếp tục dọn bàn.

Sau khi lấy túi rác ra khỏi thùng rác, tròng túi khác vào, Lâm Phong xách mấy túi rác lớn, cẩn thận mang theo chứng minh thư xong xuôi lúc này mới ra khỏi cửa.

Có vẻ như Hoàng nãi nãi cũng chuẩn bị ra ngoài.

Ở viện dưỡng lão đối diện có rất nhiều người theo Hoàng nãi nãi hát Kinh kịch mỗi ngày!

Anh lái con xe Wuling Hongguang đi về phía trung tâm thể dục Thượng Hải.

Trong hai ngày này, nơi đây đang chuẩn bị tổ chức cuộc thi nông sản nho.

Mức tiêu thụ trái cây ở Thượng Hải rất cao, chỉ riêng Thượng Hải đã có hơn 100 Bạch Quả Viên, lượng tiêu thụ hoa quả mỗi ngày lên đến mấy vạn tấn.

Cũng đúng thôi, bởi vì nhân khẩu tại Thượng Hải rất lớn, không chỉ có người bản địa còn có cả người ở thành phố khác cũng như người nước ngoài chen chúc ngốn nháo ở thành phố lớn này, cùng nhau gặp gỡ giao thoa.

Thị trường hoa quả này có thể tạo thành thế giới mới.

Thỉnh thoảng thành phố sẽ tổ chức hội chợ trao đổi nông sản, về cơ bản sẽ bình chọn ra loại hoa quả đầu bảng, quanh năm được săn đón.

Tất cả các vườn cây ăn quả đều sẽ tiến hành đấu giá, cuối cùng qua tay đầu cơ, bán lại.

Nếu số lượng lớn, có thể được bán trên toàn quốc! Lâm Phong cứ nghĩ mình đã đến sớm lắm rồi, nhưng không nghĩ tới khi xe mới tới gần trung tâm thể thao mới biết được là mình đã nhầm.

Có quá nhiều người đã tới trước!

Xe đậu dày đặc lấp đầy tất cả các chỗ đậu xe, và con xe Wuling Hongguang của anh chỉ có thể đậu cách đó một cây số.

Cho nên, khi anh vào được trung tâm thể dục báo danh thì cũng đã là 9 giờ sáng.

Người ra vào đông như mắc cửi, người báo danh cũng muôn hình muôn vẻ, nhiều vô số kể.

Lâm Phong tìm một hàng ngắn nhất, bắt đầu gia nhập đội ngũ xếp hàng.

Mười giờ, cuối cùng cũng đến lượt anh.

"Tên?"

"Lâm Phong."

"Anh tham dự đại hội lần này với tư cách là người tham gia hay khách mua hàng ạ?

"Dự thi."

"Giống nho?"

"Nho sữa Nhật bản."

Nhân viên hỏi rất nhiều câu hỏi, cuối cùng lấy ra một phiếu dự thi để Lâm Phong điền vào.

Nhân lúc đang photocopy chứng minh thư, nhân viên lại hỏi tiếp: "Anh có muốn thuê gian hàng triển lãm không ạ? Thời gian bình chọn lần này của bên chúng em là ba ngày. Ngày đầu tiên sẽ do ban tổ chức tiến hành tuyển chọn, ngày thứ hai, thứ ba mới tiến hàng triển lãm giống nho ạ. Nếu như anh có lòng tin với giống nho của mình, anh có thể thuê trước gian hàng để người mua có thể thuận tiện ghé thăm gian hàng của anh hơn." Lâm Phong nghe xong nhanh chóng gật đầu. "Được, vậy cho tôi thuê một gian hàng đi, bao nhiêu một ngày?”
Bình Luận (0)
Comment