Chương 83: Thuê nhà kho tốt
Chương 83: Thuê nhà kho tốtChương 83: Thuê nhà kho tốt
Lâm Phong ký tên, cười nói với bà chủ: "Cháu tin bác! Mai cháu mang hoa tới ạt"
Xong xuôi mọi việc, Lâm Phong để chậu hoa hồng Juliet lại, sau đó rời khỏi "Ngộ kiến hoa chỉ vũ."
Một chậu mười lăm vạn, chín chậu một trăm ba lăm vạn!
Còn chậu cuối cùng, anh giữ lại để trông trong nhà, hoàn cảnh nhà anh bây giờ cũng cần chút hương hoa để tô điểm!
Khởi động Wuling Hongguang, Lâm Phong trở lại Lâm Giang no. 1 courtyard.
Trong nhà không một bóng người.
Dạo gân đây, bà nội Hoàng đang mê mẩn với viện dưỡng lão của người cao tuổi gần nhà, ở đó có nhiều người cao tuổi, trong khi bà vốn là người làm nghệ thuật, nên giờ gặp được những người cùng chung đam mê sở thích khiến mỗi ngày của bà vui vẻ hơn rất nhiều.
Tối hôm qua còn thừa lại ít cơm, anh quyết định làm cơm rang trứng, sau đó làm bát canh cải bó xôi, ăn qua loa cho xong bữa.
Lâm Phong mở điện thoại di động lên, vừa ăn vừa truy cập vào trang web thuê nhà để tra giá thuê nhà kho gần đây trong Thượng Hải.
Có rất nhiều nhà kho ở trong Thượng Hải, nhà kho tạm thời cũng không ít.
Hơn nữa nhìn vào vị trí, tất cả đều gần sân bay, còn có nhiều nơi còn ở sát cạnh đường cao tốc.
Nơi đó đất đai rẻ, làm kho hàng cũng không lỗ.
Lâm Phong nhấp vào màn hình điện thoại, một tin quảng cáo cho thuê nhà kho lập tức xuất hiện trước mắt.
"Gần sân bay ga Bắc Thượng Hải, diện tích 125 mét vuông, mới xây dựng, cơ sở vật chất tốt. Có điều đang trong giai đoạn lắp tạm thiết bị giám sát, nhưng chúng tôi có thể cung cấp dịch vụ cho thuê bảo vệ. Điện thoại 1934859..."
Hai mắt Lâm Phong sáng ngời!
Vừa nãy xem qua được rất nhiều địa điểm cho thuê nhà kho, nhưng nhà kho tiên tiến quá lại khiến anh nhíu mày!
Dù sao anh cũng phải chuyển đồ từ trong không gian ra ngoài, nếu thực sự bị giám sát ghi lại, bất luận thế nào cũng trở thành chứng cứ!
Bây giờ nhà kho này mới được xây dựng, chưa lắp đặt máy giám sát, chính xác là những gì anh cần!
Lâm Phong vội vàng đặt đũa xuống, dùng điện thoại di động bấm số.
Sau hai hồi chuông, điện thoại đã được kết nối.
"Xin lỗi, có phải là nhà kho Cửu Lan không ạ? Tôi thấy được thông tin của công ty trên web thuê nhà, nên muốn hợp tác, có thể nói chuyện không ạ?”
Đối phương lập tức lễ phép hỏi: "Xin hỏi là ngài vừa ý nhà kho nào ạ? Công ty Cửu Lan chúng tôi có rất nhiều kho hàng tại Thượng Hải."
"Nhà kho gần sân bay trạm Bắc, 125 mét vuông."
Lâm Phong nói.
Người ở đầu dây bên kia đầu tiên sững sờ, sau đó mới dò hỏi: " Kho hàng nơi đó không có bất kỳ biện pháp an ninh nào, nếu là vật có giá trị thì xin ngài cân nhắc cẩn thận, dù sao bên công ty Cửu Lan chúng tôi đã thông báo từ đầu, nếu đến lúc thật sự xảy ra chuyện gì, công ty Cửu Lan chúng tôi không cung cấp bất kỳ dịch vụ bồi thường nào!"
Lâm Phong nói: "Không thành vấn đề, bên tôi không có thứ gì đáng tiền, tôi có thể ký hợp đồng trước với công ty, nếu có bất kỳ sự cố nào gì xảy ra cũng không cần nhà kho bên Cửu Lan chịu trách nhiệm, vậy đã được chưa?" Bên kia thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Được, khi nào tiện gặp mặt?"
"Chờ một chút, tôi sẽ tới ngay."
Lâm Phong đưa mắt nhìn đồng hồ, gặp mặt một lúc, sau đó đi đón chú hai, tiện thể dẫn Tiểu Trương đi mua thức ăn, vừa đủ thời gian.
"Được, vậy tôi sẽ đợi ngài ở nhà kho Trạm Bắc, ngài thấy có được không?"
"Được, đến nơi tôi sẽ gọi cho cô."
Lâm Phong nói xong nhanh chóng cúp điện thoại.
Cơm nước xong, Lâm Phong ngay cả bát đũa cũng không rửa, đặt vào trong bồn đợi khi nào về rửa một thể.
Dù sao thì thời gian rất gấp gáp và anh không muốn đến muộn.
Vội vàng lái con xe Wuling Hongguang tới điểm hẹn.
Trạm Bắc cách bến Thượng Hải rất xa, Lâm Phong lái Wuling Hongguang suốt tiếng rưỡi mới tới được nơi đó.
Nhìn đồng hồ, chưa gì đã đến ba giờ.
Lâm Phong đỗ xe, cầm điện thoại đi tới địa chỉ trên bản đồ, khi ngẩng đầu lên thấy được biển hiệu ghi to bốn chữ lớn Nhà kho Cửu Lan.
"Xin lỗi, ngài có phải là ngài Lâm Phong không ạ?”
Một người đàn ông mặc âu phục đen nhìn thấy Lâm Phong, tươi cười chào đón anh.
Lâm Phong hạ điện thoại xuống, gật đầu nói: "Anh là Tiểu Từ?"
"Đúng, là tôi, nhà kho này do tôi phụ trách, tình huống cụ thể tôi đã sớm thông báo cho ngài rồi, ngài có muốn vào trong xem qua một chút không?".
Lâm Phong gật đầu.
Anh đi theo Tiểu Từ vào trong nhà kho, nhìn bên ngoài nhà kho, chỉ có một cánh cửa sắt đơn sơ bám đầy rỉ sét, bên ngoài có một chiếc khóa lớn đơn giản, hình như đang chuẩn bị lắp đặt một cánh cửa mới, chỉ là còn chưa kịp đổi.
Sau khi đi vào, Lâm Phong mới phát hiện thì ra làm ăn thực sự nhờ vào lời nói.
Trên mạng nói nhà kho mới xây, chỉ không có cơ sở an ninh nào, nhưng sau khi tiến vào quan sát một hồi Lâm Phong mới phát hiện ra rằng không những không có cơ sở an ninh mà ngay cả nhà kho mới được xây dựng cũng là giả mạo!
Sự thật thì là cũng khởi công, nhưng không biết xảy ra chuyện gì nên lại bị trì hoãn, còn thiếu hẳn một góc, tạm thời chất đống bao xi măng để chắn lại.
Bên trong đổ nát, vách tường bong tróc không ít.
Trong lòng Lâm Phong đại khái cũng có tính toán.
Phỏng chừng nơi này lúc đầu xác thực là định xây nhà kho mới, bởi dù gì cũng gần trạm Bắc cũng như sân bay, hàng hóa nhiều, xây nhà kho tại đây sẽ rất tiện lợi.
Thế nhưng không nghĩ tới vừa mới chuẩn bị khởi công lại truyền đến tin tức bị phá bỏ, bây giờ phá đi xây lại cũng vô nghĩa lại lãng phí tiền bạc.
Chẳng bằng lợi dụng phế phẩm, để yên nó trong tình trạng này cho thuê được ngày nào tốt ngày ấy, chờ tới khi phá dỡI
Thấy ánh mắt Lâm Phong rơi vào nơi góc tường kia, Tiểu Từ lúng túng ho khan một tiếng, cười nói: "Mấy ngày nữa chúng tôi sẽ xây sửa lại chỗ này, hiện tại chủ đầu tư cũng không đàm luận được, vì lẽ đó khởi công được một nửa thì ngừng, mong ngài đừng lol"
Lâm Phong giả vờ không biết mánh khóe của anh ta.
"Nơi này vẫn được."
Lâm Phong bình tĩnh nói: "Nhưng có vẻ không giống hình ảnh tôi thấy được trên trang 58 lắm, cậu xem tiền thuê này có thể hạ xuống chút được không, chỗ này thực sự tệ quá.' Không thể không nói, anh rất hài lòng chỗ này.
Xác thực không có hệ thống giám sát, đã vậy xung quanh lại không có dân cư sinh sống , giống như nhà kho Cửu Lan, có khá nhiều nhà kho nằm ở nơi đây, tất cả đều đổ nát và đang trong giai đoạn chờ phá dỡ.
Người đến người đi không quen biết lẫn nhau, cũng không đối diện.
Trên trang 58 báo giá 500 một ngày, loại chuyện làm ăn nhanh này rất dễ mặc cả.
Huống chỉ là ở nơi sắp phải di dời này?
"Được! Thấy ngài là người thoải mái, vậy chúng ta lấy giá 350 một ngày, không thể kém hơn được nữa, ngài thấy có được không ạ?"
Lâm Phong vui vẻ đồng ý.
"Được, vậy cho tôi thuê ngày mốt, sáng sớm tôi hạ hàng xuống, tới chiều chuyển đi ngay."
Lâm Phong mỉm cười.
Tiểu Từ lấy hợp đồng đã chuẩn bị từ trước ra, sau đó chụp vài bức ảnh chứng minh thư của Lâm Phong.
“Ký tên ở đây là được."
Tiểu Từ nói.
Lâm Phong ký tên, ấn dấu vân tay.
Anh quét mã QR và trực tiếp trả tiền thuê nhà, Tiểu Từ mỉm cười bắt tay cùng anh.
"Hoan nghênh ngài đã hợp tác vui vẻ cùng nhà kho Cửu Lan. Hoan nghênh lần sau trở lại."
Tảng đá trong lòng Lâm Phong đã được giải quyết. Liếc mắt nhìn đồng hồ, đã gần bố giờ, chú hai sắp tới nơi rồi. May mắn thay, nhà ga xe lửa phía Bắc ở ngay gần, tới kịp.