Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 286

Hoàng Tam Nương cảm thấy mình nghe lầm rồi!

Nhất định là tối hôm qua ngủ không ngon, tinh thần không tốt, nghe lầm chứ?

Đến tỉnh thành?

Nàng cùng đương gia nhà nàng tâm tâm niệm niệm đã muốn hảo hảo buôn bán, tương lai cũng có thể giống như một nhà Cẩm muội tử cùng Triệu Lục Nương các nàng đến huyện!

Coi như là tương lai thật sự có thể đi trong huyện, còn không có tâm khí cùng Cẩm muội tử cùng Triệu Lục Nương các nàng giống nhau có thể ở trong huyện mua nhà mua cửa hàng đâu!

Nhiều nhất, nàng cùng nhà nàng đương gia nghĩ chính là, vận khí tốt, cũng có thể đi trong huyện thuê cái cửa hàng nhỏ buôn bán.

Chủ yếu cũng là hy vọng bọn nhỏ có thể ở trong huyện đọc sách, bọn họ làm cha mẹ có thể ở bên cạnh bọn nhỏ.

Thậm chí, nàng cũng không nghĩ tới muốn mang nàng tiểu nha, nghĩ tới cô nương gia vẫn là để nàng ở bên người tổ phụ tổ mẫu nuôi trước...

“Cẩm...... Cẩm muội tử, ngươi vừa mới nói...... Hi, nhất định là ta nghe lầm! "Hoàng Tam Nương xấu hổ, lắp bắp thì thào.

Mộc Cẩm mỉm cười nhìn nàng.

”Tam Nương tỷ tỷ, ngươi không nghe lầm, vừa rồi ta nói chính là đi tỉnh thành, ta dự định cả nhà đều chuyển đến tỉnh thành”

Hoàng Tam Nương bị chấn động thật lâu không nói gì.

Tam Nương tỷ tỷ có thể trở về hảo hảo ngẫm lại, cũng cùng gia đình hảo hảo thương lượng.

Nhưng sau khi hoàn hồn, kích động đến mức ngay cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không nói nên lời.

Dừng một chút, Mộc Cẩm vì dự định lúc trước mà tỏ vẻ áy náy với Hoàng Tam Nương.

“Ta vốn định ở lại thị trấn thêm một thời gian, liền muốn mở thêm mấy cửa hàng đồ kho và cửa hàng đồ ăn vặt. Chỉ là, kế hoạch không theo kịp biến hóa, hôm nay đã tính toán xong, muốn chuyển đến tỉnh thành.”

“Tam Nương tỷ tỷ, thật sự là xin lỗi! Cũng làm rối loạn kế hoạch của các ngươi!”

Hoàng Tam Nương vội vàng vừa lắc đầu vừa khoát tay.

Hoàng Tam Nương vẻ mặt cảm kích nhìn Mộc Cẩm, "Ngươi là người có bản lĩnh lớn! ngươi muốn đi đâu, còn nguyện ý mang theo cả nhà Tam Nương ta, Tam Nương cảm kích ngươi còn không kịp đâu!"

Mộc Cẩm biết Hoàng Tam Nương là người trong lòng biết rõ.

Sau khi Mộc Cẩm cáo biệt Hoàng Tam Nương, liền trở về Mộc gia thôn một chuyến.

Trở về Mộc gia thôn, nàng là muốn đi gặp hai người nhà.

Một nhà chính là một nhà Lâm đại thúc.

Hai là nhà Mộc Tứ thúc.



Sau khi đến nhà Lâm đại thúc, Mộc Cẩm cũng không cần nói quá chi tiết, chỉ nói cho Lâm đại thúc gần đây nàng muốn chuyển nhà, chờ sau khi ổn định sẽ phái người đưa thư tới.

Lâm đại thúc nghe vậy trong lòng rùng mình, nhưng chủ tử không nói cho hắn cụ thể chuyển đến nơi nào, hắn biết không thể hỏi nhiều.

Mộc Cẩm nhìn ra tâm tư của hắn, cười nói: "Lâm đại thúc, yên tâm, chuyển nhà không có việc gì. Bất quá, trước không nói cho đại thúc biết ta muốn chuyển đi đâu, là vì tốt cho gia đình đại thúc.”

Lâm đại thúc kỳ thật cũng đoán được, nghe vậy vội vàng gật đầu, "Đa tạ cô nương báo cho biết! Nô nhất gia sẽ thay cô nương trông coi Mộc gia thôn, trông coi sản nghiệp của cô nương!”

Nói chuyện với người thông minh là tốt rồi.

Mộc Cẩm hài lòng gật đầu.

"Đúng rồi, cô nương, ngài lần trước để nô đi sau núi trong sông vớt cái cua xanh lớn kia, bây giờ để ở này phụ cận Mộc gia thôn các nơi trong hồ cùng dòng suối, phát triển đều rất tốt!"

Mộc Cẩm nghe được tin tức tốt này rất vui mừng.

Liền động viên Lâm đại thúc vài câu.

Đồng thời hy vọng sau này ông sẽ coi trọng con cua lớn này hơn, đào tạo thêm một số giống cua lớn.

Lâm đại thúc cười đáp ứng.

”Cô nương yên tâm! Nô đối với nuôi cá tôm cua đều có kinh nghiệm, nhất định sẽ dựa theo cô nương phân phó đi làm!"

Mộc Cẩm cười nói: "Đại thúc ngài làm việc, ta yên tâm!

Lâm đại thúc nhếch miệng cười đến cao hứng.

Sau khi Mộc Cẩm rời khỏi chỗ Lâm đại thúc, liền đến nhà Mộc tứ thúc.

Mộc tứ thúc đang ở nhà thu hoạch hoa màu.

Cùng Mộc Tứ thẩm hai người bận rộn khí thế ngất trời.

Bọn nhỏ trong nhà đều đưa đến chỗ Mộc Cẩm, cố nhân tay không đủ, so với năm ngoái bận rộn hơn.

Mộc Cẩm và Bạch Thuật đi ra đồng tìm hai vợ chồng Mộc tứ thúc.


Nhìn thấy Mộc Cẩm đi tới, Mộc tứ thúc và Mộc tứ thẩm vội vàng ngừng công việc trong tay, vội vàng tới chào hỏi nàng.

"Cẩm Ny Tử, đồng ruộng này rất bẩn, sao con lại tới đây?" câu đầu tiên Mộc tứ thúc nói chính là sợ Mộc Cẩm tới bẩn chân.

Mộc Tứ thẩm thì vẻ mặt khẩn trương, "Cẩm Ny Tử, có phải mấy người Đại Lang nhà ta đã xảy ra chuyện gì không?

Mộc Cẩm cười nói với Mộc tứ thúc: "Tứ thúc, con cũng là từ đồng ruộng đi ra, sao lại ghét bỏ?”



Tiếp theo mới nhìn về phía Mộc Tứ thẩm, trấn an nói: "Tứ thẩm yên tâm, Đại Lang mấy người đều rất tốt! Yên tâm đi, Xuân Mai cùng Thu Cúc hai người mặc dù còn nhỏ, cũng theo Nhị muội muội ta hảo hảo học làm nữ công.”

LÔi! Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Làm ta sợ muốn chết! "Mộc Tứ thẩm vỗ ngực, quay đầu nhìn Mộc Tứ thúc.

Mộc tứ thúc nghe Mộc Cẩm nói xong, cũng rất cao hứng.

Cảm kích nhìn Mộc Cẩm.

"Vậy... Cẩm Ny Tử hôm nay tới tìm tứ thúc ngươi là vì chuyện gì?"Mộc Tứ thẩm lại có chút lo lắng, bà sợ Mộc Cẩm bên kia không thể chiếu cố quá nhiều hài tử, rất sợ Mộc Cẩm đưa bốn hài tử của bà trở về.

Từ sau khi Đại Lang Nhị Lang của nàng đi làm cho Cẩm Ny Tử, bao nhiêu người hâm mộ nàng a?

Nhất là những người trong làng mẹ đẻ.

Trước kia bởi vì Mộc gia đai phòng sau khi xảy ra chuyện, đối với nàng Mộc gia tứ phòng bọn nhỏ đều chướng mắt gia đình, hôm nay thái độ có thể sẽ không giống nhau.

Trung thu năm nay nàng chỉ cùng đương gia đi nhà mẹ đẻ xem tết, sau khi không đưa theo hài tử, không thể thiếu càng nhiều người âm thầm đến hỏi thăm là chuyện gì xảy ra.

Chờ sau khi biết Xuân Mai và Thu Cúc nhà nàng còn nhỏ tuổi cũng đều ở lại thị trấn theo đường tỷ của Tam phòng học nữ công, vậy thì càng không giống nhau.

Hiện giờ, bất kể là Mộc gia thôn, hay là nhà mẹ đẻ nàng bên kia, cũng không còn ai xem thường nhà nàng.

Có thể đoán được, hôn sự sau này của bọn nhỏ nhà nàng rốt cuộc không cần lo lắng nữa!

Mộc Tứ thẩm bởi vậy, cũng thập phần cảm kích Mộc Cẩm.

Sau tết Trung thu, nàng liền hạ quyết tâm, về sau đều phải cùng đương gia đứng ở một chỗ, phải thật lòng đối tốt với mấy đứa nhỏ Cẩm Ny Tử...

Mộc gia tứ thẩm càng nghĩ trong lòng càng bất an.

Cũng đừng nàng vừa mới cảm thấy cuộc sống này rất tốt, Cẩm Ny Tử bên kia cũng không cần mấy oa nhi nhà nàng a!

”Cẩm...... Cẩm Ny Tử, có phải Đại Lang và Nhị Lang không nghe lời không? Hay là bọn họ ăn nhiều?”

"Còn có Xuân Mai cùng Thu Cúc hai đứa, Tứ thẩm cũng cùng Tứ thúc ngươi thương lượng qua, các nàng hai đứa nhỏ i theo Oánh Ny Tử học tay nghề, còn không kiếm được tiền, này ăn uống ở đấy, ta cùng ngươi Tứ thúc cho ngươi tiền... A!"

Mộc Cẩm nghe Mộc gia tứ thẩm nói những lời này, cũng ngây ngẩn cả người.

Nàng làm sao để Tứ thẩm hiểu lầm như vậy?

“Xuân Mai cùng Thu Cúc hai người mặc dù theo nhị muội muội của ta học nữ công, cũng có thể kiếm tiền a. Các nàng kiếm không nhiều lắm đó là chắc chắn, dù sao chỉ có thể thêu chút ít khăn, làm chút những vật nhỏ này bán..."

“Hả? Cẩm Ny Tử! Nói như vậy, Xuân Mai cùng Thu Cúc hai cái thời gian ngắn như vậy liền học không tệ a?"

Mộc gia tứ thẩm cực kỳ kích động.

Mộc gia tứ thúc vội vàng nói: "Bà nương này, sao lại gấp gáp như vậy, đây đều là Cẩm Ny Tử an ủi ngươi, ngươi thật đúng là cho rằng bọn nhỏ mới vừa theo Oánh Ny Tử học, là có thể Kiếm tiền?”
Bình Luận (0)
Comment