Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 287

Lập tức đưa tay cầm lấy hai tay Mộc Cẩm, nhìn đến mí mắt Mộc gia tứ thúc.

Mộc gia tứ thẩm bị Mộc gia tứ thúc nói ngượng ngùng đứng lên.

Lại cảm kích nhìn thoáng qua Mộc Cẩm.

Đôi bàn tay đầy bụi đất của bà nương nhà mình, cũng đừng làm bẩn bàn tay trắng nõn của Cẩm Ny Tử......

Lúc này tới đây, nàng cũng rõ ràng cảm giác được Mộc gia Tứ thẩm so với lúc trước đã thay đổi một ít.

Mộc Cẩm không hề hay biết.

Nhưng rốt cuộc thay đổi chỗ nào, Mộc Cẩm nhất thời cũng không hiểu.

Liền nhìn vị Tứ thẩm này càng chân thành một chút.

Tóm lại là tốt.

Mộc Cẩm liền cười nói với Mộc tứ thúc: "Tứ thúc, con nói là thật. Lúc trước Nhị Ny Tử nhà thôn trưởng cũng như thế. Chỉ cần là nghiêm túc học, làm sẽ không kém như vậy, đều có thể bán được, đơn giản là giá cả rẻ một chút.”

Nghe Mộc Cẩm nói như vậy, tay Mộc gia tứ thẩm kích động run rẩy.

Thật sự như vậy sẽ rất tốt!

Như vậy xem ra, chỉ cần nàng hai khuê nữ đi theo tam phòng nhị chất nữ hảo hảo học tay nghề nữ hồng, dù cho tương lai không thể ở trong cửa hàng thêu Oánh Ny Tử làm việc, cũng có thể dựa vào học được tay nghề tốt kiếm một chén cơm ăn!

Thế đạo này, nam tử muốn học tay nghề kiếm một chén cơm ăn cũng khó, huống chi các nữ oa tử!

Mộc gia tứ thẩm lúc này là càng nghĩ càng hăng hái.

Dù sao, chỉ cần nàng hai tiểu khuê nữ này học một tay nữ hồng tay nghề, tương lai lập gia đình vậy thì không phải là người ta chọn khuê nữ nhà nàng rồi.

Chờ ngưỡng cửa nhà mình bị bà mối giẫm phá đi!

“Cẩm Ny Tử! Tứ thẩm thật sự cảm tạ ngươi cùng Oánh Ny Tử, còn có Tử Xuyên Tử Khê cùng Nguyệt Nguyệt!”

Lời này phát ra từ chân tâm, Mộc Cẩm cảm nhận được.

Mộc gia tứ thúc cũng nhanh chóng biểu đạt cảm tạ.

Cuối cùng, Mộc tứ thúc rốt cục nhớ tới hỏi một câu Mộc Cẩm.

“Đúng rồi, Cẩm Ny Tử ngươi lần này trở về tìm Tứ thúc, là có khó khăni gì sao? Nếu là cần Tứ thúc Tứ thẩm, ngươi cứ việc mở miệng!”

“Cẩm Ny Tử, chúng ta không sợ! nếu có gì cần trưởng bối ra mặt, Tứ thúc và Tứ thẩm con đều có thể làm chỗ dựa cho tiểu hài tử các con!"

Mộc gia tứ thẩm cũng liên tục gật đầu, nói lời cảm động

Ánh mắt nàng kiên định, ngữ khí cũng kiên định, ngược lại không có bất kỳ tư tâm nào.

Đôi khi chính là như vậy.



Khi một người xác định người nào đó có thể mang đến chỗ tốt thật sự, có thể đi theo người kia thật sự có thể thay đổi hiện trạng, mới có thể vui lòng phục tùng.

Tứ thẩm Mộc gia chính là người như vậy.

Mộc Cẩm cũng không để ý.

Chỉ cần Mộc gia tứ thẩm sau này sẽ không bởi vì ngoại trừ liên quan đến lợi ích của bọn nhỏ nhà bà mà đi ghét bỏ thì tốt rồi.

Bà ấy có lý.

Nếu là Mộc gia tứ thẩm sẽ bởi vì Mộc Xuân Minh lợi ích mấy hài tử mà cùng tam phòng nàng nổi lên xung đột, nàng là có thể lý giải.

Đương nhiên, hiểu thì hiểu, cũng phải giảng đạo lý.

Nếu là không nói đạo lý, một mực ích kỷ, vậy nàng sau này liền ít tiếp xúc.

Mộc Cẩm cũng tin tưởng, Mộc gia Tứ thẩm sẽ không ngu xuẩn như vậy. Cái này cùng kiệt trạch nhi ngư vô ích.(*)

(*) Kiệt trạch nhi ngư (갈택이어 /竭澤而漁): Nghĩa đen câu này là tát cạn ao để bắt cá (연못을 말려 고기를 잡는다).

Câu này hàm ý chê người làm việc thiếu suy xét, bỏ lớn chọn nhỏ, ham lợi trước mắt mà quên cái lợi lâu dài. Trong tiếng Việt có nhiều câu giống như “thả con cá rô, vồ con săn sắt”, “tham bát bỏ mâm”, “thả mồi bắt bóng”.

Tiếp theo, Mộc Cẩm trong sự thấp thỏm của hai vợ chồng Mộc gia tứ thúc cùng Mộc gia tứ thẩm, nói ra dự định của nàng muốn chuyển đến tỉnh thành.

“Tỉnh...... tỉnh...... ta...... đương gia, ta không nghe lầm chứ?”

Mộc gia tứ thẩm vẻ mặt khiếp sợ, kinh ngạc ngây ngốc trong chốc lát, mới quay đầu nhìn về phía Mộc gia tứ thúc.

Chỉ là tứ thúc Mộc gia cũng ngây ngốc kinh ngạc.

Như thế nào...... Đang yên đang lành lại nói muốn chuyển đến tỉnh thành? Cả nhà Cẩm Ny Tử chuyển đến huyện cũng không bao lâu a! Là trưởng bối, Mộc gia tứ thúc không thể không lo lắng Mộc Cẩm bị người xấu lừa gạt.

Mộc gia Tứ thẩm sau khi phục hồi tinh thần cũng nghĩ như vậy.

Hai vợ chồng nhanh chóng tận tình khuyên bảo Mộc Cẩm.

Mộc Cẩm cười.

Tiếp theo kể chuyện cửa hàng đồ kho cùng cửa hàng đồ ăn vặt của nàng bị đại nhân vật nhìn trúng, chỉ cần nàng dùng bí phương gia nhập cổ phần nói ra.

Mộc gia tứ thúc cùng Mộc gia tứ thẩm đã choáng váng.

Nếu là thật, Cẩm Ny Tử kia...... Cái này cũng quá may mắn!


“Chuyện chính là chuyện này. Tứ thúc tứ thẩm các ngươi tự mình biết là tốt rồi, chuyện này quá lớn, ta muốn làm cũng phải lặng lẽ làm.”

Mộc Cẩm dặn dò bọn họ.

“Được được được! "Mộc gia tứ thúc liên tục gật đầu.

Mộc gia tứ thẩm cũng nhanh chóng cam đoan, "Cẩm Ny Tử yên tâm! Chuyện này quả nhiên là đại sự quan trọng! Ta cùng tứ thúc ngươi ai cũng sẽ không nói, yên tâm đi!”

Mộc Cẩm gật đầu.



Chính là biết trong lòng Mộc gia tứ thúc cùng tứ thẩm hiểu rõ, nàng mới sớm đem chuyện này cùng hai vợ chồng bọn họ nói ra.

Lại nói tiếp: "Nhà chúng ta lúc này chuyển đến tỉnh thành, ta cũng muốn mang theo bốn người Xuân Minh. Ta hỏi Xuân Minh, hắn muốn học nấu ăn, nhưng Hạ Thụ hắn muốn đọc sách......”

“Nhị Lang đứa nhỏ này như thế nào muốn đi học đây? này... này sao được đây?"Mộc gia Tứ thẩm vừa nghe Mộc Cẩm nói đến nhà nàng nhi tử thứ hai muốn đi học, liền gấp"Ai"kêu to lên.

Nhà các nàng như vậy, làm sao có thể nuôi dưỡng một người đọc sách chứ! Nếu là cung nổi, nàng đã sớm cung a......

Mộc tứ thúc cũng nghĩ như vậy, trong miệng cũng đang lầm bầm. Mộc Cẩm liền an ủi hai vợ chồng bọn họ.

“Xuân Minh, Xuân Mai và Thu Cúc đều nguyện ý làm việc cho Hạ Thụ đọc sách, hơn nữa Tứ thúc Tứ thẩm ở đây, hẳn là không thành vấn đề.”

"Thích đọc sách là chuyện rất tốt, khó có được sự đoàn kết của anh chị của huynh đệ tỷ muội họ.”

Tứ thúc tứ thẩm liền đáp ứng để Hạ Thụ đi học đi.

Mộc Cẩm nói, Mộc gia tứ thúc cùng Mộc gia tứ thẩm là không dám không coi trọng.

Sau khi hai vợ chồng nhìn nhau, cả hai đều cắn răng đồng ý.

Chỉ cần Cẩm Ny Tử còn nguyện ý mang theo bốn hài tử nhà hắn, vậy thì không sợ!

Mộc Cẩm cũng cho bọn họ câu trả lời khẳng định, nàng nguyện ý mang theo bốn hài tử nhà bọn họ cùng đi tỉnh thành.

Mộc gia tứ thúc cùng Mộc gia tứ thẩm liền cao hứng cười.

”Tứ thúc và Tứ thẩm chẳng lẽ không muốn cùng đi tỉnh thành sao? Cũng tốt đi theo mấy người Xuân Minh chăm sóc bọn họ.

Mộc Cẩm cười nhìn vợ chồng bọn họ.”

Mộc gia tứ thúc kinh ngạc nói: "Cẩm Ny Tử, ngươi còn muốn mang tứ thúc tứ thẩm cùng đi tỉnh thành sao?”

Mộc Cẩm nói: "Các ngươi cách xa, chỉ sợ Xuân Minh đến lúc đó nhớ cha mẹ.”

”Ta cũng biết hương thổ các ngươi khó ly khai. Bởi vậy, chuyện này cần tứ thúc tứ thẩm hảo hảo thương lượng. Dù sao còn hai ba tháng, đến lúc đó cho ta tin tức cũng giống như vậy.”

“Bất quá, chuyện này kiên quyết không thể để cho người khác biết! "Cuối cùng Mộc Cẩm nói.

Mộc tứ thúc và Mộc tứ thẩm liên tục đáp ứng.

Chuyện lớn như vậy, còn liên quan đến bốn hài tử nhà bọn họ, tự nhiên là không dám nói ra bên ngoài.

Cẩm Ny Tử lần này về thôn chỉ nói cho vợ chồng bọn họ biết, đại phòng cùng nhị phòng bên kia khẳng định là sẽ không đi.

Nếu là người hai phòng kia biết Cẩm Ny Tử muốn đi tỉnh thành, cho dù Cẩm Ny Tử căn bản không muốn mang theo bọn họ đi, lấy trình độ xấu xa của bọn họ, cũng phải mặt dày mày dạn muốn đi theo......

Làm sao bọn họ có thể gây thêm phiền toái cho Cẩm Ny Tử chứ?

Mộc Cẩm thấy lời nói không còn nhiều lắm, cũng không muốn chậm trễ việc thu hoạch hoa màu của Tứ thúc Tứ thẩm, liền đứng dậy cùng Bạch Thuật chuẩn bị quay về huyện.

Mộc gia tứ thúc lại nghĩ tới cái gì, vội vàng gọi Mộc Cẩm lại.
Bình Luận (0)
Comment