Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 104 - Chương 104 - Nhận Thân

Chương 104 - Nhận thân
Chương 104 - Nhận thân

Chương 104: Nhận thân

Hiểu Nhi nhìn sắc mặt âm trầm của Thẩm Thừa Diệu, ôi chao, cha mình cũng là nhân vật chính trong chuyện này, hơn nữa nương hắn còn là đạo diễn, bọn họ đã sớm nghe được một số lời đồn đãi, biết là Thẩm Trang thị lan truyền.

Thẩm Thừa Diệu nói thanh giả tự thanh, dù sao những người đàn bà nhàn rỗi trong thôn đều thích nói chuyện thị phi của người khác, không phải cái này thì là cái kia, nói thì nói đi, không có việc gì, ai sẽ tin là thật chứ, chỉ là hắn không ngờ tới lần này sẽ nghiêm trọng như vậy.

“Cha, con cảm thấy Văn Tuệ tẩu tử rất đáng thương, chúng ta giúp nàng đi!”

Mấy người nghe xong đều quay đầu lại nhìn về phía Hiểu Nhi, vợ Hữu Phúc là người nôn nóng, vội hỏi: “Hiểu Nhi nha đầu, ngươi đầu óc lanh lợi nhất, giúp như thế nào?”

“Nếu nương cháu nhận nàng làm muội tử, vậy người khác không phải là không có gì để nói, hơn nữa về sau ai muốn khi dễ nàng, thì cũng phải cân nhắc chút.”

“Ôi chao, biện pháp này được!” Vợ Hữu Phúc vỗ đùi khen.

“Như vậy cũng được, cha bọn nhỏ, ngươi cảm thấy thế nào?” Lưu thị là thực sự thích Hứa Văn Tuệ.

“Ta không ý kiến, các ngươi cảm thấy được là được.”

“Vậy một lát ta tìm cơ hội hỏi ý kiến nàng. Hỏi xem nàng có đồng ý hay không.” Lưu thị cảm thấy có thể nhận một muội muội thì rất vui vẻ, nàng có một người muội muội cùng cha khác mẹ, đáng tiếc không thân, muội muội nàng không coi nàng là kẻ thù là được rồi. Tính cách các nàng không hợp, nhưng tính cách Hứa Văn Tuệ và Lưu thị rất hợp.

Trước cửa nhà Hứa Văn Tuệ rất nhiều người tụ tập, thôn trưởng cũng tới, Thẩm Thừa Diệu đến bên cạnh thôn trưởng, Lưu thị đi vào.

“Hứa gia muội tử bây giờ thế nào?” Thẩm Thừa Diệu hỏi thôn trưởng.

“La đại phu nói không có việc gì, ngươi tẩu tử ở bên trong, vừa nãy nghe tẩu tử ngươi nói, cổ thít chặt xuất hiện một vết máu thô, may mắn phát hiện sớm.”

“Là ai cứu?”

“Đại Thạch và vợ Đại Thạch lên núi đốn củi thấy, cứu được.”

Trong đám người một số người thấy Thẩm Thừa Diệu tới, lại bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

Thôn trưởng nổi giận, những người này quả thực không biết hối cải! Hắn đi đến trước mặt hai người kia, vươn ngón trỏ chỉ vào những người đàn bà lưỡi dài đó, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các ngươi quả thực không biết hối cải!”

“Thôn trưởng, ngươi nói lời này có ý gì?” Vương thẩm chính là không sợ thôn trưởng này, mà nàng cũng cho rằng bản thân đúng lý hợp tình!

“Nếu không phải các ngươi lắm miệng, người ta sẽ đi tự sát?”

“Thôn trưởng, ngươi nói lời này quả thực không có đạo lý! Chúng ta lại không bảo nàng đi tự sát, hơn nữa chúng ta nói đều là sự thật! Nàng tự mình đi thắt cổ, chứng minh nàng cũng cảm thấy bản thân sai, nên lấy cái chết bồi tội!”

“Các ngươi quả thực không thể nói lý! Cái gì là sự thật? Các ngươi là tận mắt nhìn thấy! Lấy cái chết bồi tội, vậy mà ngươi cũng nói được, lương tâm ngươi bị chó ăn à!” Thôn trưởng tức giận đến dựng râu trừng mắt.

“Không phải sự thật, vậy việc trong nhà Thẩm Thừa Diệu tại sao đều là nàng làm!” Những việc đó đều là việc kiếm tiền, chính nàng muốn làm cũng chưa được làm! Vương thẩm rất là bất mãn!

“Vì sao không thể để Hứa dì tới làm? Việc nhà ta, chúng ta thích làm ai tới làm thì để người đó tới! Nương ta thích Hứa dì, cảm thấy nàng cần mẫn, cẩn thận, hơn nữa nàng một mình một người cuống sống quá vất vả, liền muốn giúp nàng, như vậy có cái gì là sai!” Hiểu Nhi đứng dậy làm sáng tỏ mọi chuyện.

“Một người đen đủi như vậy, vì sao lại muốn giúp? Không đuổi ra khỏi thôn đã coi như chúng ta nhân từ.”

“Chỉ bởi vì hòa li thì là đồ sao chổi sao? Hoàng Thượng chúng ta đều không có đuổi người phụ nữ như vậy ra khỏi quốc thổ, ngươi dựa vào cái gì đuổi người ta ra khỏi thôn? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy mình còn to hơn cả Hoàng Thượng?”

“Ngươi không cần nói bậy, ai to hơn cả Hoàng Thượng, ta không cho là như vậy! Tẩu tử nàng còn nói nàng ăn trộm ăn cắp, ham ăn biếng làm! Hơn nữa còn làm nương nàng tức chết! Còn không phải đồ sao chổi sao?” Vương thẩm nhìn bốn phía, lo lắng có người quan phủ nghe thấy những lời nói vừa nãy của Hiểu Nhi!

“Hứa đại nương vốn dĩ đã bị bệnh, bởi vì biết con gái mình hòa li, càng thêm thương tâm, bệnh tình tăng thêm, đây cũng là chuyện bình thường, dù sao người làm nương không đau lòng con gái mình thì ai đau! Làm mẫu thân đau lòng con gái mình mà bệnh nặng, đó là biểu hiện tình thương của mẹ! Đó thì gọi gì là đồ sao chổi? Mà ăn trộm ăn cắp? Nàng trộm đồ nhà ai, ai thấy!”

“Tẩu tử nàng nói, đương nhiên là nhà tẩu tử nàng.”

“Nàng ăn trộm trứng gà ăn, dùng trộm xà phòng!” Tẩu tử Hứa Văn Tuệ vội nói.

“Nàng hòa li trở lại nhà mẹ đẻ, vậy nhà mẹ đẻ chính là nhà nàng, chẳng lẽ ở nhà mình ăn quả trứng gà, dùng ít xà phòng chính là ăn trộm ăn cắp, ta đây không phải là mỗi ngày đều làm chuyện trộm cắp, ngươi mau gọi người tới bắt ta vào lồng heo hoặc gọi quan sai tới bắt ta đi! Nhưng mà ta muốn hỏi một chút, chẳng lẽ Vương đại thẩm không ăn trứng gà của nhà, không cần dùng xà phòng của nhà, nếu là ăn, dùng, chẳng phải ngươi cũng đang làm chuyện trộm cắp?”

“Ta đương nhiên ăn, gà kia là ta nuôi, xà phòng kia là ta mua! Những cái đó vốn dĩ chính là của ta! Tại sao lại gọi là trộm cắp!”

“Bạc ngươi mua gà để nuôi và mua xà phòng là ai kiếm?”

“Đương nhiên là nam nhân nhà ta!”

“Nam nhân nhà ngươi kiếm chứ không phải ngươi kiếm thì sao có thể coi là của ngươi? Ngươi còn nói ngươi không trộm cắp?”

“Đó sao có thể coi là trộm cắp!”

“Tai sao không thể? Như vậy không thể coi là trộm cắp, vì sao Hứa dì ở trong nhà mình ăn quả trứng gà, dùng chút xà phòng thì coi là ăn trộm? Bạc kia là đại ca nàng kiếm, mà trưởng huynh như cha! Cha ngươi có bởi vì ngươi ăn một quả trứng gà, dùng một chút xà phòng mà nói ngươi là ăn trộm hay không?”

Huynh trưởng Hứa Văn Tuệ nghe xong, sắc mặt trắng bạch.

“Người ta hòa li, cuộc sống khó khăn, các ngươi không hỗ trợ cũng không ai nói các ngươi không phải, nhưng các ngươi còn bỏ đá xuống giếng, gia đình Thừa Diệu huynh muốn giúp, các ngươi liền đố kỵ phẫn nộ, hại người ta chỉ có thể lấy cái chết để chứng minh! Đây là các ngươi không đúng!” Thôn trưởng nói theo.

Trong đám người có một số người cũng hổ thẹn cúi đầu, cũng có người cảm thấy bản thân một chút cũng không sai, đầy mặt không phục.

Lưu thị khuyên bảo xong Hứa Văn Tuệ sau đó liền đi ra, “Ta thấy Văn Tuệ một mình một người cực khổ, muốn giúp một chút, nhưng không muốn cho mọi người hiểu lầm, nếu như vậy, ta dứt khoát liền nhận Văn Tuệ làm muội muội, về sau Văn Tuệ chính là muội muội của ta!”

“Hôm nay nhận được một người muội muội tốt như vậy, ngày mai nhà ta mở tiệc mời khách, các hương thân nể mặt liền tới uống một ly!” Thẩm Thừa Diệu tiếp lời nói nhằm biểu đạt bọn họ thật sự nhận muội muội này,.

Trong đám người lại sôi nổi, mời khách nhận thân, đây là sự thật, về sau Hứa Văn Tuệ tái giá, các nàng bên nhà mẹ đẻ cũng phải ra một phần của hồi môn. Vừa mới nhận nuôi một đứa con trai, bây giờ lại nhận một người muội muội, Thẩm Thừa Diệu này có phải điên hay không, đây là bạc nhiều không chỗ tiêu à!

Trong phòng, Hứa Văn Tuệ nằm trên giường đất nghe xong lời này, cảm động mà nước mắt đầy mặt. Nàng thế nào cũng không thể ngờ rằng có người nguyện ý giúp mình như vậy, ngay cả đại ca mình còn đuổi mình đi, ghét bỏ mình, nhưng là các nàng với mình không thân không thích lại mấy lần vươn tay giúp đỡ mình, đại ân như vậy nàng cả đời không quên!

Mà trong đám người, nhị phòng nghe xong, trong lòng đều là tức giận không thôi, lão tam đây là cánh tay trỏ ra bên ngoài, huynh đệ, cháu trai mình không thấy hắn hỗ trợ, không thấy hắn nuôi! Giúp người ngoài lại rất tích cực!

Lý thị rất tức giận, nhưng nàng biết bây giờ không thể lại tiếp tục gây chuyện, mình làm ồn cũng không vớt được thứ gì tốt cả, còn bị lão tam ghi hận lên đầu! Nàng phải trở về nói việc này cho Thẩm Trang thị! Ta xem ngày mai các ngươi còn mở tiệc thết rượu như thế nào!

Bình Luận (0)
Comment