Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 106 - Chương 106 - Con Dâu Ta Đâu

Chương 106 - Con dâu ta đâu
Chương 106 - Con dâu ta đâu

Chương 106: Con dâu ta đâu

Thẩm Trang thị ép Lý thị không được mang chuyện này nói ra ngoài trước khi xong việc, nếu không nàng sẽ đem Thẩm Bối Nhi đính hôn cho cháu trai nhà mẹ đẻ nàng, Lý thị nghe xong vội che miệng mình lại! Mãnh liệt gật đầu!

Thẩm lão gia tử lắc đầu cảm thấy việc này chắc chắn không thành được, “Việc này ngươi đừng nghĩ, khẳng định không thành công! Ngươi cũng đừng nghĩ chắp vá!”

“Có bản lĩnh ngươi tìm vợ cho cháu trai ta đi, nếu không việc này ngươi đừng xen vào, ai quấy rối, ta liền bắt người đó bồi thường một người vợ cho cháu trai ta!” Thẩm Trang thị nói ngang ngược.

Nói xong Thẩm trang sự vội vàng đi ra ngoài, nàng phải bàn bạc kĩ lưỡng với tẩu tử mình mới được.

Thẩm lão gia tử cũng không quản nàng, dù sao cánh cửa nhà lão tam kia khẳng định là không qua được, làm mai còn phải có tam môi lục lễ nữa! Hơn nữa người ta còn chưa gật đầu, việc hôn nhân này sao có thể nói thành, để nàng đâm đầu vào tường đi, người này đúng là không đâm đầu vào tường thì không quay đầu mà!

Ngày thứ hai, Thẩm Thừa Diệu thật sự mời người trong thôn tới ăn tiệc, người trong thôn thấy món ăn trong bữa tiệc này, món mặn đã có tám món, có thể thấy được Thẩm Thừa Diệu thật sự coi trọng muội muội này, nếu không chỉ cần đại khái là được.

“Hứa Văn Tuệ đây là rơi vào trong ổ phúc, về sau có một người đại ca như vậy còn sợ cuộc sống sau này cực khổ! Người ta chỉ cần búng ngón tay một cái là nàng đủ cơm ngon rượu say!”

“Đúng vậy, trấn trên ba văn tiền liền có một bát mì cay, nhà hắn bây giờ phú quý, nhất định sẽ bỏ được ba văn tiền, nhà hắn thuê người xây nhà còn ra tiền nhiều hơn so với người ở trên trấn ba văn tiền một ngày!”

“Ta nói ngươi là ngu thật hay là giả ngu, cơm ngon rượu say không phải chỉ mì cay, mì cay thì đã là cái gì, ngươi nhìn xem đồ ăn trước mặt ngươi, như vậy ba văn tiền có thể ăn được sao! Ta nói về sau Hứa Văn Tuệ muốn ăn thịt cá cũng có thể!”

“Không thể nào, sao có thể mỗi ngày đều ăn được tốt như vậy!”

“Không tin, ngươi hãy chờ xem, về sau nên cùng Thẩm Thừa Diệu làm tốt quan hệ, đảm bảo bữa nào ngươi cũng được ăn thịt!”

“Ta và Thừa Diệu huynh quan hệ luôn rất tốt……” Người trong thôn vừa ăn vừa thảo luận.

Có người đoán Thẩm Thừa Diệu làm thế nào mà đột nhiên trở nên giàu có, có người thảo luận Hứa Văn Tuệ làm như thế nào lại lọt vào tầm mắt Lưu thị, Lưu thị nhận nàng làm muội muội, dù sao chính là đủ loại hâm mộ đố kỵ.

……

Lương đốc công hôm nay đúng lúc lại đây tìm Thẩm Thừa Diệu, mà lần này hắn tới tìm Thẩm Thừa Diệu cũng là muốn nhờ Lưu thị giúp hắn một trận, mà việc này lại đúng lúc có quan hệ với Hứa Văn Tuệ.

“Thừa Diệu huynh, ta hôm nay lại đây là muốn nhờ tẩu tử giúp ta một việc.” Lương đốc công nói xong lời này mặt hơi đỏ lên.

Người đàn ông này cha mẹ đã mất, hôn nhân đại sự cũng phải tự tay mình làm lấy.

“Chuyện gì? Cứ việc nói, không cần khách khí, chúng ta nhất định hỗ trợ hết mình!”

“Ta muốn tẩu tử giúp ta hỏi thăm Hứa cô nương, mấy năm nay ta đều là sống một mình …… Bây giờ, cũng muốn lập gia đình!”

“Ta còn tưởng chuyện gì nữa cơ! Thành gia lập nghiệp, đây là chuyện tốt! Nhưng chuyện lúc trước của Văn Tuệ ngươi biết không?” Thẩm Thừa Diệu nghe thấy huynh đệ muốn thành thân cũng vui mừng thay hắn, Văn Tuệ có thể gả cho Lương đốc công thì đúng là vui mừng gấp bội! Nhưng mấy năm nay nàng chịu quá nhiều khổ, phải tìm một người thực sự có thể chấp nhận nàng!

Nếu không tái giá cũng là chịu thêm khổ.

“Chuyện này ta đều biết, là ta đã nghiêm túc suy nghĩ!” Lương đốc công tất nhiên là đã nghe nói qua, nhưng hắn cũng không để bụng.

Cha mẹ Lương đốc công mất từ sớm, mà hắn cũng đã thành thân một lần rồi, thành thân không được nửa năm, nương tử bởi vì bệnh mà đi, con cái cũng chưa có được một đứa, mà hắn cũng bởi vậy mà bị người đời nói là mệnh khắc!

Các cô nương có thanh danh trong sạch xung quanh cũng không dám gả cho hắn, hắn lại không tin, hắn cũng không muốn thành thân gấp như vậy, muốn kiếm chút bạc trước, để về sau thành thân, vợ con có ốm đau cũng còn có bạc mà chữa bệnh.

Khoảng thời gian trước hắn giúp Thẩm Thừa Diệu xây nhà, Hứa Văn Tuệ phụ trách làm cơm bọn họ ăn, hai người khó tránh khỏi sẽ có chút tiếp xúc, hắn nhận thấy nàng là một người phụ nữ tốt, không nói nhiều, nhưng cẩn thận, lượng cơm đưa cho bọn họ ăn đều nhớ rõ rành mạch, cơm chia cho bọn họ vừa đủ bọn họ ăn no, sẽ không quá nhiều ăn không hết lãng phí lương thực, cũng sẽ không để cho bọn họ ăn không đủ no.

Hơn nữa trà nước chuẩn bị cũng rất kịp thời, độ ấm cũng vừa đủ để uống.

Những thứ này tuy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu làm lại cần người tỉ mỉ. Những thứ càng chi tiết, một người như vậy càng trở nên nổi bật!

Hắn đã xây rất nhiều nhà cho người khác, công tác hậu cần của gia đình Thẩm Thừa Diệu là làm được rất đúng chỗ, tri kỉ. Mà những việc này đa số là Hứa Văn Tuệ làm.

Hắn sống một mình, trong nhà lung tung rối loạn, bây giờ hắn cũng tích góp được chút bạc, liền muốn tìm một cô vợ tri kỷ, có thể sắp xếp mọi thứ trong nhà gọn gàng!

Năm mới, mỗi nhà đều vô cùng náo nhiệt, tiếng cười nói vui vẻ! Một mình hắn ở nhà liền có vẻ đặc biệt cô độc quạnh quẽ, cho nên hắn chịu đựng mấy ngày, vẫn là cảm thấy nên sớm qua đây một chút nhờ Lưu thị hỗ trợ hỏi thăm!

Tết năm sau, hắn không bao giờ muốn một mình một người đón năm mới!

Lưu thị nghe xong lời này lại vui vẻ, vội đem việc này nói với Hứa Văn Tuệ.

“Ta một người thanh danh xấu như vậy, Lương đốc công sẽ không để ý sao?” Lương đốc công một người có bản lĩnh như vậy, sao lại coi trọng mình, Hứa Văn Tuệ không thể tin được!

“Lương đốc công nói không ngại, ngươi cũng đừng nói bản thân như vậy, chúng ta đều biết ngươi rất tốt! Chỉ là ban đầu gặp người không tốt thôi! Đời người ai cũng sẽ phải trải qua khó khăn trắc trở, vượt qua được là tốt rồi!”

“Nhưng mà ta không thể sinh con!” Hứa Văn Tuệ không muốn lại bởi vì nguyên nhân này mà bị hưu! Lại bị hưu một lần, nàng liền thật sự không sống nổi!

Trên đời này không ai sẽ đồng ý cưới một người đàn bà không thể sinh con, bất hiếu có ba điều, không con cái là cái tội lớn nhất!

“Ngươi trước kia thành thân mới hai năm, không thể mang thai cũng là có khả năng, cho dù có là sự thật, ta cũng có biện pháp giúp ngươi! Đây không phải là vấn đề” Sư phụ Hiểu Nhi không phải có thuốc à?

“Nhưng mà……” Hứa Văn Tuệ vẫn là không dám đáp ứng.

“Trong nhà Lương đốc công không có trưởng bối, không có chị em dâu, gia đình như vậy gả đi thật ra nhẹ nhàng hơn nhiều so với gia đình bình thường! Ngươi cũng không cần nhìn sắc mặt càng nhiều người! Hơn nữa Lương đốc công người này thật sự không tồi, ta và tỷ phu ngươi cũng cảm thấy người này không tồi mới nói.”

“Để ta suy nghĩ trước đi đã!”

Lưu thị nghe xong liền gật đầu, không có thẳng thừng từ chối chính là có cơ hội rất lớn, nàng cười đi ra ngoài tiền viện đáp lời.

Lương đốc công nghe nói nàng không có thẳng thừng từ chối, cũng biết là có cơ hội, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, “Ta đây liền trở về tìm bà mối!”

“Không vội, Lương đại ca ăn cơm trước đi! Chờ ta khuyên nhủ, đến khi Văn Tuệ gật đầu lại tìm cũng không muộn!” Lưu thị buồn cười gọi Lương đốc công đang vội vàng chạy ra ngoài.

Lúc này ngoài cửa truyền đến một giọng nói lớn hét vào: “Cháu trai thứ ba, con dâu của ta đâu? Mau để con dâu ta ra cửa nghênh đón ta!”

Trang Lâm thị vừa nói vừa đi vào.

Mọi người đang ăn cơm đều tò mò mà nhìn về phía người đang đi tới.

“Ta hình như nghe thấy giọng nói của mợ?” Thẩm Thừa Diệu nhìn về phía Lưu thị, muốn xác nhận một chút.

“Hình như đúng là giọng nói của nàng!”

Mấy người đều ra khỏi thư phòng.

Trang Lâm thị thấy Thẩm Thừa Diệu ra, vội tiến lên kéo tay hắn, nhìn xung quanh trái phải một chút, “Cháu trai thứ ba, con dâu của ta đâu? Mau bảo nàng ra đây cho ta xem!”

“Mợ, biểu tẩu không có tới nhà ta nha!” Biểu tẩu kia không phải chạy theo người khác rất nhiều năm sao? Tại sao lại tìm thấy ở trong nhà mình được chứ?

“Ngươi hôm nay mời khách không phải là vì mới vừa nhận thân với nàng sao? Nàng không tới ăn cơm?”

“Ngươi nói con dâu là Văn Tuệ?” Lưu thị khiếp sợ, Văn Tuệ khi nào thành con dâu bà!

“Hình như gọi là Hứa Văn Tuệ đi! Mau gọi nàng ra đây cho ta xem! Nếu nàng lớn lên không xinh đẹp, con ta không cần!”

Thôn dân đang ăn cơm nghe xong lời này thì trực tiếp nổ tung!

Bình Luận (0)
Comment