Chương 107: Ngươi thật buồn cười
“Mợ, ngươi có phải hiểu lầm hay không? Văn Tuệ khi nào thành con dâu ngươi?” Trong lòng Lưu thị dâng lên dự cảm bất an.
“Không sai, hôm qua mẫu thân ngươi tự định ra, còn bảo ta hôm nay lại đây xem con dâu! Nhà ta đang gấp chuyện lắm, nếu xem được sẽ trực tiếp nhận người, tối hôm qua mẫu thân ngươi có nói rõ ràng hay không?” Trang Lâm thị đẩy Lưu thị ra, nhìn khắp nơi xung quanh xem ai là con dâu mới của mình.
“Ta nương tự định ra? Bà sao lại có thể tự định việc hôn nhân của Văn Tuệ!” Thẩm Thừa Diệu cảm thấy chuyện nương mình làm mỗi lần đều làm cho hắn ngoài ý muốn, hắn đã chờ bị bà mắng một trận, vừa nãy trong lòng còn cảm thấy kỳ quái, tại sao nương mình một chút động tĩnh đều không có.
Không ngờ nguyên nhân nàng không mắng là nàng đã sớm tính kế tốt hết rồi, Lưu thị chân trước nhận muội muội, sau lưng nàng liền đem người ta bán đi! Nếu thật sự để muội muội hắn vừa nhận gả cho biểu ca, hắn sẽ bị người đời chọc sống lưng! Hắn biểu ca thật sự…… Ai! Nương hắn đang làm chuyện gì vậy!
“Tại sao lại không thể? Nhà ngươi nhận muội muội, chẳng phải cũng phải gọi nàng một tiếng nương sao? Nàng lẻ loi hiu quạnh một người, có người giúp nàng lo liệu việc hôn nhân, nàng nên cảm ơn đội nghĩa! Ngươi thật sự cho rằng nương ngươi nguyện ý nhọc lòng việc này sao? Còn không phải là vì ngươi!” Trang Lâm thị bộ dáng rèn sắt không thành thép mà nhìn Thẩm Thừa Diệu.
“Chúng ta lại không muốn bà nhọc lòng chuyện của nhà chúng ta!” Mấy huynh muội Hiểu Nhi trong lòng đồng thời nổi lên suy nghĩ như vậy!
“Tuy ta nhận Văn Tuệ làm muội muội, nhưng cũng không thể hỏi cũng không hỏi nàng một câu, chưa được nàng đồng ý đã vì nàng định ra việc hôn nhân! Như vậy cũng quá không tôn trọng người khác!” Trong lòng Lưu thị đầy lửa giận, nàng nhận thân là vì giúp người ta, như bây giờ không phải hại người ta sao? Còn hại người ta càng thảm thiết!
Trang Gia Cường là người nào! Làng trên xóm dưới đều không có người dám gả, Thẩm Trang thị tính kế thật là tốt, tính tình Văn Tuệ tốt như vậy, gả đến nhà mẹ đẻ nàng, không phải là mặc cho bọn hắn vo tròn bóp dẹp! Đúng là mới vừa đuổi đi được một đám sói, lại tới thêm một con hổ!
“Vì sao không thể? Đồ sao chổi giống như nàng, không nơi nương tựa, các ngươi vì nàng định ra việc hôn nhân, mặc dù nàng không hài lòng, nàng cũng không dám nói không! Nàng đồng ý càng tốt, không đồng ý cũng thế! Cứ cứng rắn lôi kéo nàng lên kiệu hoa là được! Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, nàng không muốn cũng không được!” Trang Lâm thị không thể hiểu được mấy người như vậy, còn lo nàng có đồng ý hay không làm gì! Có thể bớt được việc nào thì cứ làm là được!
“Cữu bà bà, bà nội ta không biết tình huống, dì Văn Tuệ đã sớm định ra việc hôn nhân!” Hiểu Nhi vừa nãy đã để Vận Nhi đi thông báo cho Hứa Văn Tuệ một tiếng, đây chỉ là kế hoãn binh, nàng nếu không muốn, đến lúc đó mọi chuyện có đổ vỡ, Lương đốc công đã đồng ý. Người này quả thực khi dễ người ta không có chỗ dựa đến vô pháp vô thiên! Chỉ cần một câu, ta đây muốn khi dễ ngươi thì làm sao! Tình huống bây giờ cũng không khác như vậy là mấy!
“Cái gì, đồ sao chổi như vậy, một không của hồi môn, nhị lại là hàng cũ, giày rách! Vậy mà cũng có người muốn! Ngươi lừa ai! Thẩm Trang thị đã nói, hôm qua nàng đều sợ tội mà thắt cổ tự sát, nếu thực sự đính hôn hôm nay phải qua đây từ hôn! Cũng chỉ có người nhà ta tốt mới dám lấy nàng! Người làng trên xóm dưới này cũng không dám muốn nàng, nói thêm mấy câu với nàng đều ngại đen đủi! Bảo nàng thức thời liền nhanh chóng thu thập hành lý hôm nay cùng ta về nhà, nếu không qua hôm nay sẽ không có chuyện đó đâu! Còn có của hồi môn nhớ rõ hai ngày tới phải bổ sung, mang qua đó!” Trang Lâm thị nổi giận, nàng không tin! Nàng cho rằng bọn họ đang làm bộ làm tịch, muốn chút tiền sính lễ!
Hiểu Nhi xem như phục, sợ tội tự sát, lời nói như vậy mà nàng cũng nói được, Thẩm Trang thị đây là muốn tự an ủi mình sao, dù sao người ta thắt cổ cũng có liên quan đến nàng!
Ở cổ đại thanh danh nữ tử rất quan trọng, lời đồn đãi như mãnh hổ, đều ép người ta không còn đường sống! Mà người bịa đặt chỉ cần một câu nàng sợ tội tự sát là có thể yên tâm thoải mái!
“Ta đây dám cưới! Người nàng đính hôn chính là ta, ta hôm nay tới, nhưng không phải tới từ hôn, là tới để chứng minh! Việc này ta và Thừa Diệu huynh đã sớm nói chuyện xong, hôm nay tới đây để chung vui!” Lương đốc công đứng dậy, bây giờ hắn mới biết được, hóa ra nàng bị người ta khi dễ như vậy, cuối cùng thì nàng đã phải trải qua những chuyện gì, để nàng lẻ loi hiu quạnh nhiều năm như vậy lại còn bị ép đến thắt cổ tự sát?
“Ta nói, vị huynh đệ này, tay chân ngươi hoàn hảo, quần áo trên người vừa nhìn đã biết không phải quỷ nghèo! Ngươi một người đang yên đang lành, muốn lấy người vợ như nào cũng được, ngươi coi trọng cái đồ sao chổi kia ở điểm nào? Ngươi tới là xem náo nhiệt à! Tránh sang mooth bên đi, đừng tranh đoạt vợ với con trai ta! Còn có mặc kệ các ngươi làm bộ làm tịch như thế nào, ta đều sẽ không ra sính lễ, muốn sính lễ, ta mà có thì đi cưới hoàng hoa khuê nữ cũng được!”
Xùy! Hiểu Nhi vội cúi đầu, tuy rằng cảnh tượng không đúng, nhưng nàng thật sự rất muốn cười, tại sao lại có người buồn cười như vậy chứ!
Chỉ sợ có nhiều sính lễ đi chăng nữa cũng không có hoàng hoa khuê nữ dám gả cho ngươi!
“Là ngươi không cần tranh đoạt vợ với ta, Hứa cô nương đã đính hôn với ta! Còn nữa không cần cứ mở miệng ra là gọi nàng đồ sao chổi này đồ sao chổi kia, nàng dù sao cũng không động chạm gì đến người của ngươi!” Lương đốc công nhìn Trang Lâm thị giống như nhìn quái thú, từng câu từng chữ đều nghiêm túc mà mở miệng!
Phụ nữ bây giờ đều như vậy sao? Nghe không hiểu tiếng người sao? Hắn đã lâu không giao tiếp với phụ nữ, cũng không biết phụ nữ bây giờ, như vậy…… Ừm, không biết hình dung như thế nào, quả thực là cực phẩm trăm năm khó gặp!
“Ngươi nói là sự thật?” Trang Lâm thị há hốc mồm! Đúng là tới tranh con dâu của nàng, không phải là làm bộ làm tịch? Như vậy sao được, nếu nàng không mang được con dâu trở về, việc của cả gia đình, đều đè lên người nàng, nàng sẽ mệt chết!
“Thật sự!” Lương đốc công vô cùng nghiêm túc gật đầu! Đây là biện pháp cuối cùng rồi!
“Các ngươi tự định thân không tính! Không có ai biết! Ta vừa mới đi vào liền nói nàng là con dâu ta!”
“Cả gia đình chúng ta đều biết! Hữu Phúc thẩm làm mai kìa! Đúng không thẩm!” Hiểu Nhi vội kéo vợ Hữu Phúc qua đây, nháy mắt với nàng.
“Đúng vậy, đúng vậy, là ta thấy Lương đốc công một mình, Văn Tuệ cũng một mình, giúp bọn hắn nói chuyện làm mai! Hai người đều gật đầu!” Vợ Hữu Phúc cũng nhanh chân đi lên nói.
Tiếng thôn dân nghị luận nổi lên bốn phía.
“Thật đúng là làm mai nha, Hứa gia này gặp phải cái vận gì vậy, ngay cả Lương đốc công cũng coi trọng?”
“Hứa Văn Tuệ và Lương đốc công thông đồng khi nào?”
“Lưu thị nhận thân, ta còn tưởng rằng là vì giúp cháu trai nhà mẹ đẻ Thẩm Trang thị làm mai kìa, hóa ra không phải à! Vậy cháu trai Thẩm Trang thị kia, ai dám gả! Nếu ta là Hứa Văn Tuệ cũng chọn Lương đốc công!”
“Thẩm Trang thị đúng là tính kế thật tốt, Lưu thị vừa nhận muội muội, bên kia đã để cho người nhà mẹ đẻ tới cửa tới nhận con dâu!”
“Ôi chao, về sau nha đầu Hứa gia này đúng là rơi vào ổ phúc, Lương đốc công ở trong huyện còn có cả nhà ở! Gả qua đó lại không cần hầu hạ cha mẹ chồng, vừa gả qua đi đã được làm chủ gia đình! Đó chính là lại được sống cuộc sống tốt lành!”
“Hoặc có thể Lương đốc công chỉ muốn cưới nàng làm thiếp cũng nên đó……”
……
“Trang Lâm thị đúng là dám nghĩ, chỉ với đứa con này của bà ta, còn muốn nói đến hoàng hoa khuê nữ, nếu ta là Hứa Văn Tuệ, biết phải gả cho hắn, dứt khoát lại thắt cổ chết một lần nữa đi!”
“Còn không phải à, ta tình nguyện chết cũng không gả.”