Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 115 - Chương 115 - Báo Ứng 1

Chương 115 - Báo ứng 1
Chương 115 - Báo ứng 1

Chương 115: Báo ứng 1

Mấy người đi ra khỏi cửa nhà cũ, lúc này sắc trời đã bắt đầu tối lại. Mọi người đều không nói gì, đi được một đoạn đường ngắn, lại gặp mấy người quan sai.

Thẩm Thừa Diệu thấy hướng quan sai đi tới, trong lòng liền thấp thỏm! Tuy hắn nói chuyện và làm việc ngay thẳng, nhưng trải qua chuyện lần trước bị bắt, tâm lý Thẩm Thừa Diệu có bóng ma.

Hắn ra vẻ như không có việc gì mà tiếp tục đi về phía trước, nhưng hành vi hắn không tự giác mà đem mấy đứa nhỏ ra sau lưng mình để bảo vệ hộ, tiết lộ hắn vô cùng khẩn trương và lo lắng.

Cảnh Hạo cũng không nhịn được mà nắm chặt tay Hiểu Nhi.

Mấy người quan sai lướt qua bọn họ, tiếp tục đi về phía trước, Thẩm Thừa Diệu mới thở hắt ra, tim và gan mới trở lại vị trí ban dâud.

Bốn người tò mò nhìn về phía sau, những người quan sai này đi đâu vậy? Vào trong thôn làm gì?

Thẩm Thừa Diệu suy nghĩ liền nói với mấy đứa nhỏ: “Các ngươi về nhà trước đi, cha đi xem những người quan sai đó đi đâu.”

Mấy đứa nhỏ gật đầu, về nhà đi, chỉ cần không liên quan đến chuyện nhà mình, bọn họ đối với chuyện quan sai muốn đi đâu một chút hứng thú cũng không có!

Thẩm Thừa Diệu thấy quan sai đi vào nhà thôn trưởng liền trở về, hắn cho rằng người quan sai đó là có việc tới tìm thôn trưởng.

Về đến nhà, cả nhà vừa mới ngồi xong, chuẩn bị ăn cơm, lại nghe thấy tiếng đập của, “Phanh… Phanh…” Tiếng vang rung trời kèm theo tiếng la hét của tứ thúc truyền vào: “Tam ca, mở cửa, tam ca, nhanh mở cửa……”

“Là tứ thúc!” Cảnh Hạo nói.

“Lão tứ có chuyện gì? Tại sao lại hoảng loạn như vậy?” Thẩm Thừa Diệu nhanh tay ném đũa xuống, chạy nhanh ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Thẩm Thừa Tổ liền kéo Thẩm Thừa Diệu đi ra ngoài, “Tam ca mau, cha gọi ngươi qua đó, đại ca và nhị ca bị người quan phủ bắt đi!”

Thẩm Thừa Diệu nghe xong lời này, sắc mặt kinh ngạc. Những người quan sai đó……

Lưu thị lo lắng có chuyện gì xảy ra, cũng muốn đi ra xem sao, nghe xong lời này, cũng khiếp sợ!

“Mẹ bọn nhỏ, ta về nhà một chuyến trước, ngươi đóng cửa lại, đừng ra ngoài!” Thẩm Thừa Diệu vội vàng dặn dò Lưu thị một câu, liền chạy về phía nhà cũ với Thẩm Thừa Tổ.

Vừa bước vào thượng phòng nhà cũ, Thẩm Trang thị liền ném một cái chén qua đây, ném trúng trán Thẩm Thừa Diệu, máu tươi chảy ra.

“Đúng là cái đồ bạch nhãn lang, chuyện tốt ngươi làm là thế này sao, ngươi hại đại ca ngươi thảm rồi!”

“Nương, sao lại có thể như vậy!” Thẩm Thừa Tổ hét lên, sau đó lại chạy vào phòng bếp lấy tro bếp cầm máu cho Thẩm Thừa Diệu!

Thẩm Thừa Diệu bị đau dùng tay che trán lại, máu tươi theo kẽ ngón tay chảy ra.

“Lão tam, ngươi là đồ mặt người dạ thú, ngay cả đại ca ngươi cũng hại!” Lam thị khóc sưng cả mắt, đôi mắt đỏ ngầu trừng mắt, hung tợn mà nhìn Thẩm Thừa Diệu.

“Lão tam, ngươi chết không được tử tế! Nhà ta cuối cùng đã làm gì có lỗi với ngươi, các ngươi vậy mà kêu người bắt hết con trai ta rồi lại đến chồng ta!” Lý thị ác độc nguyền rủa.

“Cái đồ bạch nhãn lang này là muốn hại chúng ta tan cửa nát nhà!” Thẩm Trang thị cũng gào khóc.

“Cha, cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?” Thẩm Thừa Diệu chịu đựng đau, cố nén lửa giận hỏi.

“Nghịch tử, ngươi nói cho ta, đại ca nhị ca ngươi bị bắt có phải là chuyện tốt ngươi làm hay không!” Thẩm lão gia tử mặt lạnh lùng nhìn Thẩm Thừa Diệu!

Trong lòng Thẩm Thừa Diệu hỗn loạn, vô cùng chua xót, “Cha, ở trong lòng cha con là loại người như vậy sao?”

“Đại ca ngươi vừa nói, nhất định là chuyện tốt ngươi làm!”

“Chí nhi cũng nói, đừng động đến nhà ngươi, trong nhà lao thật sự quá khủng bố!”

“Tam ca, cầm máu trước đi. Các ngươi tìm tam ca qua đây không phải thương lượng làm thế nào nghĩ cách cứu đại ca nhị ca ra sao?” Thẩm Thừa Tổ đưa cho Thẩm Thừa Diệu một nắm tro bếp.

“Việc này ta không làm, ta không giống như hắn!” Thẩm Thừa Diệu đẩy tay Thẩm Thừa Tổ ra, châm chọc mà nói, quả thực là lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử!

“Ngươi còn nói không phải, ngươi nhất định là lấy chuyện công báo tư thù!” Lam thị không tin hắn!

“Tin hay không tùy ngươi, tìm ta qua đây để nói việc này? Ta đây nói cho các ngươi, việc này không liên quan đến ta! Bọn họ vì sao bị bắt ta cũng không biết! Hơn nữa ta còn không có bản lĩnh lớn như vậy mời được người quan phủ!” Nói xong người bỏ đi, cái gì nên nói cũng đã nói rồi! Lại tiếp tục ở lại nơi này để bị tra tấn sao!

“Lão tam ngươi đứng lại!” Thẩm Trang thị thấy hắn đi, luống cuống, lập tức tiến lên kéo ống tay áo hắn không cho hắn đi.

“Lão tam, cha vừa nãy cũng quá lo lắng ngươi đại ca mới nói lỡ lời. Việc của đại ca ngươi còn phải nhờ ngươi đi cầu Thượng Quan công tử, nhờ hắn cứu hai người đại ca của ngươi ra.” Thẩm lão gia tử bị hành vi phủi tay mặc kệ của lão tam kích thích nên tỉnh táo, lão tam là người thành thật, từ nhỏ đến lớn chưa nói dối bao giờ, hắn nói chuyện này không liên quan đến hắn, tất nhiên là không liên quan đến hắn.

“Những người quan sai đó nói như thế nào.” Thẩm Thừa Diệu mặc dù rất tức giận, nhưng đúng là không thể làm ra chuyện bỏ mặc hai lão nhân đang kinh sợ. Còn hai tẩu tử, coi như các nàng đang đánh rắm đi.

Nương hắn khi kéo tay hắn đều run run không ngừng, nàng chỉ là hơi độc miệng chút, nhưng lá gan lại nhỏ.

“Bọn họ nói, đại ca nhị ca ngươi có quan hệ đến chuyện buôn bán trà muối tư, nên về hỏi chuyện! Lão tam, từ xưa đến nay, buôn bán muối tư chính là tội lớn, chỉ cần xử lý không tốt, chính là xét nhà diệt tộc, đại ca nhị ca ngươi khẳng định không dám làm việc này!”

Thẩm Thừa Diệu nghe xong gương mặt trắng bệch không còn giọt máu: “Không thể nào, đây chính là tội lớn sẽ bị chém đầu! Tại sao lại dính dáng đến nó?”

“Chúng ta cũng không biết, lão tam, ngươi quen biết rộng, hiện tại ngươi mau vào trong nhà lao tìm hiểu cuối cùng mọi chuyện là thế nào, nhất định phải cứu đại ca ngươi ra nha!” Thẩm lão gia tử nghĩ đến con trai lớn của mình ở nhà tù chịu khổ, đôi mắt đều đỏ lên.

“Cha, sắc trời đã tối, tam ca cũng bị thương, đầu còn đang đổ máu kìa, nếu không ngày mai……”

“**! Ngày mai lại đi, đại ca ngươi không phải là ở trong tù cả một buổi tối, trời giá rét như vậy, hắn làm sao chịu được!”

“Đúng vậy, lão tam, lần trước ngươi bị bắt, không phải là chân trước đi vào, sau lưng được cứu ra sao? Ngươi nhất định có biện pháp.” Lam thị cũng nhận ra sự thật, lúc này không thể đắc tội Thẩm Thừa Diệu, tướng công nhà mình còn phải nhờ hắn cứu!

“Lúc này mà vào trong huyện, chờ tới huyện thành, cửa thành đều đã đóng, tam ca đi cũng chỉ phí công!” Thẩm Thừa Tổ cảm thấy những người này trừ chính bọn họ ra, thì thật sự mặc kệ người khác sống chết như nào.

Thẩm lão gia tử nghe xong lời này suy sụp. Đúng vậy, cửa thành đã đóng, sao có thể đi vào được! Chỉ có thể chờ ngày mai.

May mắn lúc này hắn biết Thẩm Thừa Diệu không có bản lĩnh để mở cửa thành ra, nếu không Thẩm Thừa Diệu muốn khóc cũng khóc không ra nước mắt!

Thẩm Thừa Diệu suy nghĩ, “Ta đi đến nhà của La đại phu xem sao……”

Lý thị lập tức thét lên chói tai: “Lão tam ngươi còn có nhân tính hay không, hiện tại đại ca nhị ca ngươi đang chịu khổ chịu tội, ngươi còn có tâm tình đi xem cái vết thương nhỏ kia của ngươi sao!”

Thẩm Thừa Diệu vốn dĩ muốn nói đến chỗ của La đại phu nhờ hắn hỗ trợ, không ngờ Lý thị lại có thể nói ra những lời như vậy!

Quả thực là lòng lang dạ sói!

Miệng vết thương trên đầu mình cũng là đau đến lợi hại! Hắn nếu không phải nhịn xuống, cùng ở đây đã nửa ngày sao, cho dù đúng thật là đi đến nhà La đại phu băng bó một chút cũng không quá đáng đi!

“Nhị tẩu, đầu tam ca đã chảy rất nhiều máu! Đến nhà La đại phu thì làm sao vậy!” Trên mặt đất cũng có một vũng máu nhỏ rồi.

“Gia đình nhà nông, không phải đổ máu, chính là rơi lệ, có cái gì mà phải lo lắng đâu chứ!” Lý thị nhỏ giọng mà lẩm bẩm một câu, nhìn mặt Thẩm Thừa Diệu đầy máu, còn có vũng máu nhỏ trên nền nữa, nên không dám nói gì thêm.

“Ta đi đến nhà La đại phu!” Thẩm Thừa Diệu lười nói thêm vài câu, muộn thêm chút nữa là La đại phu ngủ rồi.

“Lão tam đây là cánh cứng rồi, nên không nhận người thân, trước kia là một người rất tốt mà!” Lam thị nhìn Thẩm Thừa Diệu đi ra ngoài nói thêm một câu, ôi chao, tại sao đến trời tối mới đến bắt người!

“Lý Quế Hoa, ngươi cút ra đây cho ta, nhà ta bị ngươi nam nhân hại chết!”

Thẩm Thừa Diệu vừa mới đi đến sân, một người phụ nữ vội vàng chạy thẳng đến trước mặt, đây không phải tẩu tử nhà mẹ đẻ Lý thị?

Bình Luận (0)
Comment