Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 118 - Chương 118 - Một Năm Lo Liệu Từ Xuân

Chương 118 - Một năm lo liệu từ xuân
Chương 118 - Một năm lo liệu từ xuân

Chương 118: Một năm lo liệu từ xuân

Hoàng Thượng khép lại sổ con mà Hình Bộ trình lên, trong lòng cảm thấy hả giận nhiều.

Nhớ tới khoảng thời gian trước xem nhiều nhất chính là sổ con về tư muối!

Sổ con của Lưỡng Giang tổng đốc Hồ Nhất Giai: Bắt được hai mươi hai con thuyền tư muối, bốn mươi người đứng đầu, hơn mười vạn cân tư muối……

Sổ con của Lưỡng Quảng tổng đốc Tôn Nam: Bắt được sáu mươi người đứng đầu, hai mươi vạn cân tư muối……

……

Sổ con cùng loại, cứ cách mười ngày nửa tháng hắn lại có thể thấy, tư muối tràn lan, quả thực làm người ta giận sôi!

Nếu không ngăn lại, tróc nã! Giang sơn của trẫm có thể đổi chủ!

“Dật Nhi chuyện lần này làm tốt lắm! Cuối cùng cũng bắt được con sâu mọt làm hại dân.”

“Muối đồ hoành hành, không đâu là không có, chỉ là bắt một con cáo già đầu xỏ!” Thuận tiện giúp người nào đó trút giận một xíu!

Thượng Quan Huyền Dật đứng ở phía trước cửa sổ nhìn trăng tròn màu cam đỏ trên bầu trời, ngày mai chính là Nguyên Tiêu, qua Nguyên Tiêu là có thể xuất cung.

――

Đón Tết vào mùa đông, ăn xong bữa cơm đoàn viên thì phải cày ruộng.

Rất nhiều gia đình nhà nông đều bắt đầu sửa chữa nông cụ, chuẩn bị cho vụ mùa sắp tới.

“Cha, gần đây tiệm thợ rèn buôn bán tốt, tứ thúc có bận quá không ạ?”

“Hôm kia lại mới tuyển thêm hai người, hiện tại đỡ hơn nhiều.”

Nghe xong lời này Hiểu Nhi gật đầu.

“Cha, một trăm mẫu ruộng tốt chúng ta mua kia, chúng ta trồng hết lúa nước được không?”

“Được.” Cái này có gì không tốt, tất cả đều là ruộng tốt, mà gạo bán được đắt, trồng lúa nước đương nhiên tốt!

Mà mấy tháng gần đây, trong nhà đều ăn cơm tẻ, chỉ có bữa sáng ăn chút lương thực phụ, bọn nhỏ đều thích ăn cơm, càng phải trồng nhiều một chút!

“Con muốn tất cả phiến đất hoang đối diện kia đều trồng bông, cửa hàng đồ chơi cần rất nhiều bông.”

“Nhưng mà bông rất khó trồng, sản lượng rất thấp. Ta cảm thấy trồng khoai lang đỏ, trồng đậu phộng, trồng bắp đều tốt hơn trồng bông!”

“Cha nói đúng, bông cũng không thể ăn! Hơn nữa không dễ trồng, nguy hiểm quá lớn!” Lưu thị cũng không đồng ý

Nhiều đất như vậy, đều dùng để trồng bông, một khi không cẩn thận trồng hỏng, không phải là tổn thất một quý hoa màu sao!

“Bông sản lượng thấp là bởi vì phương pháp gieo trồng không đúng, phương pháp đúng thì sản lượng cũng sẽ đáng kể đấy ạ.”

Hiểu Nhi nói như vậy, hai người liền biết Hiểu Nhi biết cách trồng bông như thế nào, liền không phản đối nữa.

Sư phụ mà Hiểu Nhi bịa đặt ra ở trong lòng hai người thật sự rất cao thượng!

“Bắp, khoai lang đỏ, đậu phộng, mè, những loại đậu đó đều phải trồng.”

Hiểu Nhi gật đầu, là phải trồng, nhưng phần đất hoang còn lại trồng như vậy là đủ.

Khoai lang đỏ lá cây có thể cho heo, khoai lang đỏ có thể làm miến và khoai lang đỏ khô; đậu phộng, có thể làm dầu; bắp sản lượng cao, không ăn hết còn có thể cho gia cầm; kiếp trước có một số nông trang nghe nói gà bên trong chính là dùng bắp để nuôi, rất thơm ngon! Lại vàng thơm đậm vị!

Nhưng ở thời đại này, sản lượng lương thực quá thấp, mọi người ăn còn không đủ ăn, sao có thể nỡ dùng bắp để nuôi gia cầm!

“Cha, nương phiến đất hoang hậu viện kia, chúng ta lại đào hai ao cá, chúng ta nuôi chút cá tôm cua bán.”

Hai vợ chồng nhớ tới Hiểu Nhi làm mồi câu biến thái, đều gật đầu!

“Nhưng ta cảm thấy ao cá một cái là đủ rồi, ngươi không phải nói đỉnh núi cũng đào một hồ nước sao? Nuôi nhiều cá như vậy, tửu lầu trấn trên cũng không mua được nhiều như vậy!”

“Lúc trước không phải chúng ta mua ba gian cửa hàng liền nhau sao? Con định dỡ bỏ toàn bộ ba gian cửa hàng kia đi xây lại! Dưới lầu làm siêu thị, lầu hai mở trà lâu, lầu ba trở lên làm khách sạn.”

“Phá đi xây lại!” Lưu thị có chút ngây người, thế này cũng quá phô trương lãng phí! Những cửa hàng đó còn tốt mà.

“Như vậy quá lãng phí, không thể cải biến một chút là được à?” Thẩm Thừa Diệu cũng bị ý tưởng của Hiểu Nhi dọa ngây người!

“Con suy tính rồi, mấy gian cửa hàng kia thật ra cũng đã rất cũ, nếu chỉ sửa mới, nhìn qua còn được. sửa chữa không bằng xây mới, một lần đúng chỗ, tránh cho hàng năm còn phải tốn thời gian đi giữ gìn và sửa sang!”

“Nhưng phá đi xây mới, cần rất nhiều bạc. Hơn nữa ba tầng trở lên? Hiểu Nhi ngươi thành thật nói cho ta, ngươi định xây mấy tầng?”

“Còn chưa có dự tính mấy tầng, hoa hồng của cửa hàng đồ chơi rất nhanh sẽ có, còn có cửa hàng đồ gỗ cũng kiếm lời không ít, bạc khẳng định đủ.” Nàng muốn ở thời đại này, kiến tạo khách sạn hoa viên đầu tiên!

“Chúng ta mở trà lâu vậy cá trong ao của nhà mình sẽ không lo không bán được bán!

“Còn có hai ngọn núi một ngọn trồng dược liệu, một ngọn trồng trái cây. Còn phải khai chút đất trồng rau……”

“Nhiều đất như vậy, cả gia đình chúng ta cũng lo liệu không hết, quá nhiều việc, phải nhanh chóng thuê một vài đứa ở và làm công nhật.”

“Đứa ở và làm công nhật không thể tìm người trong thôn, sai việc sẽ có quá nhiều cố kỵ.”

Người một nhà cẩn thận mà thương lượng chuyện sắp phải bắt đầu cày bừa vụ xuân.

Ngày thứ hai, Thẩm Thừa Diệu và Hiểu Nhi đi trấn trên tìm người môi giới thuê người làm công ngắn hạn.

Tổng cộng thuê hai mươi người làm công nhật, mười đứa ở, nói khi đầu xuân lại đây hỗ trợ.

“Cha, nếu không chúng ta cũng mua vài hạ nhân? Thuận tiện cũng cho ca và đệ đệ bọn họ ba thư đồng đi!” Hiểu Nhi cảm thấy việc vặt trong nhà quá nhiều, nên mua vài hạ nhân về nhà, hỗ trợ làm chút việc tay chân.

Về sau chuyện trong nhà càng ngày càng nhiều, Lưu thị làm chủ gia đình, hiện tại đã phải học chữ, lại phải học sổ sách, lại muốn chăm sóc con nhỏ, lại phải làm việc nhà, Hiểu Nhi thấy nàng bận đến chân không chạm đất!

“Mua người? Trong thôn chúng ta còn chưa có gia đình nào dùng hạ nhân, có khoa trương quá hay không?”

“Sao không có ai dùng, đại bá ở trấn trên không phải đang dùng sao?”

Cái này Thẩm Thừa Diệu không phản bác được, bí mật của Thẩm Thừa Quang nhiều, nhưng Hiểu Nhi làm sao mà biết được?

Lại nhớ tới Lưu thị mỗi ngày thức khuya dậy sớm, liền gật đầu đồng ý.

Thẩm Thừa Diệu để Dương môi giới giới thiệu một số nha hoàn, bà tử và thư đồng.

Dương môi giới suy nghĩ liền nói: “Thẩm huynh, trên tay ta có hai, hai gia đình này nam nữ già trẻ đều rất không tồi, nếu không ngươi nhìn xem? Các ngươi hiện tại mua người cũng đúng lúc, triều đình bắt được rất nhiều tham quan ô lại buôn bán tư muối, rất nhiều gia tộc bị xét nhà, dẫn tới rất nhiều hạ nhân bị bán đi!”

Hiểu Nhi nghe xong liền nói: “Cha, nếu không nhìn xem trước đi?”

Thẩm Thừa Diệu liền gật đầu.

Dương môi giới dẫn hai gia đình lại đây.

Một nhà là một đôi vợ chồng trung niên dẫn theo ba trai hai gái và một người cha già.

Nam nhân trung niên kia đã từng là quản sự trướng phòng của gia đình giàu có, mà vị kia phụ nhân cũng là quản sự phòng bếp.

Một nhà khác là một đôi vợ chồng dẫn theo hai vị lão nhân và một đôi nhi nữ!

Nam nhân kia từng là quản sự thôn trang.

Hiểu Nhi nhìn hai gia đình hỏi: “Các ngươi vì sao lại bị bán đi?”

Hai gia đình đều nói: “Chủ nhà phạm tội, bị triều đình bán đi một lần nữa.”

“Nhà ta chỉ là gia đình nhà nông bình thường, cũng không phải gia tộc đại phú đại quý gì, các ngươi có đồng ý chịu thiệt ở gia đình như vậy hay không?”

Hai gia đình từng người thương lượng với nhau một chút rồi gật đầu.

Thật ra gia đình nhà nông, dân cư đơn giản, không có tranh đấu với nhau như đại gia tộc, như vậy chủ nhà càng dễ phục vụ!!

“Nhà ta chỉ mua mấy người các ngươi, ba vị lão nhân không mua, các ngươi có đồng ý hay không, nếu đồng ý liền đứng ra!”

Hai gia đình nghe xong lời này, sắc mặt đều thay đổi: “Cô nương, thỉnh cô nương mua cả cha ta đi, ta sẽ nghiêm túc làm việc, chúng ta không thể chia tách cha ta!”

“Cô nương, chúng ta cũng không muốn chia tách với cha mẹ ta.”

Hiểu Nhi gật đầu, “Cha, chúng ta liền mua này hai gia đình đi!”

Này hai gia đình, ánh mắt bằng phẳng, một thân chính khí, quần áo trên người cũng được thu dọn chỉnh tề sạch sẽ, hơn nữa cũng sẽ không vì bản thân mà từ bỏ lão nhân không màng, Hiểu Nhi cảm thấy cũng được.

Thẩm Thừa Diệu cũng cảm thấy này hai gia đình đều không tồi, liền gật đầu.

Hai gia đình nghe xong vội dập đầu tạ ơn.

Như vậy tất cả những người cần mua cũng mua đủ.

Bình Luận (0)
Comment