Chương 128: Hai lão chuyển nhà
Thẩm Thừa Diệu không dám đồng ý, đồng ý, về sau còn không biết phải thêm những cái gì!
Nhưng Thẩm Thừa Diệu hiện tại cũng không phải Thẩm Thừa Diệu trước kia, trước kia hắn sẽ nói thẳng cho không được nhiều như vậy hoặc là căng da đầu đồng ý.
Nhưng hiện tại hai vợ chồng bọn họ mỗi đêm đều cùng ba đứa nhỏ cùng nhau học tập!
Hắn nhớ rõ Hiểu Nhi nói qua một cái gọi là kế hoãn binh khi nói chuyện với người ba phải cái nào cũng được, hắn cảm thấy hiện tại dùng đúng lúc!
Vì thế hắn liền nói: “Ngươi là muội muội duy nhất của tam ca, đến lúc đó của hồi môn cho ngươi ta sẽ không bạc đãi.”
Chỉ là yêu cầu của ngươi quá cao, ta không làm được, đến lúc đó chỉ có thể làm theo tiêu chuẩn của ta!
Thẩm Trang thị và Thẩm Ngọc Châu nghe xong lời này thì rất hài lòng, các nàng đều cho rằng Thẩm Thừa Diệu đã đồng ý!
Nhà tam ca quả nhiên có bạc! Đồng ý một cách thống khoái như vậy! Xem ra lần sau lại đòi thêm chút nữa cũng được! Lần này đòi vẫn là hơi ít! Nên đòi cái gì đây? Thẩm Ngọc Châu bắt đầu trầm tư.
Lưu thị nhớ đến Hiểu Nhi nói chạy là thượng sách, liền nói “Cha bọn nhỏ, trong nhà còn một vài vị khách còn chưa đi, chúng ta cũng không thể bỏ lại khách đi lâu như vậy đúng hay không, nếu không người ta sẽ nói chúng ta thất lễ!”
Thẩm Thừa Diệu cũng nhớ tới Hiểu Nhi nói, gật đầu: “Vậy cha, nương chúng ta về nhà trước!”
Nói xong liền xoay người, muốn nhanh chân chạy đi.
Thẩm lão gia tử vội gọi hắn lại: “Lão tam, căn nhà kia cũng xây xong, ta muốn tìm ngày lành rồi dọn vào.”
“Đây là chuyện tốt, cha mẹ muốn dọn khi nào thì dọn lúc đó!” Căn nhà kia để thượng phòng Thẩm lão gia tử ở, đồ dùng hắn đã chuẩn bị tốt.
Đồ dùng nhà chính cũng chuẩn bị xong, đồ dùng trong phòng Thẩm Ngọc Châu cũng vậy. Những phòng khác như đông tây sương phòng nguyên bộ liền không quan tâm.
“Chúng ta là đi theo gia đình đại ca ngươi ăn chung, cho nên gia đình đại ca ngươi cũng muốn dọn qua đó ở. Liền ở đông sương phòng”
“Đại ca muốn dọn liền dọn đi! Căn nhà kia cũng có đủ phòng trống. Phòng ở hiện tại của đại ca cũng có thể cho nhị ca ở!” Hắn không có ý kiến.
“Nhưng đồ dùng ở đông sương phòng, không có một cái gì cả. Ta chỉ muốn hỏi các ngươi một chút khi nào đưa qua đây, có phải đã quên hay không!?”
Lưu thị nghe xong trong lòng hơi hụt hẫng.
Gia đình mình hợp tác với đại ca nhà mẹ đẻ thì cả nhà ai cũng ý kiến! Lời nói khó nghe như thế nào cũng có thể nói ra được!
Mà gia đình đại phòng, lại hận không thể đem tất cả đồ vật của gia đình mình đều chuyển qua cho hắn!
“Cha, nương, căn nhà kia là hiếu kính hai người, phần của Ngọc Châu kia con cũng đã chuẩn bị. Nên chuẩn bị không nên chuẩn bị, con đều đã chuẩn bị đủ.” Còn lại, hắn liền mặc kệ, cũng không quản được nhiều như vậy.
Vẻ mặt Thẩm lão gia tử cứng đờ, đây là không định chuẩn bị đồ dùng cho con trai và cháu trai trưởng của hắn.
“Lão tam, nhà ngươi mở cửa hàng đồ gỗ, một hai bộ đồ gỗ cũng không đáng bao nhiêu tiền, đại ca ngươi muốn nuôi Văn Nhi đọc sách cũng không dễ, việc buôn bán của tiệm tạp hóa cũng không tốt, ngươi có điều kiện hơn, ngươi giúp đại ca ngươi chuẩn bị, về sau Văn Nhi làm quan, cũng sẽ nhớ đến vị thúc thúc là ngươi, vậy……”
“Cha!” Thẩm Thừa Diệu không nhịn được cắt đứt lời lão gia tử nói “Một hai bộ đồ gỗ ở trong mắt các ngươi không đáng giá, nhưng ở trong mắt ta lại đều là tiền mồ hôi nước mắt cực khổ của bọn nhỏ và mẹ bọn nhỏ!”
“Bạc của nhà chúng ta cũng không phải là gió thổi tới, nhà ta còn có ba đứa nhỏ cần phải đọc sách! Ba đứa con gái phải chuẩn bị của hồi môn! Của hồi môn của ba đứa con gái từ khi ra đời tới nay đã phải chuẩn bị, việc này là con không dám nghĩ, nhưng hiện tại bắt đầu chuẩn bị là được!” Thẩm Thừa Diệu dừng một chút rồi nói tiếp.
“Ta cũng không dám hy vọng xa vời Văn Nhi sẽ nhớ rõ ta!”
“Mấy đứa bồi tiền hóa đó, còn chuẩn bị của hồi môn cái gì! Một hai lượng bạc rồi đuổi đi là xong! Sinh một đống bồi tiền hóa! Còn dám nói của hồi môn!” Thẩm Trang thị nghe xong bất mãn!
Chuẩn bị của hồi môn cho ba đứa bồi tiền hóa kia, vậy không phải là lấy bạc của Thẩm gia nàng đưa cho người ngoài! Như vậy sao được!
“Chúng ta đều có thể chuẩn bị của hồi môn cho cô em chồng mình, vì sao lại không thể chuẩn bị của hồi môn cho con gái mình! Chẳng lẽ cô em chồng còn ruột thịt hơn cả con gái sao! Ở đâu ra cái đạo lý này! Đến cả quan phủ cũng không thể nói như vậy!” Lưu thị nghe xong lời này, một chuỗi lửa giận không tên bùng ra, muốn đè nén cũng không được!
“Nghịch tử! Dám nói chuyện với ta như vậy! Lão tam hưu nàng cho ta! Không có thứ tự lớn bé!” Thẩm Trang thị tức giận đến tay vơ đại cái rổ kim chỉ rổ ném qua!
“Cha mẹ, căn nhà kia là chúng ta hiếu kính các ngươi, đồ dùng cần thiết của các ngươi không thiếu là được. Còn những người khác muốn ở, liền ở tạm thời đi, bọn họ có tay có chân, con vừa không là cha hắn lại không phải con hắn, còn không tới phiên con nhọc lòng phòng bọn họ có thiếu đồ dùng hay không. Nếu không còn chuyện gì nữa thì chúng ta về nhà đi!”
Mấy đứa nhỏ nói, bọn họ hiếu kính là ông bà nội, đồ dùng cần thiết của ông bà nội không thiếu là được!
Còn những người khác muốn dọn vào cùng ở, cũng không phải không được, nhưng tất cả đồ vật cần thiết đều phải tự mình chuẩn bị!
“Lão tam, ngươi cũng không quản vợ ngươi à!” Thẩm Trang thị nhìn Lưu thị né tránh rổ kim chỉ, trong lòng càng giận hơn!
“Con sẽ mang nàng về nhà dạy dỗ. Cha, nương chúng con đi trước.” Thẩm Thừa Diệu vội kéo Lưu thị rời đi, vẫn là chạy là thượng sách!
Nếu không thể trêu vào, ta nên trốn nhanh đi thì hơn!
Lưu thị trở lại hậu viện, Lưu Lâm thị và Đàm thị còn chưa đi, Lưu thị liền nói chuyện lúc nãy đi thượng phòng nói cho nương mình và thím.
Lưu Lâm thị lắc đầu, “Nhiều của hồi môn như vậy, tại sao có thể mở miệng đòi được?” Nhà địa chủ gả con gái cũng không nhiều của hồi môn như vậy!
Đàm thị nghe được giống như nghe chuyện cười, “Cô em chồng nhà ngươi không có bệnh đi? Miệng sư tử cũng không to như nàng!”
Hiểu Nhi nghe xong lời này, lén cười thành tiếng. Mợ nói chuyện thật sự rất hợp khẩu vị của nàng, nghe xong liền cảm thấy thống khoái!
“Nói cái gì vậy, cô gia nghe được thì không tốt đâu!” Lưu Lâm thị nhìn ra bên ngoài.
Sơ không bằng thân, muội muội mình dù có không tốt, cũng sẽ không vui khi người khác nói một câu không phải.
“Ta chưa từng nghe nói chuyện không biết xấu hổ như vậy, nhất thời kích động! Thật là mở mang kiến thức! Cũng không biết là giống ai!” Lần này nàng thông minh hơn, không có chỉ đích danh là ai!
Phốc! Hiểu Nhi cười phun!
“Ba cô con gái nhà chúng ta mới không phải là bồi tiền hóa! Quả thực là tụ tài đồng tử! Con gái nàng mới chân chính là bồi tiền hóa! Tán tài đồng tử! Cam đoan không giả!” Đàm thị tiếp tục nói!
“Lão gia tử nhà ngươi, cũng là người không rõ phải trái.” Cứ như vậy hưởng phúc là được, con cháu đều có phúc của con cháu, có đôi khi làm việc quá mức bất công, ngược lại không phải giúp! Chỉ ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai huynh đệ!
“Không phải là người không rõ phải trái! Trong mắt hắn đều chỉ có cháu trai trưởng đại phòng! Bất công đến không giới hạn! Hận không thể đem hết đồ của nhà ta đều cho con trai cả!”
“Có lẽ là hắn âm thầm phẫn hận, vì sao người phú quý không phải con trai cả!”
Lời nói này của Đàm thị, Thẩm lão gia tử thật đúng là suy nghĩ trong lòng, nếu đại phòng giống như tam phòng phú quý như vậy thì tốt rồi.
“Ngươi đừng đồng ý việc này, những người này có nuôi cũng không thân! Một lần lại một lần lòng tham không đáy! Chờ về sau nuôi phì! Cả gia tài cho nàng cũng không đủ!”
Hiểu Nhi đồng ý lời nói của Đàm thị!
“Sao có thể, muốn cho bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, bạc nhà ta lại không phải bột mì!”