Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 108 - Chương 110: Sửa Lại Bản Vẽ

Chương 110: Sửa Lại Bản Vẽ Chương 110: Sửa Lại Bản VẽChương 110: Sửa Lại Bản Vẽ

Được ăn uống no đủ nên Đại Hôi cùng Tiểu Hắc vô cùng vui vẻ mang theo hai hộp đồ ăn lớn về núi.

Ôn Noãn thấy cảm xúc của Vương thị không tốt, nên gọi mọi người ngồi lại với nhau để tính toán số bạc kiếm được ngày hôm nay.

Khi mọi người biết một khúc nhạc của Ôn Noãn bán được 550 lượng, Phong Niệm Trần trả phí bái sư là 500 lượng, hôm nay tổng cộng kiếm được hơn một ngàn lượng thì đều im lặng.

Phải một lúc lâu sau, Ôn Hậu mới nói ra một câu: "Khúc nhạc của thần tiên, quả nhiên không giống bình thường!"

Ôn Nhiên: "Không chỉ có khúc nhạc này, đồ vật của thần tiên đều không giống bình thường!"

Người một nhà rất tán đồng với cách nói này.

Ôn Hinh không nhịn được buồn bực nói: "Mỗi đêm con ngủ đều muốn mơ được giấc mơ kia như Noãn nhi, vậy mà tại sao mãi không được?”

Người một nhà nghe xong đều cười.

Tâm trạng buồn bực của Vương thị do buổi chiều bị Chu thị gây chuyện đều tan đi: "Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ đi mua đất xây nhà!"

Bà ấy muốn Chu thị phải gọi bà ấy là tổ tông, để cho bà ta tức chết thì thôi!

Ôn Noãn cười: "Được! Cha, ngày mai đi đón đại tỷ về nhà đi."

Hôm nay tổng cộng kiếm được 1. 102 lượng 362 văn tiền. Cứ cho là nhà tú tài muốn bồi thường một trăm mấy chục lượng cũng đã đủ rồi.

Tiên gia thôn có khoảng cách khá gần với huyện thành, khối phỉ thúy nguyên thạch kia nàng đã dùng mây tím dưỡng được mấy ngày rồi, Ôn Noãn nghĩ ngày mai khi đi đón đại tỷ thì thuận tiện vào trong huyện bán nó.

Nàng tin rằng hiện tại tỉ lệ tuyệt đối rất tốt, bán nó rồi chắc là sẽ đủ bạc để mua khu mỏ ngọc thạch kia.

Phát hiện được núi quý mà chưa mua được thì nàng không yên tâm, lo lắng thịt mỡ đến miệng rồi mà vẫn có thể bị roil

Vương thị nghe xong trầm trọng gật gật đầu: "Đúng vậy, đón Nhu Nhi trở về đi. Hiện tại trong nhà không thiếu bạc, phải bồi thường nhiều bạc một chút cũng phải đón con bé trở về."

Đứa bé kia mỗi lần nói chuyện đều chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu.

Nhưng mỗi lần bà ấy gặp được người của Tiền gia thôn, đều nghe nói Ôn Nhu ở Tiền gia thôn đã chăm chỉ như thế nào, có khả năng như thế nào.

Bọn họ không biết bà ấy nghe xong thì trong lòng đã đau nhiều như thế nào!

"Được, đón Nhu Nhi về nhà! Ngày mai vào trong huyện ta thuận tiện đi tìm người môi giới nhìn xem ở gần chúng ta có đồng ruộng bán hay không. Nhà của chúng ta cũng nên mua ít đồng ruộng."

Ôn Noãn gật gật đầu: "Cần phải mual"

Nàng có mây tím, còn muốn cải tiến một chút hạt giống lúa cùng mỳ để trồng thử vào mùa vụ năm tới.

Người một nhà thương lượng tốt chuyện phải làm, lại tiếp tục làm công việc riêng của mình bên đống lửa.

Dưới ánh sáng tối tăm của cây đèn dầu, Ôn Noãn ở trong phòng lấy ra tấm bản vẽ kia, sau khi nhìn kỹ một cái, lại lấy ra giấy và bút mực, vẽ một vòng vào bộ phận nào đó, rồi sửa lại một chút.

Nàng nghĩ nghĩ, sau đó lại lấy ra một tấm giấy ố vàng khác, vẽ một bức rồi viết ghi chú rõ ràng ở trên đó.

Mãi cho đến khi đêm đã khuya rồi mới đi ngủ. Trên núi, Nạp Lan Cẩn Niên cùng vài vị tướng lĩnh đang nghị sự ở thư phòng.

Rất nhanh sẽ đến mùa đông, bọn họ đang thương nghị về việc đề phòng Đột Quyết ở Tây Bắc cướp đoạt lương thực và tiền của người dân biên giới.

Mỗi lần những kẻ Đột Quyết đó vào thôn thì thôn đó đều bị cướp đoạt quét sạch đến không còn gì.

Những nữ tử cùng phụ nhân có chút dung mạo khá tốt thậm chí còn bị Đột Quyết bắt đi, trở thành công cụ sinh dục cho những tên giặc cỏ đó.

Mỗi lần thổ binh đuổi tới, những kẻ Đột Quyết đó đều chạy, khiến người ta rất khó đề phòng.

Cũng không thể toàn bộ mùa đông đều phái binh lính đi đến những thôn đó để canh được, biên quan vẫn cần phải phòng thủ chứ!

Thương lượng một đêm vẫn chưa thương lượng ra được cách giải quyết nào tốt, Nạp Lan Cẩn Niên có chút không kiên nhãn, sắc mặt càng ngày càng khó nhìn.
Bình Luận (0)
Comment