Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1106 - Chuong 1112: Chien

Chuong 1112: Chien Chuong 1112: ChienChuong 1112: Chien

Ánh sáng nhạt nhòa của tia nắng ban mai, cát vàng tung bay, nổi trống rung trời.

Một con diều hâu xoay quanh ở trên trời.

Trên thành trì cao lớn, một người lính gác thấy cát vàng cuồn cuộn, âm thanh nổi trống âm ầm, tiếng bước chân càng ngày càng gần!

Sắc mặt hắn biến đổi, lập tức gõ vang chuông trên thành trì.

"Quân địch đang đến gần thành!"

"Quân địch đang đến gần thành!"

Vô số binh lính bắt đầu tập kết bên trong cửa thành!

Trên tường thành, vô số binh lính cầm lấy cung tiễn nhắm ngay vào đại quân càng ngày càng gần bên ngoài cửa thành!

Hoài Nam vương cùng Quách Minh Quân vội vàng đi lên thành trì, nhìn đại quân không ngừng tới gần.

Hoài Nam vương hu lạnh một tiếng: "Kẻ hèn mười vạn đại quân, đã muốn đánh hạ Nam Dương phủ? Quách tướng quân, lần này ngươi có tin đánh cho bọn họ không còn mảnh giáp nào không?"

Quách Minh Quân nhìn cát vàng cuồn cuộn, những binh lính mặc quần áo màu vàng nâu, đôi mắt tràn đầy hận ý: 'Đương nhiên!"

Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn mang theo mười vạn binh lính đi đến nơi cách cửa thành một trăm mét thì ngừng lại.

Hoài Nam vương kêu gọi Nạp Lan Cẩn Niên: "Ngươi là đồ cẩu tạp chủng do cẩu hoàng đế cùng Thái Hậu sinh, lại còn có mặt mũi lĩnh quân? Triều đình này ở dưới sự dẫn dắt của cẩu hoàng đế lại không có tướng lãnh sao?! Dù sao thì cẩu hoàng đế thích nhất chính là hãm hại trung lương!"

Mặt Nạp Lan Cẩn Niên không có biểu cảm lạnh lùng phun ra hai chữ: "Công thành!"

Mười vạn đại quân lập tức cầm lấy vũ khí xông về phía trước!

Khóe miệng Quách Minh Quân cười lạnh: "Bắn tên!"

Mưa tên rậm rạp bắt đầu từ trên tường thành bắn xuống.

Bọn lính sôi nổi cầm lấy tấm chắn để che đậy mưa tên.

Bọn họ giơ tấm chắn, không chút do dự tiến lên!

Rất nhanh ở trên tường thành đã có trường thang.

Trận này hết sức hỗn loạn.

Ôn Noãn giơ trường kiếm trong tay lên, làm một cái động tác mà nàng cảm thấy thật ngu ngốc: "Các huynh đệ, lên!"

Cùng lúc đó, một mũi tên nhọn từ cổ tay áo nàng bay ra.

Mũi tên này vừa nhanh, lực đạo lại đủ, kẹp ở trong vô số mưa tên, khó có thể khiến người phát hiện.

Khi Hoài Nam vương phát hiện, ông ta đã nhanh chóng phản ứng, nhưng mà mũi tên kia vẫn là sượt qua bờ vai ông tal

Ôn Noãn không nhịn được làm một cái động tác thành công!

Mũi tên kia của nàng có độc!

Chắc chắn là ông ta phải chết! Ôn Noãn mới nghĩ như vậy, Hoài Nam vương thấy miệng vết thương chảy ra máu là màu đen, lập tức vung kiếm, cứ thế chặt bỏ toàn bộ cánh tay của mình!

Hoài Nam vương không ngu, lúc này trúng độc từ mũi tên, độc này tất nhiên là kiến huyết phong hầu, cho nên ông ta không nói hai lời không cần suy nghĩ trực tiếp chém đứt cánh tay của mình!

Ôn Noãn: "..."

Sao lại có thể tàn nhẫn như vậy!

Nhưng mà Ôn Noãn lại bội phục sự quyết đoán của ông ta, lại chậm một giây thì ông ta nhất định phải chết!

Hoài Nam vương đau đến mức sắc mặt đều trắng bệch, ông ta oán hận nhìn Ôn Noãn: "Mở cửa thành, giết cho bổn vương! Giết bọn hắn không còn mảnh giáp nào!"

Cửa thành mở ra, hai mươi vạn đại quân anh dũng mà ra.

"Lên! Các huynh đệt"

"Giết!"

Hai quân bắt đầu dũng mãnh mà lại kịch liệt lao vào chém giết.

Quách Minh Quân cưỡi chiến mã cao lớn mang theo hai mươi vạn đại quân lao ra, khi binh lính vượt qua hắn ta, hắn ta lập tức ngừng lại.

Hắn ta nhìn chằm chằm nữ tử đứng ở trên tuấn mã màu mận chín cùng nam tử cưỡi đại mã màu đen, đôi mắt giống như chứa độc.

Chính là tiện nhân này, hại toàn bộ người Quách gia bọn họ bị rơi đầu xuống đất, cửa nát nhà tan!

Vốn dĩ đến giờ phút này thì Đại hoàng tử đã đăng cơ, mà cha hắn ta chính là Nhiếp Chính Vương.

Lại qua mấy năm, cha hắn ta già rồi, chính mình có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế.

Tất cả kế hoạch đều hoàn haol

Đều là do con tiện nhân này, nhảy vào sông cứu tên cẩu hoàng đế kia, cuối cùng đã phá hủy mọi thứ!

Quách Minh Quân giơ cung tiễn lên, thừa dịp hỗn loạn nhắm vào Ôn Noãn, hung hăng bắn ra ngoài.

Giờ phút này kiếm trong tay Ôn Noãn, đã đổi thành một thanh cung bạc.

Từng mũi tên từ trường cung trong tay nàng bắn ra.

Không một phát nào trượt cải!
Bình Luận (0)
Comment