Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1111 - Chương 1117: Ta Di Cùng Muội

Chương 1117: Ta Di Cùng Muội Chương 1117: Ta Di Cùng MuộiChương 1117: Ta Di Cùng Muội

Ôn Noãn nhìn vẻ mặt của Nạp Lan Cẩn Niên, nàng cũng nghiêng đầu nhìn qua: "Cha muội đưa tin tức gì đến vậy?”

"Đã bắt được người tiết lộ việc quân cơ, là Hứa Sơn." Nạp Lan Cẩn Niên đưa tờ giấy cho Ôn Noãn.

Ôn Noãn nhìn thoáng qua nội dung viết trên tờ giấy mà bật cười.

"Điều tra tới lui, cuối cùng việc này thế mà lại đổ lên đầu muội? Nhà của muội còn bị trọng binh vây quanh? Vị đại tướng quân Vương Kiêu ở dưới trướng của Hoài Nam vương lại là "ông cậu" của muội."

Ôn Noãn nói đến đây thì dừng một chút, nàng đã từng gặp Vương Kiêu, dáng vẻ người này thật sự có chút giống dáng vẻ của bà nội.

Tuổi ngang nhau, khuôn mặt giống hệt, cả họ cũng không khác.

Này.

Mẹ nói

Ôn Noãn nhịn không được mắng ở trong lòng!

Chuyện máu chó như vậy thế mà lại xảy ra trên người nàng!

Nạp Lan Cẩn Niên giữ tay nàng: "Hoàng huynh làm như vậy chỉ là kế hoãn binh. Nói để trọng binh vây quanh thật ra là để bảo vệ. Muội đừng lo lắng, ta sẽ không để muội cùng người nhà của muội xảy ra chuyện gì!"

Thông đồng với kẻ địch phản quốc, đây chính là tội lớn sẽ bị tru di cửu tộc, các đời trước chỉ cần có chút bằng chứng sẽ lập tức xét nhà và đưa vào địa lao rồi mới điều tra lại.

Dù sao phải nhanh chóng tìm ra bằng chứng về sự thông đồng với kẻ địch của nàng thật mau.

Hiện tại bị đại quân bao vây xung quanh, cho thấy là có sự tin tưởng, nhưng vì ngại với luật pháp nên mới làm như vậy, cũng xem như là một loại bảo vệ.

Hoàng thượng thân là vua của một nước, ông cũng có chỗ khó xử của ông, dựa theo luật pháp đến chấp chính mới có thể khiến nhiều người nể phục.

Sau khi Ôn Noãn lấy lại tinh thần, nàng nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta biết!"

Nàng cũng không phải không hiểu rõ chút chuyện này.

Chính là lòng vua khó dò, hiện tại Hoàng thượng tin tưởng nàng không có nghĩa ông sẽ vẫn luôn tin tưởng nàng.

Vả lại Ôn Noãn cũng lo Hứa Sơn sẽ bị người ta hại chết, đến lúc đó chết không đối chứng!

Việc này liên lụy tới rất nhiều người, nếu không cẩn thận, chỉ sợ người nhà của nàng sẽ chết không có chỗ chôn!

Cho dù Hoàng thượng tin hay không, có lẽ cũng sẽ cho người đến bắt nàng!

Dù sao để một kẻ phản quốc ở tiền phương, tham gia vào cuộc chiến, đó là đã xem thường hơn mười vạn đại quân, làm dao động tinh thần binh lính, khiến lòng họ nguội lạnh!

Nếu thắng, thì không sao.

Nhưng nếu thua, thì hậu quả không thể tưởng tượng...

Ôn Noãn nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên, việc này nói không chừng cũng sẽ liên lụy đến hắn.

Ôn Noãn đứng dậy: "Ta phải tị hiềm! Thay vì ở lại đây, không bằng chủ động trở về kinh thành, để không bị nghỉ ngờ.

"Được, ta đi cùng muội." Nạp Lan Cẩn Niên đứng lên, nói ra không chút do dự: "Ngày mai chúng ta cùng nhau trở về."

Đêm nay hắn sẽ đánh bại Nam Dương phủ!

Thế mà lại ép buộc hắn như thết

"Không cần đâu, ta có thể tự mình về được! Huynh không được trở về, hiện tại nếu huynh trở về thì sẽ ngừng việc tấn công Nam Dương phủ sao? Nếu hiện tại huynh trở về thì huynh chính là đào binh, chỉ sợ trên lưng phải gánh tiếng xấu muôn đời! Hơn nữa cũng sẽ bị quân pháp xử lý! Ta thì khác, hiện tại muội trở về cũng sẽ đúng lúc gặp được người của hình bộ cử đến để bắt ta! Huynh..."

Nạp Lan Cẩn Niên vươn tay ôm Ôn Noãn vào trong lòng, hắn ở bên tai nàng nhẹ giọng nói nhưng rất kiên định: "Không, ta sẽ đi theo muội. Ta sẽ không để cho muội một mình đối mặt với một chuyện lớn như vậy! Nhưng ta cũng sẽ không bỏ mặc chuyện ở Nam Dương phủ! Cho ta thời gian, đêm nay ta sẽ tấn công. Ngày mai chúng ta cùng nhau trở vê!"

Bắt tay với kẻ địch phản quốc là tội lớn, sẽ bị tru di cửu tộc!

Chỉ có chút sai lầm cũng phải đầu rơi xuống đất!

Hơn nữa cũng không biết nhật thực sẽ xảy ra vào ngày nào.

Sao hắn có thể yên tâm để nàng bị người bắt về ở nửa đường.

Hắn cũng không tin người của hình bội

Mùi hương trà nhàn nhạt bao trùm khắp người này, giọng nói từ tính quyến rũ như một dòng nước ấm chảy qua trái tim của nàng, khiến Ôn Noãn cũng quên mất mình muốn nói gì.
Bình Luận (0)
Comment